Ánh trăng biến mất, trong thiên địa xuất hiện một đám mây đen thổi qua, một cây cổ thụ rung động ầm ầm xuất hiện từ phía trên thư viện, đó là cổ thụ Thiết Huyết, là một trong những sinh linh bảo vệ thư viện.
"Có biến, ngoại địch xâm lấn!" Trong đêm đen yên tĩnh và dưới trời sao lấp lánh của Thư viện Thiên Thần chợt truyền đến lời cảnh báo như vậy.
Tất cả mọi người đều ngẩn ngơ không thể tin vào tai của mình, có người dám tấn công vào Thư viện Thiên Thần, điều này tựa như đang mơ giữa ban ngày, ai dám gan to như vậy chứ?
Tất cả mọi tu sĩ của các động phủ, các ngọn linh sơn đều đứng dậy, ngay cả mấy người Thạch Hạo bên hồ nhỏ màu xanh lam kia cũng đều ngạc nhiên và đứng bật dậy.
Cổ thụ Thiết Huyết vô cùng to lớn, tựa như một vùng núi non sợi rễ cắm trong hư không, toàn thân đỏ đậm như máu, nó treo ở trên trời cao, che khuất mặt trăng cùng vầng tinh tú.
Cây cổ thụ này không biết đã bao nhiêu năm tuổi, nó có thể bảo vệ bộ lạc, phòng ngự cổ thành, có tác dụng không thể nào tưởng tượng được.
Nó đã từng là Tế linh của một đại tộc nào đó, tuy nhiên hiện tại đã trở thành một trong những cổ thụ bảo vệ sơn môn của Thư viện Thiên Thần!
Trong bầu trời đêm có liên tiếp bảy tám vị trưởng lão xuất hiện và bay vút lên trời cao, vẻ mặt của từng người trở nên nghiêm nghị như gặp đại địch, ai cũng đều ngóng nhìn bầu trời xa xa.
Từ khi Thư viện Thiên Thần thành lập tới nay vẫn chưa bao giờ gặp phải chuyện như vậy!
Có mấy ai dám tới quậy phá chứ, phải biết, đây là thư viện do cao thủ lánh đời bên trong cửu Thiên thập Địa xây dựng nên, có cao thủ tuyệt thế tọa trấn, ai có thể chống đỡ?
Dù là Trường Sinh thế gia cũng không dám dễ dàng đắc tội, chớ đừng nói chỉ mang theo địch ý đến đây mạo phạm.
"Ở hướng kia!" Thạch Hạo chỉ về phương tây, nơi đó có một luồng khí tức đầy áp bức, tựa như dòng thác mãnh thú mênh mông cuồn cuộn bao phủ tới đây.
Đó là sự thù hằn, vẻ địch ý không thèm che giấu, lộ liễu, trắng trợn không kiêng dè gì cả.
"Sinh linh nào thế?" Không một ai biết được, đó là thần thánh phương nào đến đây làm loạn.
Phía chân trời là ánh sao u ám, khói đen bao trùm, nơi đó có một sinh linh nào đó chợt mở mắt rồi nhìn về phía Thư viện Thiên Thần, mang theo khí tức lạnh lẽo âm trầm.
Rốt cục cũng đã xuất hiện, tuy rằng cách nhau rất xa thế nhưng vẫn có thể thấy được một tấm mặt quỷ cực kỳ dữ tợn, kẻ này đang phóng tầm mắt hướng về bên này.
Gương mặt quỷ này có màu vàng kim nhạt, tuy rằng ánh hoàng kim lưu chuyển thế nhưng lại không hề có một chút khí tức thần thánh nào cả, mà ngược nó rất u ám, rất kỳ lạ, được khói đen bao quanh.
"Một con nhện lớn!" Thỏ nhỏ kinh ngạc thốt lên, bởi vì sinh vật kia đang đến gần nên từ từ lộ ra bản thể mơ hồ và đầy khổng lồ còn hơn cả núi cao của mình.
Bên trong khói đen, một sinh vật to lớn đang trú ngụ, nó có tám cái chân, cực kỳ dữ tợn. Nó rất to lớn, lúc nó há miệng thì ánh vàng bay ra tựa như núi lửa phun trào.
Đây là một con nhện lớn, toàn thân hiện lên màu vàng, nó có ba cái đầu, ở giữa chính là đầu nhện, hai bên chia ra làm đầu người cùng đầu sư tử, cũng đều là màu vàng.
Trước kia khói đen quá dày đặc nên chỉ có thể nhìn thấy một cái đầu, hiện tại gió đêm thổi tới, sương mù hơi hơi tản ra một ít, đã có thể mơ hồ nhìn thấy chân thân của nó rồi.
"Trời ạ, đây là một con Tam Đầu vương!"
Có người sợ hãi kêu lên, vì đã nhận ra được lai lịch của chân thân này nên vẻ mặt lập tức thay đổi, bởi vì loại sinh linh thế thế không thuộc về thế giới này.
Đây không phải là sinh linh ở dị vực sao? Làm sao xuất hiện ở nơi này, đồng thời nó cũng quá mạnh mẽ, hơn xa cái con đã bị Thạch Hạo tru diệt kia, cảnh giới của nó tới kinh người.
"Hoàng kim Tam Đầu vương, dì là ở dị vực thì số lượng cũng rất ít ỏi, là Vương tộc, là một cao thủ tuyệt đại!" Gương mặt của một vị trưởng lão thư viện trở nên vô cùng nghiêm nghị, ở trong tay hắn nháy mắt liền xuất hiện một thanh chiến mâu màu máu đỏ đậm như mã não, mang theo sát khí, đỏ tươi trong suốt, cực kỳ sắc bén.
Bình thường, trưởng lão Thư viện Thiên Thần cực ít vận dụng binh khí, mà hiện tại mới vừa thấy được địch thủ thì đã lấy ra vũ khí, như vậy có thể tưởng tượng được bầu không khí căng thẳng đến cỡ nào.
Một loại ngôn ngữ cỗ xưa tối nghĩa và khó hiểu phát sinh, sinh vật còn to lớn hơn cả ngọn ma sơn thời Thái cổ này đang mở miệng, âm thanh vang vọng khiến cho vạn núi ngàn khe cũng rung động theo.
"Nó đang nói cái gì?"
"Nó đang hỏi, ai giết con cháu của nó!"
Có nhân vật mạnh mẽ có thể thông qua sóng thần niệm của nó để nhận biết ý nghĩa, đã biết vì sao con hoàng kim Tam Đầu vương này lại đến đây.
Lúc này, mọi người đều sởn cả tóc gáy, nó làm thế nào lại qua được đây, lẽ nào sinh linh dị vực đã giết vào cửu Thiên thập Địa rồi?
Lần trước ở chiến trường Tiên gia, mượn nhờ túi Càn Khôn mở ra cánh cửa thời không để đưa một đám sinh linh còn chưa trưởng thành tiến vào, thực lực dù sao cũng không tính là cao thâm, nhưng mà cũng chỉ có thể hoạt động trong phạm vi nhất định, không thể nào chém giết ra ngoài được.
Hiện tại, rõ ràng con Tam Đầu vương này mạnh đến mức không còn gì để nói, mà nó làm sao xuất hiện ở chỗ này? Có thủ đoạn đặc biệt gì ư?
"Trời ạ, một con Tam Đầu vương hoàng kim đã trưởng thành, ai có thể đối đầu chứ, thiên hạ này sẽ đại loạn sao, sinh linh dị vực đã giết tới rồi!" Có người run rẩy.
Đây là một trận tai nạn vô cùng lớn, tất cả mọi người vẫn chưa chuẩn bị kỹ càng.
"Tại sao lại như vậy, hai giới muốn giao chiến rồi sao, thế gian sẽ tràn ngập gió lửa, máu chảy thành sông rồi!"
Lời nói của một vài người trở nên run rẩy, cảm thấy không có bất cứ chuyện gì tồi tệ hơn chuyện này.
Ngôn ngữ tối nghĩa, âm tiết leng keng mạnh mẽ vang lên chỗ con Tam Đầu vương đang đứng kia, rất nhiều người không thể nào nghe hiểu được, thế nhưng lại có thể nhìn thấy sự lạnh lùng và vẻ khinh bỉ của nó.
Bởi vì, trong mắt nó, biểu hiện của mọi người đều thiếu khuyết chiến ý, tựa như chẳng hề có khí phách gì cả.
"Chân thân của nó cũng không có đến, đây là đang lợi dụng tế đàn để truyền tống bóng mờ, nếu không, dựa vào thực lực pháp thân của nó thì chắc chắn sẽ ép sụp hư không." Một vị trưởng lão đã nhìn thấy được ngọn nguồn lên tiếng giải thích.
Một tế đàn mơ hồ hiện lên trong khói đen, nó rất to lớn đồng thời cũng rất tả tơi, đây là di vật từ thời Tiên cổ, được chôn dưới đất từ rất lâu, hiện tại mới hiển hiện ra ngoài.
Tế đàn phát sáng, bên trên có rất nhiều hoa văn rất phức tạp, thế nhưng cũng có một loại mỹ lệ đặc biệt nào đó, hấp dẫn tâm trí người ta muốn chìm đắm vào bên trong.
Nó đang phát sáng và thể hiện ra hư ảnh của con nhện to lớn này, để nó hiện ra ở đây.
"Đây là tế đàn từ kỷ nguyên Tiên cổ được sinh linh dị vực lưu lại trước khi rút đi, tuy rằng không thể truyền tống bọn họ tới đây, thế nhưng để bóng mờ hạ xuống thì không có vấn đề gì."
"Năm đó, đại kiếp nạn qua đi, người của Trường Sinh thế gia còn sống sót cùng nhau phát động tìm kiếm và phá huỷ những tế đàn này trong cửu Thiên thập Địa để, tuy nhiên chung quy vẫn còn bỏ sót một ít."
Cuộc đối thoại của hai vị trưởng lão khiến mọi người hiểu rõ đến cùng là xảy ra chuyện gì.
"Mục đích của nó là gì?" Mọi người không rõ, không biết vì sao nó đột ngột hiện thân đến đây.
Cũng không phải tất cả mọi người đều có thể cảm ứng được gợn sóng tinh thần của con Tam Đầu vương hoàng kim này, mặc dù là một bóng mờ nhưng cũng rất đáng sợ, thần niệm người bình thường thăm dò qua sẽ lập tức bị đánh tan.
"Nó muốn phái một sứ giả lại đây, đưa một phong thư."
"Cái gì, một sứ giả muốn đi qua, bọn họ đã có thể nối liền hai giới rồi hả?"
Tế đàn mông lung phát ra vô số ký hiệu đếm không hết, cuối cùng ngưng tụ thành một cánh cửa, nó mở rộng trong hư không và mạnh mẽ nối liền với dị vực, là nơi giao hòa của hai thế giới.
Trong chớp mắt, rất nhiều người cũng đã nghe được tiếng gào thét khiến lòng người kinh sợ, tựa như có rất nhiều ma thần ở bờ thế giới kia đang gầm thét, vùng vẫy muốn xông qua bên này.
Thế giới kia có Bất Hủ giả, có một nhóm sinh linh cổ xưa mạnh mẽ nhất, có thể có người từng chinh chiến trên một kỷ nguyên trước vẫn còn sống!
Rầm, rầm...
Tiếng vang truyền đến, có người không nhanh không chậm cất bước đi qua cánh cửa, hướng về thế giới này.
Sinh linh này hình người, bên ngoài cơ thể có áo giáp nên không biết là nam hay nữ, bộ giáp này vô cùng chặt chẽ kĩ càng, ngay cả mặt mũi đều được mũ giáp che khuất, chỉ lộ ra con mắt mà thôi.
Mọi người không khỏi hít vào một hơi lạnh, bởi vì áo giáp của nó là tiên kim, lấp loé ánh đen, loại tiên kim màu đen kia tuy rằng đồn đại rằng nó mang theo điềm gở, rất kỳ lạ, nhưng lúc này vẫn cực kỳ hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Áo giáp bằng tiên kim Hắc ám!
Tên sứ giả này lại được bao phủ bởi bộ giáp trụ kinh thế như vậy, quả thực có chút kinh người, dù gì cũng là tiên kim Hắc ám, là một trong những thiên tài địa bảo hiêm thấy nhất.
Tiên kim Hắc ám, ánh đen nhấp nháy, nhưng lại óng ánh long lanh tựa như ngọc đen, kẻ này khoác lên thân đã hiển lộ ra vẻ ung dung hoa quý.
"Giống như là con gái vậy đó, nếu không sao phải lấy giáp trụ bao trùm che lại khuôn mặt, không muốn cho người ta xem!" Có người nói nhỏ.
Sau khi sinh linh hình người này xuất hiện thì giơ hai tay và ngắm nhìn bầu trời, hít một hơi thật sâu như là đang cảm nhận cái gì.
Mà đúng lúc này, giáp trụ trên người của sinh linh này lấp loé, có rất nhiều ký hiệu đại đạo sáng lên, tựa như là đang dò xét thứ gì.
"Nó đang dò xét sự mạnh yếu của quy tắc ở thế giới này, là chuẩn bị cho việc tiến công toàn diện vào cửu Thiên thập Địa sau này." Một vị trưởng lão nói.
Rất nhanh, giáp trụ run run chuyển động, phát ra ánh sáng màu đen bảo vệ toàn thân của nó.
"Vẫn bị thế giới này bài xích, làm sao mới có thể thay đổi đây?" Trên tế đàn, con Tam Đầu vương hoàng kim kia thì thầm, nó đợi không được nữa.
"Ngươi là sứ giả của dị vực, có lời gì thì mời nói." Một vị trưởng lão nói.
Sinh linh được tiên kim Hắc ám bao phủ với thân thể cao ráo, không nhìn ra thực lực mạnh yếu, bởi vì tất cả đều đã được tiên kim Hắc ám ngăn cách, lúc này nó nhảy xuống tế đàn và từ trong hư không bước về bên trong Thư viện Thiên Thần này.
Tất cả mọi người đều biến sắc, đây không phải là bóng mờ mà là chân thân, một cường giả sống sờ sờ đang từ từ tiến tới!
Nếu như, tu sĩ của dị vực có thể thi pháp với quy mô lớn như vậy thì cuộc đại chiến sẽ không còn xa nữa rồi.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thế Giới Hoàn Mỹ
Chương 1192: Khách từ dị vực
Chương 1192: Khách từ dị vực