CHƯƠNG 25
Tân Gia Lạc cứng người lại, trên mặt lập tức tụ huyết, tím tái.
Xấu hổ!
Đám Dinh Dương thì hận không thể lấy tay che mặt.
“Xin chào anh Trình!” Quản gia Lôi đi đến bên cạnh Trình Kiêu, cúi người, trực tiếp hành lễ.
Nhìn thấy cảnh này, tròng mắt đám Tân Gia Lạc đều muốn rơi xuống đất vì kinh ngạc.
Ông hai Lôi tại sao lại cung kính với tên Trình Kiêu rác rưởi này?
Một số người xung quanh cũng tò mò: “Ông hai Lôi ngày thường nhìn thấy ai cũng ngước mũi lên trên. Hôm nay sao có thể lễ phép với một tên nhóc hỉ mũi chưa sạch như vậy? Lai lịch tên này là gì?”
“Không cần câu nệ lễ tiết.” Trình Kiêu nhẹ nói.
Ninh Nghi Nghi bên cạnh đột nhiên sững sờ, nắm lấy cánh tay của một ông chú bên cạnh, cao hứng hỏi: “Đây là Ông hai Lôi, quản gia của chủ tịch Lôi tập đoàn Chấn Vũ sao?”
Ông chú bất ngờ bị một cô gái xinh đẹp chộp lấy, tưởng là bánh từ trên trời rơi xuống, bất giác gật đầu đáp: “Đúng vậy, ngoại trừ Lôi đại quản gia, còn có ai dám gọi là Ông hai Lôi!”
Đôi mắt của Ninh Nghi Nghi lập tức sáng lên như những vì sao.
Quản gia Lôi đứng dậy, lạnh lùng liếc nhìn Tân Gia Lạc rồi nói: “Vừa rồi tôi luôn theo dõi trận đấu giữa cậu và Anh Trình. Tôi chỉ muốn nói một câu, dám chơi dám chịu” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Ngay cả khi anh Trình dùng thuật trị ngựa thì đó cũng là một phần thực lực, không có kiểu nói ăn gian ở đây!”
Tân Gia Lạc sao dám đối miệng với Ông hai Lôi? Ngay cả khi cha anh ta có đến thì cũng không dám lớn tiếng trước mặt Ông hai Lôi.
“Ông hai Lôi nói đúng, là do tôi hồ đồ.” Tân Gia Lạc vội vàng cúi người hành lễ, phụ họa nói
Khi quản gia Lôi đang nói chuyện với Tân Gia Lạc, luôn dùng khóe mắt nhìn về phía Trình Kiêu, phát hiện Trình Kiêu đang nhìn sang chỗ khác, như thể không hề chú ý đến việc ông ta xử lý sự việc, quản gia Lôi còn cho là Trình Kiêu không hài lòng cách xử lý của ông ta.
Trình Kiêu dù sao cũng là người được Lôi Chấn Vũ tặng thẻ Tử Kim, người ngoài không biết tấm thẻ đó nhưng quản gia Lôi lại biết rất rõ đó là thẻ Tử Kim Chí Tôn, Lôi Chấn Vũ từng nói sẽ đưa nó cho ba người ông ta tôn trọng nhất.
Người mà Lôi Chấn Vũ tôn trọng nhất, Quản gia Lôi đương nhiên sẽ càng tôn trọng hơn!
“Đã biết mình sai còn không mau đi xin lỗi Anh Trình!” Quản gia Lôi nhìn Tân Gia Lạc lạnh lùng nói.
“Cái này …” Tân Gia Lạc có chút khó xử, cúi đầu đối với Lôi Chấn Vũ thì dễ, thậm chí quỳ xuống cũng được.
Tuy nhiên, để anh ta xin lỗi Trình Kiêu, một tên khốn vô dụng đã bị anh ta bắt nạt suốt cả một thời trung học, Tân Gia Lạc không thể xuống nước được.
“Không muốn sao?”
Sắc mặt Quản gia Lôi trở nên lạnh lùng, đối với ông ta Tân Gia Lạc giống như một con kiến mà ông ta có thể tiện tay bóp chết.
Chỉ cần có thể làm cho Anh Trình hài lòng, Quản gia Lôi có thể lập tức đóng cửa siêu thị của nhà Tân Gia Lạc.
“Muốn, muốn!” Tân Gia Lạc không dám không đồng ý, dù có cho một trăm lá gan cũng không dám đắc tội đến tập đoàn Chấn Vũ!