TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 2431: SÁCH Y HỌC TỐI CAO

Sau khi hai người ăn cơm xong, vừa nghỉ ngơi một chút thì Tô Nhu đã được người của Tử Huyền Tiên dẫn đi xem mảnh đất phong thủy.

Về phần Lâm Chính, anh không được báo trước, tới khi biết Tô Nhu đã hào hứng đi xem đất anh mới hiểu đây là kế điệu hổ ly sơn của Tử Huyền Thiên.

Quả nhiên.

Lâm Chính vừa định ra cửa thì có người đi vào sân.

“Thần y Lâm, chúng ta nói chuyện chút đi!”

Một giọng nói cực kỳ dễ nghe truyền tới.

Nhìn kỹ hơn thì có một bóng người vô cùng thần thánh ngồi trong sân.

Đó là chưởng môn của Tử Huyền Thiên.

Lăng Kiếm Phi!

“Lăng chưởng môn sao lại đích thân tới đây?”, Lâm Chính bước ra, hờ hững nói.

“Tôi nghe nói Thiên Hưng và Thiên Diệp đều không mời được cậu! Nên đích thân tới bày ra bộ mặt của mình, xem liệu có được cậu nể mặt chút nào không!”, Lăng Kiếm Phi vừa rót trà vừa nói, rót xong trà lại làm động tác mời.

Lâm Chính cũng không khách sáo, đi tới ngồi xuống.

“Tôi nghĩ bọn họ cũng đã kể lý do tôi từ chối cho ông biết, Lăng chưởng môn cần gì tới hăm dọa bức ép chứ?”

Lâm Chính uống ngụm trà, bình tĩnh nói.

“Thần y Lâm, mọi việc đều có thể thương lượng, cậu giúp Tử Huyền Thiên tôi vượt qua cửa ải này, Tử Huyền Thiên của tôi sẽ cho cậu tất cả những gì cậu muốn, hỗ trợ nhau đạt được mục đích của mình không tốt sao?”, Lăng Kiếm Phi khàn giọng nói.

“Nhưng bây giờ tôi cũng không muốn có thứ gì cả”, Lâm Chính cười nói.

Lăng Kiếm Phi lại lắc đầu lia lịa.

“Không! Cậu có muốn! Cậu luôn muốn có nó, chỉ là... Cậu không phát hiện ra thôi!”

“Ồ?”

Lâm Chính hơi kinh ngạc, hỏi: “Tôi muốn cái gì?”

“Sức mạnh”.

Lăng Kiếm Phi thản nhiên nói: “Cậu luôn luôn tìm kiếm sức mạnh! Tìm kiếm sức mạnh cực hạn, tìm kiếm một sức mạnh tối cao vô hạn!”

Vừa dứt lời, Lâm Chính không nhịn được cười phá lên.

“Lâm chưởng môn nói chuyện thật thú vị! Tôi chỉ là người học y, tôi hứng thú với y thuật! Nếu ông nói tôi liên tục tìm kiếm y thuật thì còn đúng! Nhưng ông nói tôi tìm kiếm sức mạnh? Thật buồn cười! Tôi không quan tâm tới võ công này nọ của các người, vậy thì tôi tìm kiếm sức mạnh gì chứ?”

Lăng Kiếm Phi lắc đầu, ghé sát vào một chút, nhìn chăm chú vào mắt Lâm Chính nói: “Y thuật mạnh nhất... Không phải sức mạnh sao?”

Vẻ tươi cười của Lâm Chính lập tức đông cứng lại.

“Y thuật mạnh nhất, nắm giữ sinh tử của con người! Châm bạc vô song, biến ảo đa dạng, có khả năng vô hạn... Không phải đều là sức mạnh sao? Thần y Lâm, tuy cậu không thừa nhận, nhưng đây là sự thật, mà trong lòng cậu cũng hiểu rõ! Cậu là một y sĩ, nhưng cậu có khác gì võ sĩ chúng tôi?”

Lăng Kiếm Phi trầm giọng nói.

Mỗi một câu đều nói trúng đáy lòng Lâm Chính.

Lâm Chính trầm mặc.

Đúng vậy, thứ anh tìm kiếm là y thuật mạnh nhất, có khác gì với võ thuật?

Anh thật sự vì muốn cứu giúp chúng sinh nên mới nghiên cứu y học sao?

Chuyện đó ngay cả Lâm Chính cũng không tin.

Anh làm vậy vẫn chỉ vì muốn nắm trong tay tất cả sức mạnh thôi!

“Ông muốn nói gì?”

Lâm Chính hít một hơi thật sâu, khàn giọng hỏi.

Vẻ mặt Lăng Kiếm Phi cũng đột nhiên chăm chú hơn, khàn giọng nói: “Thần y Lâm! Thứ cậu tìm kiếm là y thuật mạnh nhất, là sức mạnh vô hạn, vậy nếu tôi cho cậu thứ mà cậu hứng thú, thì cậu sẽ đồng ý giúp Tử Huyền Thiên chúng tôi vượt qua mối nguy này chứ?”

“Thứ mà tôi có hứng thú ư? Thứ gì?”, Lâm Chính ngơ ngác hỏi. “Sách y học tối cao!”, Lăng Kiếm Phi ghé sát vào nói.

| Tải iWin