TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 2227 “MANG ĐI CHO CHÓ ĂN”.

Tại nhà họ Kiều...Người đàn ông trung niên đi tới trước thác nước

Lúc này có một người đang bị treo dưới thác nước và đã tắt thở. Trên người người này là những vết thương chí mạng, máu chảy ra đều đã bị nước rửa sạch. Người đàn ông trung niên quay qua, người bên cạnh lập tức bước tới gỡ cơ thể kia xuống.

“Mang đi cho chó ăn”.

“Vâng”, thi thể được đưa đi.

Người đàn ông trung niên ngồi xuống một tảng đá to, nhắm mắt dưỡng thần và lắng nghe tiếng thác nữa chảy.

Lúc này, một người nhà họ Kiều chạy tới: “Thưa ông, xảy ra chuyện rồi”.

“Không phải là cậu định nói với tôi, Kiều Hổ, Kiều Báo cũng không về đấy chứ?”

Người đàn ông trung niên khẽ mở mắt, hỏi bằng vẻ vô cảm: “Đó là hai cao thủ đấy, ở trong nhà họ Kiều này muốn hạ gục họ cũng không phải điều dễ dàng đâu. Một Giang Thành cỏn con lẽ nào mà họ lại không xử lý được”.

Người kia do dự sau đó cúi đầu: “Thưa ông..đúng là hai người đó không về thật ạ”.

“Hả?", người đàn ông trung niên lập tức đứng dậy, lạnh giọng: “Bọn họ đi đâu? Bị thần y Lâm bắt rồi hay sao? Hay là bị giết rồi?”

“Dạ không rõ ạ. Hai người xâm nhập vào nơi ở của thần y Lâm thì bị đứt liên lạc. Đã hơn một ngày rồi mà vẫn chưa ra. Hơn nữa, nơi ở của thần y Lâm cũng không có động tĩnh gì cả”, người này nói tiếp.

Người đàn ông nghe thấy vậy bèn im lặng. Lúc này, người kia lấy ra một bức thư, đưa tới.

“Đây là gì vậy?”, người đàn ông trung niên lạnh giọng.

“Lúc chúng tôi chuẩn bị rời đi thì đột nhiên có người đưa cho chúng tôi cái này, nói là phải đích thân để ông mở ra", người kia nói.

“Vậy thì khỏi phải đoán nữa, chắc chắn là thư của thần y Lâm rồi. Xem ra cậu ta đã đoán ra được nhiều chuyện...Ha ha, thú vị đấy”.

Người đàn ông trung niên mỉm cười. Ông ta mở thư ra và nhìn. Người đứng bên cạnh thận trọng quan sát sắc mặc của người đàn ông trung niên.

Thế nhưng trông ông ta vẫn vô cùng điềm nhiên. Một lúc sau, ông ta vo tròn bức thư, vứt xuống đất.

“Thưa ông, thần y Lâm nói thế nào ạ?”

“Kiều Hổ, Kiều Báo đã bị thần y Lâm bắt rồi. Cậu ta nói, muốn lấy lại mạng của những người này thì mang đồ tới đổi”, người đàn ông trung niên nói.

“Cái gì?”, người kia tỏ ra tức giận: “Vô lý hết sức! Thần y Lâm đúng là to gan. Cậu ta đang uy hiếp nhà họ Kiều chúng ta sao? Thưa ông, chúng ta nên lập tức đi tiêu diệt cái thứ chết tiệt đó, để cậu ta biết được sự lợi hại của nhà họ Kiều”.

"Đừng kích động sẽ làm hỏng chuyện lớn. Muốn tiêu diệt cậu ta quá dễ”.

“Mà cái thứ đó muốn thứ gì từ chúng ta vậy ạ?”

“Trước khi Kiều Tín bị đưa đi thì đã để lộ ra Cứu Mệnh Đan ở bữa tiệc của hội Thương Minh. Viên thuốc đó được luyện theo như phương pháp của thần y Biển Thước thời Chiến Quốc. Tôi nghĩ có lẽ thần y Lâm làm vậy là vì muốn ép chúng ta giao ra phương thuốc”, người đàn ông trung niên nói.

“Thưa ông, không thể giao được. Đó là bảo bối của nhà chúng ta mà”.

“Giao thì đương nhiên là không nhưng chúng ta có thể lợi dụng thứ đó để nói chuyện với thần y Lâm. Cậu dặn dò xuống dưới, bảo người của gia tộc chuẩn bị. Ngoài ra cũng trả lời thư cho thần y Lâm, nói rằng trưa mai tôi sẽ tới Giang Thành gặp cậu ta”.

“Vâng!”, người này chắp tay, chạy đi.

Người đàn ông trung niên liếc nhìn thác nước đang đổ xuống và thở dài: “Tức nước thì vỡ bờ thôi. Thần y Lâm, ngày mai tôi sẽ cho cậu biết đối đầu với nhà họ Kiều thì sẽ có kết cục thế nào”.

Lâm Chính nhận được thông tin bèn lập tức cho người sắp xếp tiệc trà ở một khu sơn trang ngoại ô phía Tây và đợi gia chủ nhà họ Kiều.

Trương Thất Dạ, Tào Tùng Dương, Nguyên Tinh, Băng Thượng Quân cũng có mặt. Đám đông đứng sau Lâm Chính, lẳng lặng chờ đợi.

Lâm Chính ung dung uống trà, thưởng thức phong cảnh. Lúc này, Từ Thiên vội chạy tới: “Chủ tịch Lâm, người tới rồi”.

“Đưa tới đây”, Lâm Chính mỉm cười.

Từ Thiên lùi ra. Một lúc sau, một nhóm người mặc áo gió màu đen bước vào. Đi đầu chính là gia chủ nhà họ Kiều!

| Tải iWin