TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 2100 LÂM CHÍNH QUÁT KHẼ.

Lâm Chính nhíu mày, bước nhanh vào trong.

Nhiều thành viên của Hiệp hội Võ thuật biết Lâm Chính, đồng loạt nhìn về phía anh, ánh mắt mỗi một người bọn họ đều rất kỳ lạ.

Lâm Chính không quan tâm bọn họ, đi vào thang máy về phòng.

Nhưng vừa vào phòng thì phát hiện trong phòng không chỉ có mấy người Băng Thượng Quân, Chiêm Nhất Đao, mà còn có vài vị khách không mời.

Trong đó có một cô gái ăn mặc xinh đẹp động lòng người.

Cô gái nở nụ cười quyến rũ, nhẹ nhàng vỗ tay đi về phía Lâm Chính.

“Ái chà chà, vị này là thần y Lâm nổi tiếng đây sao? Đúng là trăm nghe không bằng một thấy, thần y Lâm quả nhiên giống như thiên thần, tuấn tú vượt trội. Thần y Lâm, rất vui được gặp anh!”.

Cô gái nói rất khách sáo, đưa bàn tay thon dài trắng nõn ra.

Lâm Chính cũng không khách khí bắt tay cô ta, phát hiện chủ nhân bàn tay ấy cũng là một người luyện võ, sau khi quan sát người đẹp đó một phen, anh hỏi: “Cô là?”.

“À, thần y Lâm, tôi xin tự giới thiệu tôi là Liên Nhan, chủ nhiệm văn phòng của Hiệp hội Võ thuật toàn quốc! Lần này tôi đến đây là được sự ủy thác của Hội trưởng Giang Nam Tùng của chúng tôi, kính mời thần y Lâm tham gia tiệc giao lưu võ thuật do Hiệp hội Võ thuật chúng tôi tổ chức! Mong thần y Lâm đừng từ chối, tối nay hãy đến hẹn đúng giờ!”, cô gái tên Liên Nhan cười híp mắt nói.

“Tiệc giao lưu võ thuật?”, Lâm Chính nhíu mày.

“Thần y Lâm đừng nghĩ gì nhiều, chỉ là một bữa tiệc giao lưu đơn giản, mời các học giả võ thuật nổi tiếng trong nước. Mọi người cùng nhau trò chuyện, ăn uống, tuyệt đối không có mục đích gì khác, anh có thể yên tâm”, Liên Nhan cười nói.

“Lát nữa tôi phải về Giang Thành, e rằng không có thời gian tham gia buổi tiệc này”, Lâm Chính nói.

Bữa tiệc do Giang Nam Tùng tổ chức, lại còn cố ý để người có thân phận như Liên Nhan đến mời, đây không phải bữa tiệc Hồng Môn thì là gì? Đương nhiên Lâm Chính không muốn tham gia.

Giây lát sau, Liên Nhan lại cười nhạt: “Anh Lâm, anh nên tham gia thì tốt hơn. Nếu vậy, anh sẽ không phải hối hận!”.

“Cô có ý gì?”, Lâm Chính nhíu mày hỏi.

“Chúng tôi nghe nói anh và Lương Huyền Mi của nhà họ Lương có quan hệ không tầm thường, bên ngoài đồn rằng cô ấy có quan hệ rất tốt với anh, có đúng vậy không?”, Liên Nhan chớp mắt hỏi.

“Đó là em gái t

“Nếu vậy anh càng phải đi. Hội trưởng Giang cố tình mời nhà họ Lương tham gia tiệc giao lưu võ thuật lần này, nếu anh không đi, người của nhà họ Lương bị ức hiếp thì phải làm sao?”, Liên Nhan nhún vai nói.

Nghe vậy, sắc mặt Lâm Chính lập tức sa sầm.

“Cô đang uy hiếp tôi sao?”.

Lâm Chính không quan tâm người nào khác trong nhà họ Lương, chỉ có gia đình mẹ nuôi Lương

Thu Yến là Lâm Chính không dám để bọn họ có bất cứ tổn thất nào.

Lúc trước ở núi Yên Long, bộ dạng lo lắng cho anh của Lương Huyền Mi bị người ngoài nhìn thấy, do đó bọn họ mới tưởng rằng Lâm Chính có quan hệ không tầm thường với nhà họ Lương.

Lần này Giang Nam Tùng lên tiếng mời người nhà họ Lương, chỉ chính Lương Hổ Khiếu và chỉ thứ hai Lương Khánh Tùng của nhà họ Lương tất nhiên vui vẻ đồng ý.

Được hội trưởng Hiệp hội Võ thuật chú ý đối với bọn họ mà nói là may mắn rất lớn, sao bọn họ có thể không nắm bắt tốt cơ hội này?

Đâu có ngờ Giang Nam Tùng lại dùng nhà họ Lương làm con tin, buộc Lâm Chính phải tham dự bữa tiệc Hồng Môn đó.

Giang Nam Tùng tính toán thật ghê gớm!

“Uy hiếp? Không không, thần y Lâm, anh đừng hiểu lầm. Tôi không có ý uy hiếp anh, tôi chỉ nhắc nhở anh, chỉ vậy mà thôi!”, Liên Nhan vội vàng giải thích.

Nhưng trong lời nói lại đầy ẩn ý.

Giữa mi mày Lâm Chính hiện lên sát ý.

Anh không biết Giang Nam Tùng định giở trò gì!

Rõ ràng mạng ông ta đã nằm trong tay mình mà còn dám đối xử với mình như vậy!

Người này không muốn sống nữa sao? “Cũng được!”

Lâm Chính gật đầu, lạnh lùng nói: “Hội trưởng Giang của các người đã thích tự rước nhục như vậy thì được, tối nay tôi sẽ đi tham gia hội giao lưu đó. Nhưng phải làm phiền cô về chuyển lời lại cho Hội trưởng Giang của các cô, rốt cuộc ai mới là người định đoạt chuyện sinh tử!”.

Liên Nhan ngập ngừng, cảm thấy không hiểu lắm nhưng vẫn đặt thiệp mời xuống, mỉm cười rời đi.

“Cậu Lâm, đó là bữa tiệc Hồng Môn, không thể đi được!", Chiêm Nhất Đao vội kêu lên.

“Không sao, coi như tôi nhìn ra rồi, sau khi đám người đó xuống khỏi núi Yên Long vẫn không chịu yên phận, tôi sẽ dọa cho bọn họ thêm phen nữa, cho bọn họ tâm phục khẩu phục!”.

Lâm Chính quát khẽ.

Hoàng hôn mau chóng buông xuống.

Lâm Chính chuẩn bị sơ qua, sau đó dẫn Chiêm Nhất Đao và Băng Thượng Quân đến nơi tổ chức

tiệc giao lưu võ thuật...

| Tải iWin