TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 1457: TÔI CHO CÁC ÔNG CƠ HỘI CUỐI CÙNG

Một chiếc taxi dừng trước một trang viên xa hoa.

"Thưa anh, đã đến nơi rồi", tài xế ở hàng ghế trước ngoảnh lại cười nói.

Lâm Chính lấy hai tờ tiền trong túi áo ra đưa cho tài xế, sau đó nhanh nhẹn xuống xe.

Cổng trang viên có hai bảo vệ mặc vest màu đen, và một quản gia mặc áo bào màu nâu.

Quản gia còn rất trẻ, đeo kính, đôi mắt dưới cặp kính lóe lên tia sáng.

Nhìn thấy Lâm Chính, quản gia vội chạy bước nhỏ tới.

"Chủ tịch Lâm, sao anh lại đến đây? Cũng chẳng gọi điện thoại trước khi đến để tôi bảo gia chủ chuẩn bị. Nào nào nào, anh đi chậm thôi", quản gia chào hỏi rất nhiệt tình.

"Công Tôn Đại Hoàng đâu?", Lâm Chính bình thản hỏi.

"Ai cơ?", quản gia sửng sốt.

"Công Tôn Đại Hoàng", Lâm Chính quay sang nhìn anh ta chằm chằm.

Quản gia đần mặt ra, tỏ vẻ khó hiểu: "Chủ tịch Lâm, tôi không hiểu anh đang nói gì cả, Công Tôn Đại Hoàng gì chứ? Tôi không biết..."

Lâm Chính đánh giá anh ta một lượt, rồi sải bước đi vào trong.

"Gọi gia chủ của các anh đến gặp tôi!".

"Vâng, vâng..."

Quản gia vội vàng chạy đi.

Lâm Chính tìm một lượt ở nhà họ Khánh, nhưng không thấy bóng dáng của Công Tôn Đại Hoàng đâu. Khi đi tới bãi đỗ máy bay ở phía sau trang viên, anh bước mấy bước tới, sờ vị trí động cơ mấy cái, lông mày bỗng nhíu lại.

"Chủ tịch Lâm, sao bỗng dưng cậu lại đến đây thế? Làm tôi không kịp chuẩn bị gì cả", Khánh Dung chạy bước nhỏ tới, dáng vẻ hoảng hốt, vội vàng cúi người khom lưng với Lâm Chính, sau đó quay sang nói với quản gia: "Mau, đi gọi hết mọi người trong nhà lại đây, bảo nhà bếp chuẩn bị ngay cơm ngon rượu ngọt để tẩy trần cho Chủ tịch Lâm".

"Vâng, gia chủ".

Quản gia gật đầu, rồi chạy đi.

"Không cần đâu Khánh Dung! Chắc hẳn ông cũng biết mục đích tôi đến đây để làm gì", Lâm Chính bình thản nhìn ông ta.

"Mục đích?", Khánh Dung ngớ người ra, kỳ quái hỏi: "Chủ tịch Lâm, cậu đến đây... có chuyện gì sao?".

"Công Tôn Đại Hoàng ở đâu?", Lâm Chính bình thản hỏi.

"Công Tôn Đại Hoàng? Chủ tịch Lâm, tôi không biết..."

"Chiếc máy bay trực thăng này vừa mới dùng nhỉ? Động cơ vẫn còn nóng! Nếu tôi đoán không nhầm, thì chắc là nó vừa bay một chuyến đến sân bay đúng không?", Lâm Chính bình tĩnh hỏi.

Khánh Dung sửng sốt, mỉm cười đáp: "Chủ tịch Lâm quả nhiên lợi hại, chiếc trực thăng này quả thực mới đến sân bay, nhưng là tôi bảo quản gia đi đón người thôi".

"Không phải là đưa Công Tôn Đại Hoàng đi sao?".

"Chủ tịch Lâm nói gì vậy? Tôi không biết Công Tôn Đại Hoàng là ai nữa là đưa với đón".

"Khánh Dung, chúng ta đều là người thông minh. Nhà họ Khánh các ông là ông trùm Tây Nam, cát cứ ở đây không biết bao nhiêu năm, thâm căn cố đế, thế lực lớn mạnh, thậm chí một số việc của Dương Hoa cũng phải dựa vào các ông. Tôi biết ông có dã tâm rất lớn, nhưng tôi phải nhắc nhở ông, hôm nay là ân oán giữa tôi và Cổ Phái, tôi không muốn có người khác nhúng tay, lại càng không muốn người của tôi nhúng tay. Tôi cho ông một cơ hội, nếu bây giờ ông ngoan ngoãn nói thật với tôi, thì chuyện này vẫn có thể cứu vãn, nếu không... ông sẽ phải hối hận cả đời", Lâm Chính lạnh lùng nói.

"Việc này... Chủ tịch Lâm, rốt cuộc là có chuyện gì vậy? Sao cậu lại nói những lời như vậy? Nhà họ Khánh chúng tôi có điều gì chậm trễ với cậu sao? Nếu vậy thì tại đây, Khánh Dung xin gửi lời xin lỗi đến cậu", Khánh Dung vội vàng nói, dáng vẻ hoảng hốt.

Lâm Chính lắc đầu.

"Khánh Dung, bây giờ đã là thế kỷ 21, là thời đại công nghệ cao, chỗ nào cũng có camera giám sát. Tôi chỉ cần tùy tiện là có thể lấy được video Công Tôn Đại Hoàng ra vào nhà họ Khánh các ông. Ông thực sự muốn tôi mang hẳn chứng cứ ra để trước mặt ông thì ông mới chịu thừa nhận sao?"

"Chủ tịch Lâm, nếu cậu có thể lấy được thì mang ra đây đi. Ít nhất cũng để tôi biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì chứ", Khánh Dung nói với vẻ bất cần.

Ánh mắt Lâm Chính bỗng đanh lại.

Nhìn dáng vẻ của Khánh Dung thì chắc hẳn ông ta đã xử lý hết các camera dọc đường, cũng đã che giấu hành tung của Công Tôn Đại Hoàng.

Thực ra cũng nhờ Mã Hải hành động đủ nhanh, nếu không ngay cả video Công Tôn Đại Hoàng lên xe của nhà họ Khánh cũng suýt nữa đã bị xóa rồi.

"Các ông định chết cũng không thừa nhận chứ gì?".

Lâm Chính hít sâu một hơi.

"Chủ tịch Lâm, tôi vẫn câu nói đó, chúng tôi làm sai chỗ nào thì xin cậu hãy chỉ ra, chúng tôi sẽ xin lỗi cậu ngay", Khánh Dung nói.

Nhưng Khánh Dung vừa dứt lời, Lâm Chính đã thoắt một cái xông tới trước mặt ông ta, một tay ấn vai ông ta rồi hơi dùng sức.

Rắc!

Bả vai Khánh Dung lập tức gãy lìa.

"A!".

Ông ta hét lên thảm thiết.

"Gia chủ!".

"Ông chủ!".

Người nhà họ Khánh cuống quýt kêu lên.

"Chủ tịch Lâm, cậu làm cái gì vậy?", Khánh Dung đau đớn nói.

"Khánh Dung, tôi cho nhà họ Khánh các ông cơ hội cuối cùng, nếu ông không nói cho tôi biết hành tung của Công Tôn Đại Hoàng, tôi... sẽ giết cả nhà ông!", Lâm Chính lạnh lùng nói, ánh mắt chứa đầy sát khí.


| Tải iWin