TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3198 “GIỮ CẬU TA LẠI”.

Thiên kiêu hạng nhất tối mặt. Cuối cùng thì anh ta cũng ý thức được điều gì đó.Mặc dù người ở đây không nhiều, chỉ tầm vài trăm nhưng những người này khác với những gì anh ta nghĩ.

Tình báo của anh ta nói rằng đội quân tinh nhuệ của Long Tổ đã đóng quân tại Giang Thành, trên danh nghĩa là bảo vệ những thi thể kia nhưng thực ra là bảo vệ thần y Lâm và lên kế hoạch bắt anh ta.

Khi Lâm Chính nói có thể cứu sống những kẻ đã chết kia thì có nghĩa là thiên kiêu sẽ phải bước vào cái vòng do Lâm Chính tạo ra.

Anh ta biết ở đây có mai phục nhưng anh ta phải tới.Thế nhưng những người xuất hiện này đều nằm ngoài dự liệu của anh ta.

Anh ta phát hiện ngoài Đại thống lĩnh và 12 long tướng ra thì những chiến sĩ khác đều có khí tức mạnh vô cùng, thực lực của một vài người thậm chí còn mạnh hơn cả của Đại thống lĩnh.

Đây là thực lực của Long Tổ sao? Không thể nào. Long Tổ từ khi nào mà mạnh như vậy chứ?

Thiên kiêu hạng nhất nhìn Vạn Kính Tùng chăm chăm. Vạn Kính Tùng ngồi quay lưng chơi cờ, không thèm quay đầu lại nên thiên kiêu không nhìn thấy được huân huy chương mà ông ta đeo đầy khắp ngực.

“Ông là ai?”, thiên kiêu thản nhiên hỏi.

“Sao thế? Sợ rồi à? Cậu đã muốn ra tay thì nhanh lên chứ. Nếu không là người của tôi lên đấy”, Vạn Kính Tùng điềm đạm nói.

Thiên kiêu cảm giác có gì đó không ổn.Anh ta nhìn quanh, lúc này nhìn thấy Trần Chiến. Trần Chiến đứng cùng những người khác, ông ta không hề ngồi xuống, cũng không hề lên tiếng.

Không hay rồi...Cuối cùng thì thiên kiêu cũng nhận ra được vấn đề.

Trần Chiến không lên tiếng tức là người đàn ông vừa rồi có địa vị cao hơn Trần Chiến. Thần y Lâm của Giang Thành đã mời một vị Đại Phật tới để trấn nhiếp. Thiên kiêu không dám do dự, vội quay người định rút lui.

“Định đi sao?”

“Giữ cậu ta lại”.

Các cao thủ đồng loạt lao về phía anh ta. Trong khoảnh khắc, khí thế hùng hậu bao trùm lấy thiên kiêu hạng nhất.

Thiên kiêu tái mặt, một bông hoa sen được hình thành dưới chân. Một luồng khí tức phóng ra từ bông hoa phá tan sức mạnh đang tiếp cận của đối phương.

Vô số nguồn sức mạnh khác lại đổ ập tới. Thiên kiêu lật người, hai con rồng lớn màu trắng xuất hiện xung quanh anh ta. Những luồng sức mạnh tấn công tới đều bị bạch long hóa giải.

Thế nhưng kẻ mạnh quá đông, anh ta cũng chỉ hóa giải được chiêu thức của đối phương chứ không thể nào giết chết được họ.

“Khai Sơn Nhất Kiếm”, một chiến sĩ tay cầm một thành trường kiếm hai mét nhảy bổ tới.

Thanh kiếm chứa sức nặng của ngàn binh vạn mã, có thể bổ núi chém sông.

Thế mà thiên kiêu chỉ búng một ngón tay. Keng! Thanh kiếm bị búng gãy, người cầm kiếm bay bật ra ngã sõng soài, miệng nôn ra máu.

“Nhát búng đó ít nhất có sức nặng ngàn cân. Quả không hổ danh là thiên kiêu hạng nhất. Thực lực quả nhiên phi phàm”, Trần Chiến nói

“Chỉ đáng tiếc hôm nay cậu ta gặp phải chúng ta nên phải ở lại đây rồi”, Chung Chấn thản nhiên nói.

Trần Chiến khẽ chau mày: “Tướng Chung, một thiên tài như vậy thật sự trăm năm khó gặp. Nếu mà xử lý theo cách này thì tiếc quá? Nếu chúng ta có thể sử dụng cậu ta phục vụ đất nước thì chẳng phải là chuyện tốt sao?”

“Phục vụ cho đất nước?”, Chung Chấn lập tức lắc đầu: “Trần Chiến, ông suy nghĩ đơn giản quả. Từ đôi mắt của thiên kiêu hạng nhất tôi có thể nhận ra trong mắt người này không có quốc gia, dân tộc, cũng không hề có tình yêu. Thứ mà cậu ta theo đuổi là đại đạo, là con đường trở thành thần tiên. Cậu ta không thể nào bị ràng buộc bởi một quốc gia được đâu, và cậu ta cũng không quan tâm tới những thứ phàm tục. Dù cậu ta chưa phải là thần tiên nhưng đã tự coi mình ngang với thần tiên rồi. Ông muốn cậu ta phục vụ đất nước, vậy khác gì là nằm mơ giữa ban ngày".

| Tải iWin