*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhưng con người trước giờ luôn “Bách chiến bách thắng” ấy, giờ đây lại nằm lặng lẽ trên mặt đất, như thể nếu tôi không gọi anh ta tỉnh lại, anh ta sẽ vĩnh viễn ngủ say như thế. Tôi đứng nguyên tại chỗ đến mấy phút, sau đó lắc mạnh đầu xua cái ý nghĩ đáng sợ kia đi Tôi biết bây giờ tôi phải tỉnh táo, có lẽ mọi chuyện cũng không bị quan như trong tưởng tượng của tôi, có lẽ Đinh Nhất chỉ ngất đi mà thôi Tôi đã từng nhìn thấy vài loại yêu quái trên đời này, thứ trước mặt rõ ràng là một con rắn, mặc dù nó đang ngủ say, nhưng âm khí trên người nó nồng đậm, nhất định không phải là một con rắn bình thường Nó đã có thể tự do chui ra chui vào giữa cái hố bên ngoài và cái3hang rộng rãi bên trong, vậy thì tại sao nó lại không tự leo lên khỏi động? Đương nhiên, tôi cũng không biết con rắn lớn này có thể leo lên khỏi cái động thẳng đứng này hay không... Tôi đưa tay lên sờ vào chiếc răng thú trên ngực, không biết nó với con rắn lớn này ai hung tàn hơn ai? Nhưng cân nhắc một chút, tôi lại không lấy răng thú ra Vì tôi sợ rằng nhỡ đâu tôi lấy rằng thú ra lại đánh thức con rắn đang ngủ say kia, đến lúc đó có khi mất cả chì lẫn chài. Nghĩ vậy nên tôi nắm thật chặt cổ áo, sau đó thận trọng đến gần Đinh Nhất.. khoảng cách giữa anh ta và con rắn khổng lồ kia thực sự quá gần, nên mặc kệ là anh ta bị thương nặng đến đâu, tôi cũng phải đưa anh0ta ra ngoài chỗ rộng rãi đã rồi hẵng tính tiếp. Mặc dù tôi chỉ cách Đinh Nhất khoảng bốn năm mét, nhưng dường như tôi đã dùng thời gian kiên nhẫn của cả đời để chậm chạp di chuyển đến cạnh anh ta Khi tôi chạm tay vào động mạch trên cổ Đinh Nhất, trong lòng tôi lập tức nhẹ nhõm. Lúc này, mạch đập của Đinh Nhất vẫn ổn định và có trật tự, trước tiên tôi kiểm tra trên người anh ta và không thấy có vết thương nào, nhưng tình trạng hôn mê liên tục của anh ta rõ ràng còn tệ hơn cả bị chấn thương Sau đó tôi thử dùng tay đè lên huyệt Nhân Trung, anh ta vẫn không có phản ứng gì, có vẻ với những chiêu dùng cho người thường trăm phát trăm trúng thì dùng lên người anh ta chẳng có tác dụng5gì cả Trên người tới bây giờ không có bất cứ cái gì có thể dùng làm dây để kéo Đinh Nhất ra, vì vậy tôi chỉ có thể dùng tay từ từ kéo anh ta đến chỗ lối ra hẹp kia, sau đó lại nghĩ cách đưa anh ta ra ngoài Nhưng khi tôi nắm lấy vai áo Đinh Nhất chuẩn bị chậm rãi kéo anh ta ra, thì đột nhiên tôi cảm nhận được một luồng khí ấm nóng đến từ phía sau lưng tôi.. Chuông cảnh báo trong đầu tôi vang lên Tôi không cần quay lưng lại cũng biết con rắn khổng lồ đã tỉnh! Trước đó vì sợ ánh đèn trên đầu mình làm nó tỉnh dậy, nên tôi đã quay lưng lại với nó, đứng giữa nó và Đinh Nhất, nhưng đồng thời cũng trực tiếp đưa lưng của mình cho đối phương Tôi ổn định lại tâm4thần, sau đó cắn răng tiếp tục túm lấy Đinh Nhất kéo đi, coi như con rắn khổng lồ đằng sau lưng không tồn tại Thế nhưng loại tự thôi miên bản thân này dường như không có tác dụng, vì tôi đã cảm nhận được rõ ràng luồng khí nóng kia đang ngày càng đến gần tối hơn, cuối cùng là phà thẳng lên gáy tôi Trước đó tôi không muốn quay đầu, còn bây giờ là không dám quay đầu lại! Vì tôi thực sự lo lắng khi mình vừa quay đầu lại là bị cả cái miệng đầy máu của con rắn khổng lồ đập vào mặt... Đừng thấy bề ngoài của con rắn khổng lồ kia vừa to vừa thô, nhưng động tác của nó lại rất nhẹ nhàng, vì ngoại trừ luồng khí ấm nóng kia, tôi không nghe được bất cứ âm thanh nào. Con súc sinh9kia không lên tiếng, nhưng mồ hôi lạnh của tôi đã tuôn như mưa, đây là một loại phản ứng bản năng, cho dù tôi cố gắng giữ bản thân tỉnh táo đến thế nào, thì thân thể vẫn thành thật bày ra cho đối phương biết tôi đang sợ hãi. Tôi hít sâu rồi thở ra một hơi, sau đó tiếp tục liều mình kéo Đinh Nhật về phía lối ra Tôi làm thế không phải là do tôi thích tự lừa dối mình, mà là với hình thể khổng lồ của con rắn, nếu tôi và nó giao đấu trực tiếp với nhau thì tôi gần như không có cơ hội chiến thắng nào So với việc để nó cắn một phát chết tươi, thì chi bằng cứ dứt khoát không nhìn nó mà nhắm mắt xông ra ngoài. Có thể sự cố chấp của tôi đã khiến con rắn khổng lồ kia tò mò? Nên nó muốn nhìn xem tôi có thể kéo được Đinh Nhất ra ngoài hay không? Tóm lại là nó cứ chậm rãi đi theo phía sau tôi, không chịu tấn công cũng không chịu buông tha tội..