TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hàng Tỷ Ngôi Sao Cũng Không Bằng Em
Chương 997: Ôm (12)

“Ly Ly không còn nữa, tôi hiểu anh khổ sở, tôi cũng rất khổ sở. Anh đối phó với Trình Vệ Quốc thế nào, tôi không có ý kiến nhưng lần này tôi không đứng về phía anh nữa, tôi sợ rằng tương lai anh sẽ hối hận cả đời.”

Quan trọng nhất là, tôi tin rằng, Ly Ly nhất định không muốn anh vì cô bé mà biến thành bộ dạng này!”

Đối mặt với những lời của Lâm Sinh, Hàn Tri Phản không tiếp tục lên tiếng mà chỉ bước nhanh hơn. 

Đi đến trước cửa phòng làm việc, hắn hoàn toàn không quan tâm rốt cuộc Lâm Sinh đã nói đủ hay chưa, cũng không quan tâm những người ngoài cửa văn phòng đang nhìn, hắn trực tiếp kéo cửa, đẩy Lâm Sinh ra ngoài, sau đó không thèm nhìn Lâm Sinh cái nào, cứ vậy đóng sầm cửa lại.

Những lời nói của Lâm Sinh nhóm lên một ngọn lửa trong lòng hắn, hung hăng thiêu đốt hắn.

Hắn đi đi lại lại vài phòng trong phòng làm việc, ngọn lửa kia vẫn không có dấu hiệu nguôi ngoai. Hắn đưa chân đạp một chiếc đèn đặt trên sàn, sau đó lại lật tung bàn trà, đập vỡ tất cả ly tách có trên quầy bar. 

Cùng với những âm thanh vỡ loảng xoảng vang lên, Hàn Tri Phản cũng dần dần bình tĩnh lại.

Sau khi hắn dừng tay, trong văn phòng đã không còn dáng vẻ ban đầu của nó, khắp nơi đều là đống bừa bộn.

Hắn không quá để ý đến chuyện đó, dường như đã sức cùng lực kiệt đi đến trước bàn làm việc, ngồi phịch xuống ghế, châm một điếu thuốc. 

Sự yên ắng trong phòng văn rời đi, qua màn khói mờ mịt, hắn nhìn vào khoảng không hồi lâu, sau đó đưa tay kéo ngăn kéo bên cạnh, lấy ra một quyển album ảnh.

Bên trong tất cả đều là ảnh của Ly Ly.

Từ lúc cô còn bé đến năm mà cô qua đời. 

Hàn Tri Phản xem từng tấm từng tấm một, xem đến một tấm nào đó, hắn đều có thể mơ hồ nhớ lại dáng vẻ của Ly Ly năm đó.

Ly Ly ba tuổi, chập chững đi theo sau hắn gọi “anh hai”.

Ly Ly năm tuổi đi mệt rồi, còn duỗi tay đòi hắn ôm. 

Ly Ly tám tuổi, lên tiểu học bị người ta chọc ghẹo, hắn giúp cô đánh đuổi đi.

Ly Ly chín tuổi, đêm đó hắn bị đau dạ dày, cô bé chăm sóc hắn cả đêm, sau khi hắn tỉnh lại, cô đã khóc sưng đỏ hai mắt, nắm lấy anh hắn, nói: “Anh hai, anh không được bỏ Ly Ly, Ly Ly sợ.”

Ly Ly mười ba tuổi, sau khi hắn tan học về nhà, cô bé chuẩn bị cho hắn cả một bàn ăn, mặc dù rất khó ăn nhưng hắn vẫn giả vờ ăn rất ngon mà ăn hết tất cả. Hôm đó Ly Ly rất vui, sau khi cơm nước xong, cô bé còn thần thần bí bí tặng hắn một món quà, sau này hắn mới biết Ly Ly dùng số tiền tiêu vặt còn lại để mua cho hắn. 

Ly Ly mười lăm tuổi, lớn lên rất xinh xắn, lúc đó hắn đi học Đại học số 1, để cô một mình ở Bắc Kinh. Từ sau khi bố mẹ mất, cô và hắn vẫn sống nương tựa lẫn nhau, chưa bao giờ xa cách. Ở trước mặt hắn, cô luôn vui mừng, kiêu ngạo khoa trương nói anh trai thật tài giỏi, nhưng trong đêm hắn lại thấy cô âm thầm thút thít nhiều lần vì hắn sắp phải rời xa cô.

Ly Ly mười sáu tuổi lấy được chứng minh nhân dân của mình, trong ngày sinh nhật của hắn, cô không nói tiếng nào, tự mình ngồi xe lửa đến Đại học số 1, dành cho hắn một sự bất ngờ.

Ly Ly mười bảy tuổi, là hoa khôi của trường, hắn biết, nam sinh theo đuổi cô bé nhiều vô cùng, nhưng hắn nói với cô không được yêu sớm, cô ngoan ngoãn cam đoan với hắn, khi nào anh trai cho em yêu sớm thì em sẽ yêu. 

Ly Ly mười tám tuổi, có một đêm khuya cô bé gọi cho hắn, cô bé khóc rất nhiều, hắn không biết có chuyện gì, nhưng lúc đó hắn lại đang ở nước ngoài, sau khi cô khóc xong, cô nói với hắn áp lực học tập nặng nề quá, hắn tin ngay.

| Tải iWin