TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Tìm Xác
Chương 700: 700

Tôi nóng vội truy hỏi: “Cách gì ạ? Phải cần ai tới giúp thế?”

Chú họ ngẫm nghĩ rồi nói: “Hiện giờ âm khí trong cơ thể cháu là gánh nặng, nhưng đồng thời cũng là một loại năng lượng, nếu bây giờ luồng âm khí này đã không thể loại bỏ khỏi cơ thể cháu, vậy chỉ có nghĩ cách dung hợp với nó thôi, như vậy sẽ không còn tiếp tục bên này giảm bên kia tăng như vậy nữa.”

Tôi nghe cả buổi cũng không hiểu cách mà chú họ nói là cách gì,2vì thế gấp đến khó dằn nổi: “Vậy rốt cuộc là cách gì thế ạ?”

“Tuy rằng cách này có thể dung hợp âm khí trong cơ thể cháu với bản thân cháu, nhưng mà… nó lại có một tác hại, cháu phải chuẩn bị tâm lý.” Chú họ muốn nói lại thôi.

Tôi thầm nôn nóng nói: “Chú họ ơi, chú có thể nói hết một lần cho rõ được không, đừng để cháu sốt ruột thế chứ?”

Chú ấy hơi bất đắc dĩ lắc đầu bảo: “Tính của cháu thế này thì khi nào mới sửa5được vậy, nếu muốn làm chuyện lớn thì cần rèn luyện khi gặp chuyện phải bình tĩnh, đặc biệt là lúc sống còn như bây giờ, càng thiếu kiên nhẫn sẽ càng đưa ra phán đoán sai lầm!”

Tôi cũng biết chú họ nói rất đúng, lúc trước nếu tôi có thể bình tĩnh hơn, có lẽ sẽ không dễ dàng bị thằng nhóc Lương Phi kia lừa rồi! Chú họ thấy tôi im re không nói gì thì vỗ bả vai tôi bảo: “Tai hại của cách này chính là dù không thay đổi thể6chất của cháu, nhưng có lẽ cháu sẽ… không có con nối dõi.”

“Cái gì…” Tôi không nói nên lời, đầu óc trống rỗng. Tuy bây giờ tôi vẫn chưa có vợ gì cả, nhưng tưởng tượng về sau sẽ không có con, trong lòng vẫn không nén nổi mất mát.

Tôi im lặng trong chốc lát, sau đó ngẩng đầu hỏi chú họ: “Nếu không nghĩ cách dung hợp luồng âm khí này vào cơ thể, cháu sẽ thế nào?”

“Chỉ sợ tuổi thọ của cháu khó kéo dài… Tuy bây giờ cháu chỉ cảm thấy người5nặng nề, những mặt khác thì không có vấn đề gì. Tuy nhiên thời gian dài, tất cả dương khí trong cơ thể cháu sẽ bị thứ này cắn nuốt, mà chính cháu lại không thể khống chế được luồng âm khí này, đến lúc đó cháu sẽ trở thành một vật chứa sống thu âm khí, hút tất cả âm linh ở gần vào cơ thể, đến khi cháu tiêu hao hết tinh khí mà chết.” Chú họ nói với vẻ vô cảm.

Tôi không nhịn được phải rùng mình, cách chết như thế này3hình như cũng quá thảm rồi… Nếu so sánh với điều này, không có con nối dõi dường như cũng chẳng là gì. Vì thế tôi hỏi chú họ: “Cụ thể nên làm thế nào đây ạ? Vừa rồi không phải chú nói còn cần có một người hỗ trợ ư? Người đấy là ai thế?”

Lúc này chú họ thở dài nói: “Nếu muốn thay đổi và dung hoà âm khí trong cơ thể thì phải cho cháu ăn một viên cửu chuyển âm dương đan, đây là một loại linh dược điều hoà âm dương. Có điều thuốc này không dễ tìm, trước mắt chú chỉ biết một người có thể luyện thuốc này thôi.”

“Ai ạ?” Tôi hỏi.

Chú họ dửng dưng nói: “Trang Hà…”

Đây là lần đầu tiên chú họ chủ động nhắc tới Trang Hà ở trước mặt tôi, đối với quan hệ của họ, tôi vẫn còn một bụng nghi ngờ muốn hỏi, nhưng lại sợ hỏi mà chú họ không nói. Vì thế tôi bình tĩnh nhìn chú họ, chờ chú tự nói tiếp.

Phỏng chừng chú họ vốn tưởng rằng tôi sẽ lập tức hỏi quan hệ của chú ấy và Trang Hà, kết quả tôi lại không hỏi làm chú ấy không biết nên nói tiếp như thế nào.

Thật ra không phải tôi không tò mò về bí mật của chú họ, nhưng tôi biết nếu chú ấy không muốn nói, tôi có hỏi cũng công cốc. Tựa như lúc trước rõ ràng chú ấy biết tôi có tấm thẻ đen, nhưng cũng không hề hỏi tôi câu nào, tuy rằng trong lòng chúng tôi đều biết đây là chuyện gì.

Như thể sâu trong lòng chúng tôi đều hiểu rõ, có những sự thật không biết thì tốt hơn, như vậy quan hệ giữa chúng tôi vẫn có thể giống như trước đây. Nhưng một khi nói toạc những việc này ra, chỉ e chú cháu chúng tôi sẽ không bao giờ ngồi nói chuyện với nhau như bây giờ được nữa.

Cuối cùng vẫn là tôi đánh vỡ sự im lặng trước: “Cửu chuyển âm dương đan là cái gì? Rất khó luyện chế ạ?”

Chú họ gật đầu đáp: “Đương nhiên, cửu chuyển âm dương đan này còn được gọi là hoà hợp đan, có thể điều hoà âm dương, là loại thuốc bí mật mà người tu đạo đều mong muốn có một viên. Chỉ tiếc cách luyện chế đan này phức tạp, chín vị dược liệu cần có bây giờ cũng không dễ tìm, nên đừng nói là người thường, cho dù là nhà huyền học lớn cũng chưa chắc có thể gom đủ chín vị dược liệu này.”

“Thế Trang Hà có thể tìm được chín vị dược liệu này ư?” Tôi hơi nghi ngờ nói.

Kết quả chú họ lại nói chắc chắn: “Không phải hắn có thể tìm được, mà hắn đã có chín vị dược liệu này rồi…”

“Chú nói chín vị dược liệu này như là trên trời có dưới đất không vậy, rốt cuộc đó là chín vị dược liệu nào!? Chỉ cần có tiền thì còn thứ gì mà không mua được?” Tôi khó có thể tin.

Ai ngờ chú họ lại dùng ánh mắt như nhìn đồ ngốc lườm tôi, rồi mới từ từ nói ra tên chín vị dược liệu kia.

“Chín vị dược liệu gồm có Hổ Phách, mai Toàn Quy, vảy Chuyên Ngư, da Chuyên Dã, cỏ Đỗ Hành, cỏ Khổ Tân, lông chim Điệp, xương Chu Yếm, sừng Linh Dương. Cháu có biết mua ở đâu không?” Chú họ hỏi tôi bằng vẻ mặt khiêu khích.

* Đây là những loài thú cổ trong truyền thuyết Sơn Hải Kinh của Trung Quốc.

Tôi nghe mà mặt đần cả ra, tuy biết chú họ đang nói tiếng Trung Quốc, nhưng sao những chữ này kết hợp với nhau tôi lại không biết có ý nghĩa gì vậy chứ.

“Đây… Đây, đây là mấy cái thứ gì vậy!” Tôi nói hơi lắp bắp.

Chú họ thở dài: “Có nói cháu cũng không biết, tóm lại nó là dược liệu mà người thường rất khó tìm ra, có lẽ ở thời cổ đại, những dược liệu đó là mấy thứ bình thường không quan trọng, nhưng bây giờ đã biến mất từ lâu rồi.”

“Chú chắc chắn Trang Hà sẽ có những thứ này à?” Tôi nghi ngờ.

Nhưng chú họ lại nói chắc nịch: “Cháu cũng biết thân phận của Trang Hà rồi đấy, hơn nữa hắn có một sở thích là sưu tầm những thứ hiếm lạ cổ quái, răng thú thượng cổ trên người cháu chính là ví dụ tốt nhất…”

“Nhưng anh ta có thể dùng những dược liệu hiếm hoi đó để luyện chế cửu chuyển âm dương đan cho cháu ư?” Tôi nói mà không chắc chắn lắm.

Chú họ mịt mờ nói: “Chú cũng không chắc về điều này, cho nên phải xem giao tình của các cháu thế nào thôi!?”

Nói đến giao tình của tôi và Trang Hà, tôi cũng không nói rõ được tình cảm của chúng tôi có được coi là sâu đậm không, nói chúng tôi là bạn bè thì ổn không? Nhưng ngay cả cách liên hệ với anh ta mà tôi cũng không có. Nhưng nếu nói chúng tôi không phải bạn bè, anh ta lại từng ba lần bốn lượt giúp tôi…

“Cháu cũng không biết liên hệ với anh ta như thế nào…” Tôi khó xử.

Chú họ nghe thế thì xua tay nói: “Việc này không quan trọng, nếu cháu quyết định nhờ hắn giúp đỡ thì chú sẽ liên hệ với hắn giúp cháu, nhưng mà bảo hắn luyện chế cửu chuyển âm dương đan thì phải chính cháu nói mới được.”

Tôi gật đầu: “Đương nhiên, vốn dĩ ơn nghĩa này nên là cháu nợ…”

Nhưng chú họ lại bảo: “Đây không phải chuyện ai nợ ơn ai, nếu chú mở miệng, chưa chắc hắn sẽ giúp, cho nên chỉ có thể tự cháu nói với hắn thôi.”

| Tải iWin