TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên Minh
Chương 802

Chương 802

Ngược lại Trịnh Tuyết Dương lại vô cùng bình tĩnh nói: “Anh Vĩnh Toàn à, xin cám ơn anh đã có lòng nâng đỡ nhưng hiện tại công ty của chúng tôi không có vấn đề gì về tài chính. Nếu sau này có cần tới thì tất nhiên sẽ tìm đến anh nhờ giúp đỡ rồi.”

Mặc dù nói lời khách sáo như vậy nhưng Trịnh Tuyết Dương chưa hề liếc nhìn La Vĩnh Toàn lấy một cái.

Dĩ nhiên cô cũng không phải là kẻ ngốc mà không thể nhận ra ánh mắt tham lam của La Vĩnh Toàn. Còn Lê Văn Hiên không duyên không cớ lại dẫn một người như vậy đến giới thiệu cho cô chứng tỏ muốn quấy rối cô với Bùi Nguyên Minh mà, bởi vậy Trịnh Tuyết Dương vô cùng tức giận.

Lê Văn Hiên dường như không nhìn thấy vẻ mặt tức giận của Trịnh Tuyết Dương nên cười cười nói: “Chị Tuyết Dương à, La Vĩnh Toàn là người tuổi trẻ tài cao lại vô cùng xuất sắc. Có không ít những người giàu có trong Dương Thành muốn làm quen với anh ta mà không có cơ hội đó. Hôm nay có thể làm quen với anh

Vĩnh Toàn đây chính là vinh hạnh của chị, có thể uống với anh ấy một ly rượu coi như nể mặt tôi được không?”

Trịnh Tuyết Dương vẫn giữ vẻ mặt lạnh băng nói: “Bây giờ tôi còn phải ăn cơm với chồng của tôi, chỉ sợ không có thời gian. Nếu hai người không có chuyện gì nữa thì xin mời đi chỗ khác cho.”

Trịnh Tuyết Dương đã nói đến mức này rõ ràng là muốn đuổi khách đi rồi mà. Nghe vậy thì sắc mặt Lê Văn Hiện hơi khó coi nên lạnh lùng nói: “Trịnh Tuyết Dương, nếu chị nói như vậy là không nể mặt tôi rồi có phải không?”

La Vĩnh Toàn lại mỉm cười nói: “Giám đốc Hiện à, nếu có người không muốn làm quen với tôi thì bỏ đi. Có điều chuyện làm ăn giữa hai chúng ta cũng coi như hủy bỏ.”

Lê Văn Hiện vội vàng xua tay: “Đừng đừng đừng. Nhất định tôi sẽ cố gắng khuyên nhủ chị ấy.”

Nói xong vẻ mặt của Lê Văn Hiên trở nên u ám hơn bao giờ hết. Sau đó anh ta bước nhanh tới trước mặt Trịnh Tuyết Dương hạ giọng nói: “Trịnh Tuyết Dương, bất kể hôm nay chị có bằng lòng hay không thì cũng nhất định phải uống với La Vĩnh Toàn một ly rượu vì anh ta rất coi trọng chị. Nếu không sau này hạng mục kia của chị sẽ nằm trong tay của tập đoàn Thiện Nhân và cuộc sống sau này của chị cũng đừng hòng sẽ khấm khá được.”

Ngay lúc đó đột nhiên Bùi Nguyên Minh lại nở nụ cười: “Lê Văn Hiên, cậu chỉ là giám đốc của một bộ phận ở tập đoàn Thiện Nhân thôi mà. Người như cậu đây ở tập đoàn Thiện Nhân không có tới một ngàn thì cũng có tới tám trăm người. Nói không chừng ngày mai cậu còn bị sa thải nữa là. Cậu dựa vào đâu mà uy hiếp vợ của tôi chứ? Cậu có bị bệnh thần kinh không vậy?”

Nghe Bùi Nguyên Minh nói như vậy thì Lê Văn Hiên hơi sửng sốt nhưng anh ta đã nhanh chóng phản ứng lại: “Bùi Nguyên Minh à, anh cho rằng anh là ai chứ? Anh có biết tôi là do giám đốc bộ phận nhân sự mời từ nước ngoài về không? Ngay cả thư ký Hạ Vân cũng rất xem trọng tôi đó, người như tôi sao có thể dễ dàng bị sa thải được chứ? Tôi nói cho anh biết nha, địa vị của tôi ở tập đoàn Thiện Nhân vững chắc như núi Thái Sơn.”

Bùi Nguyên Minh cười cười không nói gì, chỉ khẽ lắc đầu thở dài. Dù sao tập đoàn Thiện Nhân cũng là tổ hợp của nhiều xí nghiệp mà hình thành, hơn nữa những xí nghiệp này trong ba năm trở lại đây đều bị khống chế một nửa nên bên trong tập đoàn Thiện

Nhân mới có người như vậy tồn tại.

Gần đây tinh lực của Hạ Vân lại không đủ nên không có thời gian xử lý chuyện nhân sự, mới có cơ hội cho một vài người chui vào chỗ trống. Xem ra việc kế tiếp của Bùi Nguyên Minh chính là cần phải thay máu tập đoàn rồi.

Lê Văn Hiện nhìn thấy vẻ mặt thở dài của Bùi Nguyên Minh thì bỗng nhiên anh ta biến sắc cười với vẻ mặt mỉa mai: Bùi Nguyên Minh à, anh đừng nói với tôi là anh chính là thế tử họ Bùi tên Minh nha. Tôi đã nghe nói anh đã từng nói như vậy ở rất nhiều nơi rồi. Lại nói tiếp, lá gan của anh cũng không phải nhỏ nha. Anh không sợ thế tử họ Bùi tên Minh kia nghe nói đến chuyện này sẽ giết chết anh sao? Ha ha ha. Anh cũng đừng có ảo tưởng quá, mặc dù anh cũng là họ Bùi nhưng anh với tập đoàn Thiện Nhân ngay cả một cọng lông cũng chẳng liên quan.”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên uống một ngụm trà rồi nói: “Có quan hệ hay không thì không cần cậu phải tính toán làm gì. Hơn nữa tôi đoán cậu sẽ không còn làm ở tập đoàn Thiện Nhân được vài ngày nữa đâu.”

| Tải iWin