TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Chương 76

CHƯƠNG 76

Trình Kiêu còn chưa lên tiếng, Lôi Hồng Húc đã trực tiếp đồng ý thay anh: “Được, tôi thay Trình Kiêu đáp ứng các người. Các người đã muốn đưa tiền thì chúng ta đương nhiên là ai đến cũng không từ chối!”

Nói xong, Lôi Hồng Húc quay đầu nhìn về phía Trình Kiêu, cười gian nói: “Trình Kiêu, bây giờ trong tay anh cũng có đến mấy tỷ, chơi với bọn họ một chút, nếu như thiếu thì để tôi chi tiền phụ anh!”

“Không cần, tôi sẽ không thua.” Trình Kiêu nói xong thì nhìn về phía Lý Ngôn, cất giọng bình thản: “Dẫn đường đi!”

Lôi Hồng Húc sùng bái tán thưởng: “Quá khí phách, quả nhiên không hổ là thần tượng của Lôi Hồng Húc tôi!”

“Có gan đấy!” Lý Ngôn cười lạnh một tiếng, trong lòng âm thầm đắc ý: “Đợi lát nữa chơi đổ thạch, tao sẽ bắt mày phải ói ra gấp đôi!”

Ngay khi mấy người chuẩn bị đi đến khu đổ thạch, bỗng nhiên có một giọng nói vang lên: “Xin chờ một chút!”

Đám người Trình Kiêu quay đầu lại, nhìn thử xem người vừa lên tiếng là ai.

Đó là một người đàn ông trung niên mặc áo sơ mi đen, ông ta khá thấp, hẳn là cao không tới một mét sáu. Mà làm cho người ta khắc sâu ấn tượng chính là tay trái của ông ta có tới sáu ngón.

“Người anh em này, xin dừng bước!” Người đàn ông trung niên sáu ngón tay vội vã bước nhanh, đi tới trước người Trình Kiêu một mét thì dừng lại, đối với những người xung quanh thì ông ta làm như không thấy.

“Có việc gì sao?” Trình Kiêu thản nhiên hỏi.

Người đàn ông trung niên khom mình hành lễ, trên mặt nở một nụ cười thân thiện: “Tôi là Ngô Quốc Thuận, quản lý ở chỗ này. Tôi vừa xem camera giám sát thì thấy thuật đánh bài của cậu đây rất cao minh, cảm thấy hứng thú nên mới mạo muội đến xin cậu để lại phương thức liên lạc.”

Lôi Hồng Húc nhìn Ngô Quốc Thuận, bỗng nhiên lộ ra vẻ nghi hoặc: “Ngô Quốc Thuận? Sao tôi có cảm giác mình từng nghe qua cái tên này ở đâu nhỉ?”

Đột nhiên, Lôi Hồng Húc hú lên một tiếng quái dị, trợn to hai mắt nhìn Ngô Quốc Thuận: “Ông chính là đổ thần sáu ngón Ngô Quốc Thuận! Chẳng trách tôi cảm thấy tên ông rất quen tai!” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Ngô Quốc Thuận liếc nhìn Lôi Hồng Húc, mỉm cười nói: “Cậu cả Lôi có trí nhớ thật tốt!”

Sắc mặt Lưu Tào Khang kinh hoảng, trầm giọng nói: “Không ngờ lại gặp được đổ thần sáu ngón ở đây, chuyến đi này coi như không tệ!”

Ngô Quốc Thuận quay sang Lưu Tào Khang khẽ vuốt cằm, cười nói: “Cậu cả Lưu phong thái vẫn như trước!”

Lý Ngôn và Triệu Cương chưa từng nghe qua danh tiếng của đổ thần sáu ngón. Hai người nhìn Lưu Tào Khang thắc mắc hỏi: “Cậu Lưu, đổ thần sáu ngón là người thế nào?”

“Trợ thủ đắc lực của đại lão Tạ Thiên Hoa ở thành phố Vị Hà, đệ nhất cao thủ giới đổ thuật ở Lĩnh Nam!” Lưu Tào Khang chậm rãi nói.

Vẻ mặt của Lý Ngôn và Triệu Cương khiếp sợ, chỉ cần ba chữ Tạ Thiên Hoa cũng đủ để bọn họ kính nể!

Tạ Thiên Hoa của Vị Hà là nhân vật cùng cấp bậc với Mã Tài của Hà Tây, địa vị còn cao hơn rất nhiều so với Lôi Chấn Vũ. Đó mới thật sự là một đại nhân vật chỉ cần giậm chân một cái, cả thành phố liền chấn động.

Tuy nhiên sau khi Trình Kiêu nghe xong thân phận của Ngô Quốc Thuận, anh chỉ thản nhiên nhìn ông ta, không nể mặt chút nào dù chỉ là nửa phần: “Tôi thích yên tĩnh.”

Nụ cười trên mặt Ngô Quốc Thuận cứng đờ.

ông ta… vậy mà lại bị cự tuyệt!

| Tải iWin