TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Tìm Xác
Chương 1054: 1054

Vấn đề nằm ở những âm thanh này, lúc đó cả tòa cao ốc Nga rất yên tĩnh, trừ người gác cổng già đang ngủ ở bên ngoài ra thì chỉ có hai cậu thanh niên là Lưu Minh và Lý Phong. Nhưng trước khi điện thoại kết thúc livestream, lại truyền

đến tiếng thở dài của một người phụ nữ...

Người xem trên mạng nghĩ những điều này đều là màn kịch của hai streamer, trước kia Lưu Minh và Lý Phong cũng thường xuyên làm vậy, vì thế sau khi livestream kết thúc cũng2không có ai cảm thấy không ổn cả, họ còn mong chờ tập tiếp theo của “Á Ngốc, A Dưa xông vào nhà ma”.

Nhưng họ nào biết, từ buổi tối hôm đó, Lưu Minh và Lý Phong đã mất liên lạc, dù là người nhà hay bạn bè đều không liên lạc được với bọn họ. Có thể do công việc của họ thường xuyên phải di chuyển khắp các nơi trên cả nước, nên nhất thời không liên lạc với người thân và bạn bè cũng là bình thường.

Nhưng không liên lạc với5công ty thì lại khác thường, trừ phi bọn họ không muốn kiếm tiền nữa. Sau đó chúng tôi xem đi xem lại đoạn video mấy lần, nhưng vẫn không tìm được bóng người nào. Cuối cùng chúng tôi đành phải dùng những hình này lại, phát từng đoạn một, mới tìm được bóng người mà đám dân mạng nói...

Đúng là ngay lúc hình ảnh quét qua cánh cửa mở hờ của căn phòng đó, nương theo ánh sáng của đèn đường bên ngoài chiếu vào đúng là thật sự có một bóng nữ6mơ hồ đứng ở trong phòng... Người phụ nữ kia có mái tóc dài phất phơ, trên người chắc là mặc váy. Nhưng vì ngược sáng nên không thấy rõ khuôn mặt cô ta, hơn nữa, lúc ấy ống kính chỉ lia thoáng qua, chỉ bắt được một ảnh của cô ta.

Nhưng nhìn đi nhìn lại mấy lần, vẫn đều không chắc người phụ nữ kia là người hay ma? Cuối cùng chú Lê nói, muốn biết trong video là thứ gì, thì phải đến hiện trường xem mới biết được.

Chú Lê cũng đã5cảnh báo trước với ông chủ trang web, chúng tôi không phải cảnh sát, cũng không phải thám tử tư, cho nên chúng tôi cũng chỉ có thể giúp họ tra ra chuyện kinh dị ở tòa cao ốc này thôi.

Nếu chúng tôi đi xem mà phát hiện là không phải, thì bọn họ nên sớm bảo cảnh sát, bởi vì nếu không phải do ác ma làm, vậy chuyện này cũng chỉ có thể tìm cảnh sát thôi. Đến giữa trưa hôm sau, ba chúng tôi lái xe đến khu kinh tế mới3ở Liêu Ninh... Vì lần này chúng tôi đến đây để điều tra bí mật, nên không có một nhân viên nào của công ty kia đi theo cùng, vì vậy mà toàn bộ hành trình chúng tôi đều phải tự lo, chú Lê suy nghĩ và cảm thấy tự lái xe đi thì tiện hơn.

Qua bảy tiếng đi đường, chúng tôi cũng đến được khu kinh tế mới Liêu Ninh. Nơi này là một thành phố nhỏ ven biển có bến cảng. Tuy dân số không nhiều, nhưng cơ sở vật chất tương đối tốt.

Lúc chúng tôi tới đây đã hơn 7 giờ tối, nên chúng tôi tìm tạm một khách sạn tiện lợi để ở, sau đó đến tiệm cơm gần đấy ăn cơm tối.

Nói thật, mặc dù cái thành phố nhỏ này được quy hoạch đường rộng nhiều nhà cao tầng, nhưng trời vừa tối, đèn đường sáng choang mà không có mấy người đi đường. Hơn nữa, trên những tòa nhà cao tầng có nhiều ánh đèn đủ loại màu sắc, mặc dù nhìn qua trông khá lung linh, nhưng phối hợp với đường lớn vắng lặng khiến cho người ta có loại cảm giác đây như thành phố ma.

Tòa cao ốc Nga kia cũng không khó tìm, chỉ cần đánh tên trên bản đồ Baidu là nhảy ra ngay. Ba chúng tôi quyết định ăn tối xong sẽ đến tòa cao ốc ma này xem trước tình hình.

Căn cứ vào bản đồ trên điện thoại, chúng tôi chỉ cần đi qua ba con phố về hướng Tây Bắc là có thể tới được tòa cao ốc Nga không được ai hỏi thăm hơn hai mươi năm. Nhưng chúng tôi không định tự mình lái xe hay đi bộ qua đó, khi bạn đến một thành phố xa lạ, tài xế taxi chắc chắn là đối tượng dẫn đường tốt nhất.

Đúng như chúng tôi nghĩ, khi chúng tôi đứng ở ven đường gọi một chiếc taxi, nói cho lái xe biết chúng tôi muốn đến một nơi gọi là tòa cao ốc Nga, người lái xe bản địa này lập tức nhiệt tình kể cho chúng tôi nghe về các tin đồn liên quan đến tòa cao ốc này.

Tất nhiên những tin đồn này cũng không chênh lệch nhiều so với những thông tin chúng tôi biết từ trước, nhưng được nghe từ miệng người lái xe, anh ta thêm mắm dặm muối vào cũng có nhiều nội dung hơn. Cuối cùng anh ta tổng kết một câu: “Những tin đồn này toàn là nhảm nhí cả, vì không có người nào thực sự từng đi vào trong tòa cao ốc đó nên ai biết được nơi đó có gì chứ?” Nghe ông anh lái taxi kể chuyện, tôi cũng hiểu cơ bản là nơi này là tòa cao ốc đã bị bỏ trống từ lâu, vì cho tới nay chưa ai thực sự đi vào đó, nên cũng có người bịa đặt ra một số câu chuyện hư cấu để tự hù dọa mình.

Mẹ! Nếu tôi là người có tiền, tôi sẽ mua lại tòa cao ốc này và biến nó thành nơi thám hiểm bí ẩn, sau đó bán vé, chắc chắn là kiếm được bộn tiền! Sau khi xuống taxi, ba người chúng tôi đi tới phụ cận tòa cao ốc Nga, từ bề ngoài của tòa cao ốc này có thể nhìn thấy một chút phong cách kiến trúc Nga. Tuy nó đã có hai mươi mấy năm lịch sử, nhưng nhìn qua cũng không thấy cũ nát lắm, ngược lại còn mang tới cảm giác có bề dày lịch sử, trông khá thần bí. Tôi đùa: “Chẳng trách nơi này có nhiều tin đồn đáng sợ như vậy? Chỗ này mà dùng để làm phim ma thì tuyệt...” Chú Lê lấy la bàn ra và đi vòng quanh cao ốc một vòng. Lúc này chúng tôi mới thấy diện tích nơi này thật lớn! Sân trước sân sau đều có cửa lớn, nhận diện tích thế này, nghe chừng tin đồn năm đó xây trường đại học cũng có vẻ là thật.

Sau khi đi một vòng, la bàn trong tay chú Lê không hề có phản ứng gì, dường như không có tình huống dị thường nào vậy. Nhưng nhìn vào từng gian phòng đen ngòm của tòa cao ốc, nếu nói một tòa cao ốc đã bỏ trống hơn hai mươi năm mà không có tà ma thì không có khả năng.

Bây giờ xem ra, nếu muốn biết tòa cao ốc Nga này có vấn đề hay không, chúng tôi phải thực sự vào xem mới biết được. Nhưng nghe nói người canh gác của nơi này rất lợi hại, trong những năm qua chắc chắn không thiếu người hiếu kì muốn vào thám hiểm.

Nhưng cuối cùng đều bị ông gác cổng già đuổi đi, người bình thường chắc chắn không vào được. Từ video của hai người Lưu Minh thì thấy, bọn họ bẻ cong một cái lan can ở góc Tây Bắc mới chui vào được.

Kết quả hôm nay chúng tôi tới xem, phát hiện cái lan can đã được sửa lại, vậy thì xem ra, ông gác cổng đã biết có người vào rồi. Không biết đêm hôm đó Lưu Minh và Lý Phong có bị ông ta đuổi đi không, hay là đúng như ông chủ trang web kia nghĩ... họ đã mất tích trong cao ốc này rồi?

Trong khoảng thời gian này, mặc dù gần tòa cao ốc Nga không có nhiều người, nhưng thỉnh thoảng vẫn có người đi qua đi lại ngoài đường, giờ mà chúng tôi muốn đi vào thì lộ liễu quá... Chúng tôi đành tiếp tục đi loanh quanh, chờ cơ hội thích hợp để đi vào.

| Tải iWin