TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Tìm Xác
Chương 1149: 1149

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tôi nghe tiếng với ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện trên chiếc giường trong phòng có một người phụ nữ dịu dàng quyến rũ tẩm ba mươi tuổi đang nằm. Phong cách thay đổi hơi nhanh, cho nên tôi bàng hoàng ngẩn ngơ hơn mười giây rồi mới xấu hổ nói: “Ngại, ngại quá, có phải chúng tôi đi nhầm phòng không? Xin hỏi phu nhân Kim ở... ở phòng nào.”

Người phụ nữ trên giường cất tiếng cười trong trẻo: “Sao? Chẳng lẽ tôi không giống phu nhân Kim ư?” Tôi nghe mà thầm hoảng hốt, người phụ nữ trước mắt này sao có thể là phu nhân Kim? Đùa cái gì vậy?! Một người phụ nữ đã kết hôn hơn chục lần sao có thể trẻ tuổi như thế? Chẳng lẽ từ mười mấy tuổi bà ta đã bắt đầu kết hôn,2hơn nữa còn phải duy trì kỷ lục mỗi năm tang chồng một lần?!

Kim phu nhân thấy tôi khờ người đứng ngốc ra đó mà không trả lời bà ta, bèn cười mỉm bước xuống giường, dáng người quyến rũ đi tới bên cạnh tôi, rồi nhẹ nhàng đặt bàn tay ngọc lên trên vai tôi: “Cậu chính là Trương Tiến Bảo phải không? Quả nhiên là môi hồng răng trắng, xem ra lão Trang cũng không nói dối chút nào nhỉ!”

Lão Trang? Lòng tôi mắng thầm, con hồ ly gia Trang Hà này cũng hố người quá mức rồi! Chẳng lẽ là bán rẻ ông đây? Phu nhân Kim này mặc váy ngủ ren màu đen nửa trong suốt, cả người mang mùi hương kỳ lạ... Bà ta vừa tới gần, tôi đã cảm thấy trong lòng quai quái, vì thế lùi6về sau một bước theo bản năng.

Nhưng không lùi còn đỡ, vừa lùi đã để phu nhân Kim nhìn thấy Đinh Nhất được tôi đặt trên sô pha, chỉ thấy mắt bà ta đột nhiên sáng ngời: “Ý! Lại còn mua một tặng một cơ đấy? Lão Trang cũng không đề cập đến là còn có một con chó săn nhỏ dễ nhìn như vậy đi kèm nha...” Tôi nghe mà đau cả răng, nghĩ bụng không phải con hồ ly già Trang Hà này muốn bán tôi cho người phụ nữ này làm “trai bao” chứ?” Lúc này thấy phu nhân Kim đột nhiên vươn tay muốn sở mặt Đinh Nhất, còn may tôi nhanh tay nhanh mắt chắn lại và nói: “Ngại quá, phu nhân Kim, cơ thể của bạn tôi không thoải mái lắm...”

Bà ta nghe thể thì ồ lên,0sau đó khẽ cau mày nói: “Thằng nhóc này thú vị nhỉ! Người khác ngửi thấy hương hoan hỉ của bà đây đều hừng hực ngủ không được, nhưng cậu ta lại ngủ gọi không tỉnh?”

Tôi vừa nghe ba ta nói đến hương hoan hỉ” gì đó, là biết quả nhiên phu nhân Kim này đã bỏ thuốc chúng tôi, chỉ không biết chúng tôi dính bẫy từ khi nào đây? Bởi vì từ đầu đến cuối tôi đều không ngửi thấy mùi hương nào đặc biệt cả?

Tôi thấy hiện giờ hình như phu nhân Kim cảm thấy rất hứng thú với Đinh Nhất, nếu thằng cha này giờ còn tỉnh táo... tôi thật sự muốn xem thử anh ta sẽ có biểu cảm thế nào. Nhưng mà, bây giờ thằng cha này ngủ say như thế, dù gì tôi cũng không thể5để anh ta bị phá thân “trinh nam” trong lúc mơ màng hổ đổ vậy được!

Lỡ như anh ta tỉnh lại, phát hiện mình bị phu nhân Kim đè rồi, tôi thì lại đứng bên khoanh tay nhìn, thể nào anh ta cũng tuyệt giao với tôi! Cho nên vì cái thân “trinh nam” của Đinh Nhất, dù sao tôi cũng phải bảo vệ anh ta ở thời khắc mấu chốt mới được.

Vì vậy, tôi cố ý chắn giữa phu nhân Kim và Đinh Nhất, sau đó họ nhẹ một tiếng và nói: “Xin hỏi, phu nhân Kim có thấy một người bạn khác của tôi hay không? Vừa nãy chú ấy đi lên trước chúng tôi một bước.” Phu nhân Kim nhún vai đáp: “Cậu nói ông già khú đế kia à? Tôi đã đưa ông ấy về phòng cho khách nghỉ9ngơi rồi, người đã lớn tuổi như vậy, ngửi nhiều hương hoan hỉ không tốt... Không giống hai người các cậu, trẻ tuổi khỏe khoắn, mạnh mẽ đầy nhựa sống...” Phu nhân Kim vừa nói vừa dùng ngón trỏ nhẹ nhàng vẽ vòng tròn trên ngực tôi.

Tôi lập tức cảm thấy có một luồng máu nóng từ dưới bụng cuộn trào lên, năng lực mê hoặc của người phụ nữ này lợi hại quá! Hiện giờ tôi đột nhiên hơi hối hận vì đã chắn đạn cho Đinh Nhất, thật sự không được thì để anh ta hi sinh cái tôi một chút, cứu vớt ba chúng tôi cho xong!

Khi tôi đang miên man suy nghĩ, đột nhiên nghĩ tới mục đích chúng tôi đến đây lần này, vì thế tôi bèn giơ bàn tay bánh chưng ướt sũng máu chặn lại trước ngực và nói: “Phu nhân Kim, thật ra lần này chúng tôi đến đây là có việc muốn nhờ...”

Phu nhân Kim dùng khóe mắt quét qua vết thương trên tay tôi, lập tức hốt hoảng kêu lên kinh ngạc: “Ôi chao! Tiến Bảo, bàn tay cậu bị làm sao thế, sao lại chảy nhiều máu như vậy? Mau để chị xem giúp cậu nào.” Nói xong bà ta không đợi tôi mở miệng, bước lên tháo luôn băng gạc nhuộm màu trên tay tôi.

Kết quả bà già đã có chồng này chỉ nhìn thoáng qua đã nhíu mày nói: “Ôi chao, vết thương này của cậu là ở nguyên thần, thảo nào lão Trang nói muốn giới thiệu cho tôi một tên chó săn nhỏ, đúng thật là thiên hạ không có trai trẻ ăn không trả tiền mà!” Tôi nghe mà khóe miệng giản giật, trong lòng thầm mắng con hồ ly tinh già, chẳng có một lần nào làm việc đáng tin cậy cả! Hóa ra là anh ta muốn ông đây bán nhan sắc để đổi lại phu nhân Kim chữa trị vết thương cho mình!

Tuy rằng đã mắng Trang Hà trăm ngàn lần trong bụng, nhưng ngoài miệng tôi vẫn khách sáo nói: “Vết thương này của tôi bệnh viện bình thường không chữa khỏi, cho nên Trang Hà mới bảo chúng tôi đến đây xin gặp phu nhân Kim, hi vọng ngài có thể vươn tay cứu giúp, vá lại nguyên thần giùm tôi.” Nghe xong, phu nhân Kim nhẹ nhàng thở dài: “Anh bạn nhỏ, cậu biết chị đây vá lại nguyên thần như thế nào không?”

Tôi cố gắng nặn ra một nụ cười ngọt ngào: “Đương nhiên là bản lĩnh của phu nhân Kim lợi hại, bằng không sao Trang Hà lại bảo tôi đến đây cầu xin ngài chứ? Chỉ không biết phu nhân Kim có đồng ý giúp tôi việc nhỏ này hay không thôi...”

Phu nhân Kim khẽ cười và đáp: “Quỷ sứ hà, miệng ngọt ghê luôn, có điều sau này không cho cậu gọi tôi là phu nhân Kim, gọi chị nghe xem nào!” Trong lòng tôi rất xấu hổ nhưng ngoài miệng vẫn không thể nói gì, dù sao cũng là tới xin người ta giúp, vì vậy đành da mặt dày gọi một tiếng: “Chị Kim.” “Ngoan.” Phu nhân Kim nghe xong cười khanh khách, nhưng ngay lập tức bà ta lại sầm mặt xuống: “Vá hồn thì có thể những hồn này không thể và không công...” Quả nhiên không dễ nói chuyện như vậy, vì thế tôi nhìn tay phải của mình với vẻ mặt ưu thương: “Vết thương trên tay tôi đây kỳ quặc, nếu chị không giúp, chỉ sợ vĩnh viễn không thể liền được.” Phu nhân Kim bảy ra vẻ hơi khó xử: “Chao ôi cậu bé đáng thương, chị sao nỡ để tay của cậu vĩnh viễn không liền lại chứ? Nhưng chẳng lẽ cậu không muốn biết chị và hồn như thế nào sao?”

| Tải iWin