TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Kiều Kiều Sư Nương
Chương 199: Thượng Quan Y Y

Thượng Quan Y Y sau khi biết phụ thân của mình cự tuyệt lời cầu hôn của Nam Cung Thế Gia thì thất vọng tràn trề.
Nàng biết rất rõ Nam Cung Thế Gia trước mắt bây giờ đang đối mặt với một nguy cơ, cũng biết lý do tại sao Nam Cung Thế Gia lại làm như vậy. Bọn họ muốn nàng lấy Nam Cung Vũ là duy trì hương hỏa cho họ.
Có lẽ Nam Cung Thế Gia làm vậy cũng có phần ích kỷ và tàn nhẫn, nhưng lúc này mới là lúc hoạn nạn gặp chân tình, nàng không thể để mặc bọn họ được.
Không cần biết đến trọn đời trọn kiếp, mà chỉ cần biết đến đã từng có nhau .
Hơn nữa nàng và Nam Cung Vũ cũng đã sớm định hôn từ khi còn trong bụng. Thượng Quan Y Y về lý thì phải cùng với Nam Cung Thế Gia đối mặt với khó khăn mới đúng.
Nhưng phụ thân của nàng lại hết mực bảo hộ cho nàng, âu cũng là sự ích kỷ thường thấy của một người cha lo lắng cho con gái mình, nên mới cự tuyệt hôn sự với Nam Cung Thế Gia.
Thượng Quan Y Y sau khi biết Nam Cung Thế Gia phế bỏ danh phận làm vợ của Nam Cung Vũ của mình, bèn hiểu rằng tình yêu của nàng với Nam Cung Vũ cũng đã kết thúc từ đây, đây là sự quyết định từ sự phẫn nộ của Nam Cung Thế Gia, và cũng là phản ứng tự nhiên của bọn họ mà thôi.
Một người không muốn cùng hoạn nạn với người thân trong gia đình của mình, một người vợ không muốn cùng sống chết với chồng mình, thì ai người ta còn muốn thu nhận nữa cơ chứ.
Thượng Quan Y Y rất không cam tâm, cũng không thể nuốt trôi nổi cái định mệnh này, bởi vì bản thân nàng không muốn như vậy, nàng thực sự muốn cưới Nam Cung Vũ, muốn làm vợ của hắn, cho dù chỉ làm vợ trong có ba tháng, thậm chí chỉ là một ngày thôi, nàng cũng không thèm quan tâm.
Đây không phải là vấn đề chung thủy, trinh tiết hay không, cũng chẳng phải là những lời thề non hẹn biển nào cả, mà đó là trái tim nàng mách bảo. trái tim của nàng bây giờ đã hoàn toàn cột chặt vào Nam Cung Vũ rồi.
Đời này kiếp này, ngoại trừ Nam Cung Vũ ra, trái tim nàng không còn chứa đựng nam nhân nào khác nữa.
Đây là một tình yêu cố chấp, một tình yêu làm cho người khác không thể hiểu nổi.
Thượng Quan Y Y biết rằng Nam Cung Vũ chưa chắc đã oán hận nàng, bởi vì hắn cũng yêu nàng, nhưng mệnh lệnh của cha mẹ không thể cãi lại được, điều này làm cho nàng đau khổ vô cùng.
Thượng Quan Y Y mong rằng thà Nam Cung Vũ oán hận nàng, như vậy có khi còn làm cho nàng cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
Thượng Quan Y Y không quay về Thái Sơn, mà cứ ở lại Hán Thảo Đường ở Hàng Châu, nàng bỏ ngoài tai mọi lời khuyên giải của phụ thân, mặc cho phụ thân nói thế nào đi chăng nữa, nàng nhất quyết đòi ở lại nơi này, cho đến khi Nam Cung Vũ và Tây Môn Đình Đình thành hôn.
Chờ đến ba tháng sau quyết đấu tại Tây Hồ, nếu như Nam Cung Vũ chết, nàng cũng không muốn sống trên đời này nữa, đây là quyết định của riêng nàng.
Còn với Tây Môn Đình Đình thì Thượng Quan Y Y vô cùng khâm phục dũng khí và ngưỡng mộ sự hạnh phúc của nàng ta, những thứ này ban đầu vốn thuộc về nàng, nhưng bây giờ Nam Cung Vũ cưới người con gái mới, mà người đó lại không phải là nàng.
Thượng Quan Y Y không hề trách móc, hay oán hận gì Tây Môn Đình Đình cả, nói cho cùng thì nàng ta đã làm được chuyện mà nàng không bao giờ làm được, hơn nữa Tây Môn Đình Đình cũng là người con gái xứng đáng để nàng khâm phục.
Thượng Quan Y Y nghĩ tới đây, thì cảm thấy tim mình như đang rỉ máu vậy.
Ngày hôm sau ... ngày hôm sau chính là lễ thành hôn của Nam Cung Vũ và Tây Môn Đình Đình rồi.
Thượng Quan Y Y tưởng rằng Nam Cung Vũ trước ngày lễ thành hôn sẽ chạy đến thăm nàng, nhưng tiếc rằng nàng ở đây đợi đã được tròn mười ngày rồi, mà một chút tin tức của hắn cũng chẳng có.
Nam Cung Vũ dường như đã bốc hơi ra khỏi thế gian này vậy, có lẽ hắn rất oán hận nàng, có lẽ Nam Cung Vũ đã quên nàng, đã rũ bỏ tình yêu của hắn dành cho nàng rồi.
Thượng Quan Y Y đã một ngày một đêm không ăn không ngủ gì cả.
Tái Hoa Đà vô cùng lo lắng, nhưng chỉ lo lắng không thôi cũng chẳng có tác dụng gì cả, bệnh trong tim thì cho dù có là thần y giỏi nhất thế gian cũng chẳng thể nào chữa khỏi.
Chữa khỏi bệnh được cho nàng thì chỉ có Nam Cung Vũ mà thôi.
Hôm nay không phải là mười lăm, nên trăng cũng không tròn, hơi cong cong, nhưng sáng ngời, lơ lửng treo giữa bầu trời, nếu như có một đôi nam thanh nữ tú yêu nhau say đắm cùng ngồi dưới trăng mà tỏ lời hẹn ước, thì chắc chắn sẽ cảm thấy lãng mạn vô cùng.
Thượng Quan Y Y ở trong căn phòng bên cạnh rặng liễu, cửa sổ vẫn mở, ánh trăng theo đó mà hắt thẳng vào trong phòng, ánh lên một màu trắng bạc huyền ảo.
Bên ngoài không có gió, nên cành liễu cũng không hề lay động, tất cả mọi cảnh vật đều tĩnh lẵng như tờ.
Nếu như tất cả cứ tĩnh lặng như vậy mãi, thì tốt biết bao.
Đúng vậy, nếu thời gian tĩnh lại hoặc trôi ngược lại thì tốt quá.
Thượng Quan Y Y ngẩn người suy ngẫm, nàng nhớ về tất cả mọi thứ ngày trước, nhớ đến Nam Cung Vũ, nhớ đến những chuyện mà hai người đã từng trải qua, ấm áp, lãng mạn và cả những đắng cay nữa.
Trong lúc Thượng Quan Y Y đang ngây người suy ngẫm thì có một bóng người đang hướng về căn phòng này đi đến.
Bóng hình đó vô cùng quen thuộc, bóng hình đó làm cho nàng ăn ngủ không yên, ngày đêm ngóng chờ, mộng tưởng.
Chính là hắn.
Không, đây không phải là mơ, Thượng Quan Y Y cứ nghĩ rằng do mình mong nhớ Nam Cung Vũ quá nên mới như vậy, nàng cứ ngỡ rằng ngồi dưới ánh trăng bạc không cần nhắm mắt ngủ mà cũng nằm mơ thấy hắn được.
Nghĩ vậy nàng bèn lắc lắc cái đầu, nàng nghĩ có lẽ mình nên nghỉ ngơi một lúc rồi, nếu không đến mai chắc lại tưởng mình sẽ thành cô dâu rồi cùng Nam Cung Vũ đi bái đường mất!
Bái đường!?
Nghĩ đến đây, trái tim của Thượng Quan Y Y như bị đâm một nhát đau nhói, đau đến độ làm cho nàng phải bừng tỉnh ra khỏi cơn mơ vậy.
Thế nhưng, hình bóng kia vẫn đang tiến lại, và càng lúc càng gần!
- Y Y…"
Thôi chết rồi, lẽ nào mình bị tâm thần phân liệt rồi chăng? Đây không phải là mơ sao? Giấc mơ này sao mà chân thực vậy, rốt cục là mình đang sống trong mảnh trời nào vậy!!
Thượng Quan Y Y đưa tay phải của mình lên véo thẳng vào tay trái mình một cái rõ mạnh, nàng cảm thấy vô cùng đau buốt, nhưng Nam Cung Vũ lại hiển hiện ngay trước mặt nàng.
Lăng Phong dường như nhìn xuyên thấu được trái tim nàng vậy, hắn mỉm cười nói:
- Đây không phải là mơ đâu, là ta đây, ta đến đến thăm nàng rồi đây!"

- Vũ lang! Đúng là chàng đó sao?"
Thượng Quan Y Y dường như không tin nổi vào mắt mình nữa!
Lăng Phong bắt lấy tay của nàng, đặt lên mặt của mình nói:
- Là ta đây, ta đến thăm nàng đây."
- Vũ lang!"
Thượng Quan Y Y chạm được vào sự ấm áp mịn màng mà nàng mong đợi đã lâu, trong lòng nàng bây giờ không thể nào chế ngự được tình cảm đang cuồn cuộn trào dâng, nàng nhẩy luôn vào trong lòng của Lăng Phong, bật khóc thút thít:
- Đúng là chàng rồi, thiếp không phải là đang mơ, cuối cùng chàng cũng đến rồi."
Lăng Phong vỗ nhè nhẹ lên vai của nàng đáp:
- Cho ta xin lỗi, ta nên đến thăm nàng sớm hơn…"
- Không, người nên nói lời xin lỗi là thiếp mới đúng!" Thượng Quan Y Y vừa khóc vừa nói.
Lăng Phong vuốt ve làn tóc của nàng, an ủi nói:
- Nàng không có gì sai cả, ta biết nàng một lòng một dạ nhớ ta, nhưng phụ thân của nàng lại không chấp nhận, ông ấy cũng chỉ là lo cho nàng…"
- Nhưng…Chỉ cần làm vợ của chàng, chỉ cần làm vợ nửa ngày thôi, thiếp cũng chấp nhận!" Thượng Quan Y Y đáp,
Đây là câu nói ẩn chứa trong thâm tâm nàng từ lâu.
Lăng Phong mỉm cười đáp:
- Ta biết, thế nên ta đến đây nói cho nàng biết, ba tháng sau, sau khi đánh bại Trang Chi Điệp ta sẽ cưới nàng một cách chính thức, khi đó phụ thân của nàng chắc chắn sẽ không còn cự tuyệt ta nữa."
- Ba tháng sau?"
Thượng Quan Y Y dường như không tin nổi nói:
- Nhưng mà…"
Lăng Phong đáp:
- Lẽ nào nàng không tin lời ta nói sao?"
Thượng Quan Y Y nói:
- Tại sao…Tại sao lại phải chờ đến ba tháng nữa…"
Lăng Phong đáp:
- Y Y, nàng đừng sợ, ta cảm nhận được, nhưng nàng phải tin tưởng vào ta, ta nhất định sẽ lấy nàng làm vợ."
Thượng Quan Y Y đáp:
- Kể cả chàng không nói những lời này đi chăng nữa, thiếp cũng đã là người của chàng rồi, cả đời này, thiếp không tiếp nhận một nam nhân nào khác đâu!"
Lăng Phong cảm kích vô cùng, một nữ nhân làm hắn cảm động như vậy làm cho hắn phải ghen tị với Nam Cung Vũ thật đã chết nơi suối vàng rồi, thế nhưng người Thượng Quan Y Y đang yêu lại chính là Lăng Phong chứ không phải là Nam Cung Vũ!
- Y Y, đời này kiếp này nàng sẽ mãi là vợ của ta, cho dù có kiếp sau đi nữa, ta vẫn muốn lấy nàng làm vợ!" Lăng Phong trịnh trọng nói,
Lời hắn nói như một lời hứa chắc như đinh đóng cột vậy.
Thượng Quan Y Y không còn kiềm chế được tình cảm trỗi dậy cuộn trào trong cơ thể mình nữa, nàng ôm chặt lấy Lăng Phong, không nỡ buông tay dù chỉ một khắc.
Gió bỗng nổi lên, rặng liệu cạnh phòng Thượng Quan Y Y cũng phất phơ theo gió, ánh trắng trông như một hồ nước bạc trắng tràn ngập khắp trong phòng.
Lăng Phong ôm lấy thân hình của Thượng Quan Y Y, ngửi mùi tóc thơm mát phảng phất của nàng, thân thể nàng ấm ám mềm mại say đắm chìm trong người hắn, một cảm giác ngọt ngào sung sướng tràn lên khắp người của hắn.
- Ngày mai, ngày mai chàng đã là tân lang rồi...".
Thượng Quan Y Y thở dài trong lòng của Lăng Phong, nàng bất giác cảm thấy thương cảm, buồn bã vô cùng.
Lăng Phong cúi đầu xuống ngắm Thượng Quan Y Y, trông thấy gương mặt thanh tú của nàng tràn đầy những suy tư sầu não, bất giác thở dài buồn bã đáp:
- Y Y, ngày nàng làm tân nương cũng sẽ đến thôi! Đến khi đó, ta sẽ tổ chức một lễ thành hôn long trọng, to lớn nhất..."
Thượng Quan Y Y lắc lắc đầu nói:
- Đó chỉ là cái hư danh mà thôi, người đời đều yêu thích vẻ bề ngoài, thích đao to búa lớn, nhưng thiếp chỉ cần làm tân nương trong lòng của Vũ lang mà thôi, như vậy đã đủ lắm rồi!"
- Y Y, nàng thật tốt..."
- Vũ lang, đêm nay chàng có thể ở lại đây không? Y Y muốn làm tân nương của chàng...."
- Hả?" Lăng Phong nghe vậy cả kinh,
Hắn không ngờ rằng Thượng Quan Y Y lại hỏi hắn một câu hỏi như vậy, hắn liền đưa mắt nhìn vào ánh mắt của nàng, thì thấy trong đó hiện rõ lên ánh mắt vô cùng kiên định và quyến rũ.
Thượng Quan Y Y thành thật đáp:
- Vũ lang, hãy để đêm nay Y Y được làm tân nương nhé, thiếp muốn để lại cho hai ta một tương lai mới!"
Tương lai? Thượng Quan Y Y đã tính toán đến tình huống xấu nhất có thể xảy ra với Nam Cung Vũ, nếu như ba tháng sau trận quyết chiến ở Tây Hồ hắn có điều gì bất trắc.
Nếu như Hồ Điệp Môn muốn diệt trừ toàn bộ Nam Cung Thế Gia, có lẽ Thượng Quan Y Y sẽ bảo hộ được giọt máu cuối cùng của Nam Cung Thế Gia, bởi vì với thân phận của nàng thì Hồ Điệp Môn cũng không thể truy sát nàng được. Tất nhiên nếu muốn hoàn thành tâm nguyện này của nàng, thì đêm nay hai người buộc phải động phòng với nhau.
Cách suy nghĩ của Thượng Quan Y Y vô cùng thơ ngây thuần khiết, cũng vô cùng cảm động lòng người, Lăng Phong vốn cũng định từ chối, định để những điều tốt đẹp nhất để dành cho ba tháng sau trong đêm tân hôn mới hành sự, nhưng đêm nay lại vô cùng lãng mạn.
Giờ này cũng đã là canh hai ban đêm rồi, ánh trăng sáng quắc như lưỡi câu, thăm thẳm trên bầu trời mênh mông rộng lớn, trông như một chiếc lông mày lá liễu ưu sầu treo lơ lửng trên đó, bên ngoài căn phòng còn treo hai chiếc đèn lồng le lói, ánh sáng của nó le lét mờ ảo đung đưa bất định, càng làm cho phong cảnh trở nên tĩnh mịch hơn, nhưng lại vô cùng lãng mạn.
Bên ngoài gió thổi hiu hiu, nhưng bên trong thì ấm áp như mùa xuân ập đến, những đồ trang trí trong phòng đều tô lên một vẻ ấm cúng, dễ chịu.
Nhất là chiếc hương lò hình kỳ lân để bên cạnh giường, nó tỏa ra một làn khói thơm mát, dịu dàng, le lói, màu khói nhạt nhòa man mác, như ẩn như hiện, làm cho người ta có cảm giác như ở trên bồng lai tiên cảnh vậy.
Dưới ánh trăng, Thượng Quan Y Y hiện lên vô cùng diễm lệ, thanh tú và nho nhã, đôi mắt của nàng phát ra một thứ tình cảm sâu lắng, làm cho Lăng Phong như chìm đắm trong cơn mộng đẹp, không làm chủ được bản thân
mình nữa.
Lăng Phong chăm chú ngắm nhìn Thượng Quan Y Y, hắn bị sự nho nhã hiền thục, thanh tao xuất chúng, cùng với vẻ đẹp hiền dịu của nàng làm cho điên đảo cõi lòng.
Sắc thái của nàng dịu dàng, thanh tĩnh nhưng trong đó lại ẩn chứa bao nhiêu là tình cảm chứa chan, càng làm tăng thêm nét đẹp vốn đã đằm thắm giờ lại càng trở nên quyến rũ mời gọi.
Thượng Quan Y Y chầm chậm bước đến trước mặt của Lăng Phong.
Sự dịu dàng âu yếm của nàng như thấm vào tận xương tận tủy của hắn. Lăng Phong đưa tay lên vòng ra phía sau ôm lấy cái eo bé nhỏ của nàng, một
cảm giác sung sướng bỗng chốc tràn ngập khắp thân thể của hắn,
Thượng Quan Y Y nhẹ nhàng dúi người vào trong lòng của hắn, hương thơm của nàng bao chùm toàn thân của Lăng Phong.
Lăng Phong bèn cúi đầu xuống hôn lên đôi môi của Thượng Quan Y Y. Thượng Quan Y Y sau khi hôn Lăng Phong xong thì thấy tim mình đập loạn xạ, hai má đỏ hồng, e thẹn vô cùng, gương mặt nàng vốn đã thanh tú, giờ lại càng trở nên diễm lệ muôn phần.
Nhưng nàng vẫn ôm chặt lấy Lăng Phong, hướng khuôn mặt xinh xắn như hoa của mình lên, đôi môi của nàng tiếp tục quấn lấy môi của Lăng Phong.
Lăng Phong cũng ôm chặt lấy nàng hôn một cách cuồng nhiệt, đôi môi của Thượng Quan Y Y mềm mại, say đắm lòng người, làm cho Lăng Phong càng thêm mê mẩn, ngây ngất.
Sau những nụ hôn mãnh liệt, Thượng Quan Y Y bèn tách người ra khỏi Lăng Phong, lùi lại một bước, rồi ngước mắt ngắm nhìn Lăng Phong một lúc.
Sau đó nàng hơi quay người, đưa tay lên gỡ bỏ chiếc trâm cài tóc trên đầu, để mặc cho làn tóc đen tuyền của mình rũ xuống như thác chảy, trong ánh đèn le lói, trông nàng yêu kiều như một tiên nữa giáng trần vậy.
Thượng Quan Y Y vuốt vuốt mái tóc dài óng mượt của mình một cái, ánh mắt đưa về phía Lăng Phong, nhoẻn miệng mỉm cười, nụ cười đầy bất ngờ này trong phút chốc làm cho nàng càng trở nên diễm lệ, quyến rũ.
Đầu của Lăng Phong như bị một nhát búa giáng mạnh xuống đến "
ầm" một cái, loạng choạng suýt ngã, miệng hắn há hốc ra, không ngậm lại được nữa.
Thượng Quan Y Y lên tiếng sẳng giọng, nhưng trong ánh mắt của nàng thì lại hiện lên một niềm vui khôn tả:
- Vũ lang, đêm nay Y Y xin được làm tân nương của chàng!"
Thượng Quan Y Y nói xong, bèn từ từ cởi bỏ váy áo mình xuống!
Nàng cởi hết toàn bộ những thứ trên người mình xuống, không hề lưu lại một chút gì, cứ như vậy đối mặt với Lăng Phong, nàng kiêu hãnh trình diễn thân thể kiều diễm của mình, ánh mắt nàng tràn đầy vẻ quyến rũ mời gọi chăm chú ngắm nhìn Lăng Phong.
Cùng với ánh đèn trong phòng giờ đây đang dần dần ảm đạm, thân hình của Thượng Quan Y Y tựa như ánh ngọc phát ra, như một làn sáng xanh bao phủ lấy cơ thể của nàng vậy, hai đôi nhũ phong của nàng tròn trịa trắng nõn, mịn màng, chốc chốc lại rung lên theo nhịp cơ thể của nàng, hai núm vú đỏ hồng trên đôi nhũ phong hiện lên mời gọi.
Bụng của nàng nhỏ nhắn, phẳng lì, trắng trơn, eo nàng thon gọn, đường nét, làm cho "Nam Cung Vũ " nhìn thấy cũng có cảm giác như phát cuồng lên vậy. Hai chân của Thượng Quan Y Y thon dài, trắng mịn khép lại vào nhau, toàn thân nàng toát lên một màu trắng như tuyết, sáng đẹp lộng lẫy như ngọc trai vậy. Thân hình đầy đặn của nàng trong ánh đèn mờ ảo lại càng tăng thêm vẻ thần bí.
Lăng Phong đờ đẫn, ngây dại cứ đứng đó mà ngắm nhìn Thượng Quan Y Y, toàn thân hắn bây giờ không biết dùng từ ngữ nào để miêu tả cho phải nữa.
Thượng Quan Y Y cũng cảm nhận được ngọn lửa tình cũng đang bừng bừng lên trong ánh mắt của "Nam Cung Vũ ", thân hình nàng cũng bắt đầu run lên, toàn thân trắng nõn của nàng e thẹn hờ khép dần dần ửng đỏ, giống như một màn tuyết trắng dần bị tô điểm bởi một màu hồng nhạt, trông nàng bây giờ đã trở nên quyến rũ đến cực điểm!
Lăng Phong không còn khống chế nổi lửa tình đang bốc ngùn ngụt trong người hắn nữa. Hắn tiến lên ôm lấy Thượng Quan Y Y vào lòng, rồi thuận thế hôn luôn lên đôi môi của nàng, chỉ hôn thôi mà đã làm cho toàn thân của Thượng Quan Y Y mềm nhũn, tim nàng đập càng lúc càng nhanh!
Hai người cứ ôm hôn nhau như thế, tưởng như không gì có thể tách rời họ ra khỏi nhau được nữa, đến một lúc lâu sau đôi môi của hai người mới tách nhau ra, Thượng Quan Y Y vẫn ôm chặt lấy người của Lăng Phong, gương mặt thanh tú của nàng giờ đây đẫm lệ nấc nghẹn nói:
- Vũ lang, thiếp yêu chàng vô cùng!"
Nàng ngắm nhìn người mà ngày mai sẽ rước người khác về làm vợ, gương mặt kiều diễm của nàng bây giờ cũng kèm theo một chút gì đó đượm buồn tiều tụy, Lăng Phong cũng hiểu được nỗi khổ trong ánh mắt của nàng, hắn âu yếm nói:
- Y Y, sao ta lại không yêu nàng được cơ chứ?"
- Phu quân hôn thiếp đi!" Thượng Quan Y Y say đắm yêu cầu.
Lăng Phong liền đặt môi mình lên đè môi của nàng xuống hôn thắm thiết, rồi thuận tay cởi luôn áo quần của mình xuống, hắn dùng hành động thực tế của mình để an ủi nàng....
Trong phòng bây giờ bắt đầu phát lên những tiếng rên rỉ không dứt bên tai, làm cho người ta chỉ nghe thôi cũng thấy máu huyết sôi sục lửa bốc ngùn ngụt rồi.
Hai người quấn lấy nhau không tách rời, cơ thể bọn họ nằm trọn trong nhau, hòa hợp làm một.
Tuy đây là lần đầu tiên của Thượng Quan Y Y, nhưng nàng lại thể hiện ra một tố chất quyến rũ chết người, tóc nàng bồng bềnh như sóng lượn, khuôn mặt kiều diễm ửng hồng, vô cùng lôi quấn, đôi môi anh đào nhỏ bé của nàng thỉnh thoảng lại rên rỉ từng cơn, càng lúc càng to, càng lúc càng cao trào....
- Á! Vũ lang, Vũ lang."

Hai tay của Thượng Quan Y Y nắm chặt lấy tay của Lăng Phong, miệng không ngừng rên rỉ, trong mắt nàng hiện rõ lên sự sung sướng tột độ, nước mắt nàng cũng túa ra theo sau đó.
Cuối cùng, mọi thứ cũng đã kết thúc.
Thượng Quan Y Y ngoan ngoãn nằm gọn lỏn trong lòng của Lăng Phong, nhìn vào những vệt trắng đỏ lẫn lộn trên giường, bất giác nhoẻn miệng cười thỏa mãn, ngọt ngào, thoải mái.
Nàng vùi mình trong lòng của Lăng Phong để mặc cho tay của hắn vuốt ve thân thể ngọc ngà của mình. Lúc này hai thân hình nàng cũng nhướn lên, thân thể hai người như quấn lấy nhau, tay phải nàng cũng vòng ra sau vuốt ve tấm lưng của Lăng Phong một cách vô thức.
Lăng Phong trông Thượng Quan Y Y hai mắt nhắm nghiền, nét mặt thỏa mãn, vui sướng thì hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
Thượng Quan Y Y đúng là không thể làm cho ai cưỡng lại trước vẻ đẹp gợi cảm của nàng được.
Thượng Quan Y Y nghe thấy tiếng thở hắt ra của Lăng Phong liền mở mắt ra, hướng về Lăng Phong lo lắng hỏi:
- Vũ lang, chàng làm sao vậy?"
Lăng Phong trầm giọng đáp:
- Y Y, ta muốn nàng hứa với ta một điều."
- Điều gì vậy?"
Thượng Quan Y Y thấy nét mặt của Lăng Phong nghiêm túc như vậy nên nàng cũng vô cùng chăm chú chờ đợi, cứ như là có một chuyện gì đó không hay sắp xảy ra vậy, làm cho nàng cảm thấy lo lắng thấp thỏm bất an.
- Đó là, sau khi ta lấy nàng về, ta muốn nàng ngày nào cũng hầu hạ ta, một đêm ít nhất cũng phải ba lần trở lên"
Khuôn mặt của Lăng Phong đột nhiên nở ra một nụ cười nham hiểm, đắc ý.
- Chàng nói gì vậy?"
Thượng Quan Y Y thở phào nhẹ nhõm, bất giác hai má ửng đỏ, nắm chặt tay lại đấm vào Lăng Phong thùm thụp :
- Đáng ghét, Vũ lang chàng càng ngày càng đáng ghét... chàng xấu lắm, xấu lắm."
Thượng Quan Y Y lại đấm túi bụi vào ngực hắn.
- Ha ha, ai bảo nàng là nương tử ta yêu nhất chứ "
Lăng Phong cười ha hả, rồi lại ôm chặt Thượng Quan Y Y vào trong lòng.
Lập tức căn phòng lại dội lên những tiếng rên rỉ không ngừng.

| Tải iWin