"Tướng công, ngươi thực là muốn như vậy tra tấn nàng sao?"
Chính là người vừa rồi ở trong hẻm cùng với Đàm Uyển Phượng gây rối, kết quả bị Đàm Uyển Phượng đánh chạy đi, Đao Ba Kiểm. Hắn đang nhìn Lăng lão đại nói
" Hừ, chẳng những ta đây tra tấn nàng, mà ta muốn các ngươi cũng đi vào".Lăng lão đại vừa cười vừa phân phó
Đao Ba Kiểm lộ ra thần sắc khó hiểu nói :" Tướng công, chúng ta đều là nữ cải trang nam tử, như thế nào có thể lăng nhục tra tấn nàng?"
Lăng lão đại cười ha ha nói :" Việc này không phải đơn giản sao? Ngươi lên sân khấu diễn kịch trong một thời gian ngắn rồi trốn đi, ta lại tiếp tục dịch dung thành ngươi tra tấn nàng, luân phiên, những người khác cũng vậy, nói chung là cuối cùng đều do ta dịch dung thành các ngươi ra trận, không phải mọi vấn đề đều được giải quyết sao?"
" Tướng công, ngươi thật là xấu, rõ ràng là một mình ngươi làm, không nên làm như bảy tám người luân phiên cưỡng gian nàng a"
" Không phải như vậy sao có thể để nàng ta chịu hết khuất nhục, sống được chết cũng không xong?"
" Tướng công, chúng ta làm như vậy không phải hơi quá mức một chút sao? Ta có chút không yên tâm"
Yên tâm đi, Đàm Uyển Phượng chỉ có thể là nữ nhân của Lăng Phong ta, cho nên ta cũng không có bạc đãi nàng, chỉ là ta phải làm cho nàng tự mình trả nợ !". Lăng lão đại sắc bén nói
Không sai, Lăng lão đại chính là Lăng Phong dịch dung, còn đám côn đồ vừa rồi đối với Đàm Uyển Phượng gây rối chính là Quý Nhược Lan các nàng dịch dung, thậm chí cả lão chưởng quầy cùng thực khách trong khách sạn đều là nhóm nương tử của Lăng Phong giả dạng, mà Khoái Hoạt Lâm chính là Lăng phủ biệt viện sau khi được biến đổi .
Lăng Phong sở dĩ làm như vậy, chính là muốn một bước đánh gục Đàm Uyển phượng, làm cho nàng cảm thấy bị ngàn người vạn người lăng nhục, làm cho tính cao ngạo của nàng biến mất triệt để
Lúc này Đàm Uyển Phượng thực sự là không biết tất cả chuyện này đều là âm mưu của Lăng Phong, trong lòng thầm nghĩ nên chạy khỏi nơi này. Nàng không muốn lại tiếp tục bị lăng nhục như thế! Nàng một bên thở hổn hển một bên cố gắng vận khởi nội lực giải huyệt đạo, thủ pháp điểm huyệt của Lăng lão đại chính là công phu của tam lưu cao thủ, đổi lại lúc bình thường trong nháy mắt nàng có thể giải khai. Bất quá hiện giờ nội lực nàng khô kiệt gần như không còn một chút, nếu như cho nàng nửa tháng thời gian để khôi phục một ít nội lực thì cũng không lâm vào khốn cảnh như thế này
Thật không hiểu là tự mình hay do kiếp trước làm việc ác để hôm nay gặp báo ứng, một Hoa Sơn Ngọc nữ kiên cường nhưng lần này cũng phải nhụt chí. Nàng tuy rằng thân thể không thể động đậy nhưng đầu còn có thể chuyển động, đánh giá mọi nơi bên trong tủ. Qua khe sáng xuyên vào ngăn tủ, nàng có thể lờ mờ thấy được bên trong để đầy quần áo , giầy và mấy thứ linh tinh gì đó đầy mùi mồ hôi.
Không được, ta nhất định phải sống sót, tìm cách khôi phục công lực rồi kiếm tên vạn ác dâm đồ kia báo thù. Vừa nghĩ tới huyết hải thâm thù cùng khuất nhục trong lòng, Đàm Uyển Phượng liền trấn định lại, ngưng thần tĩnh khí cố đem một chút nội lực tích tụ nơi đan điền
Đột nhiên, của tủ mở ra, hai bàn tay to nắm lấy hai chân nàng kéo mạnh ra ngoài, lưng nàng đập mạnh xuống đất làm cho cả người đau đớn. Nàng giương mắt lên xem liền kinh hãi. Đứng trước mặt nàng là tên côn đồ muốn cưỡng bức nàng bị nàng đánh cho bị thương. Chỉ thấy bọn chúng khuôn mặt tên nào cũng hung ác, trên mặt còn in những vết thâm tím bị nàng đánh, đặc biệt là tên Đao Ba Kiểm kia hai má sưng lên, khóe miệng chảy máu, có vẻ thương thế không nhẹ, hai mắt hắn lộ vẻ oán độc
Đao Ba Kiểm ngồi xuống tát Đàm Uyển Phượng một cái, tức giận chửi mắng :" Thối, vừa rồi đánh lão tử, không nghĩ tới nhanh như vậy đã nằm trong tay chúng ta. Ngươi thật ngoan nha, chân của ngươi không phải rất thích đá người sao? Tiếp tục đá ta đi, mẹ nó hôm nay Đại Hoàng ta thề không đùa chết ngươi không phải là người"
Dứt lời liền đưa tay nắm lấy chân phải của Đàm Uyển Phượng
Giờ phút này Đại Hoàng chính là Quý Nhược Lan dịch dung, mặc dù nàng hận Đàm Uyển Phượng thấu xương nhưng không thể không thừa nhận nàng ta rất đẹp. Phải nói đây là lần đầu nàng thấy một nữ nhân đẹp như vậy, vừa mang nét đẹp trong trắng vừa mang một chút kiều mị thành thục. Làn da Đàm Uyển Phượng trắng như ngọc không một chút tì vết, đôi mắt đẹp như hồ nước trong suốt,không, phải nói là thanh triệt trong suốt làm rung động lòng người. Khuôn mặt tinh tế, đôi môi đỏ mọng, phấn điêu ngọc mài, thực giống như làm cho tu hoa bế nguyệt, trầm giác lạc nhạn, có thể nói là một tiên nữ từ trên trời ngẫu nhiên đi xuống nhân gian, bất kì nam nhân nào trông thấy cũng phải thích thú. Khí chất cao quý này phải nói là vạn người có một, cho dù nàng là tiên tử thật sự đi nữa thì nam nhân cũng không một chút do dự muốn lột quần tiên tử ra mà làm nàng chết đi sống lại
Đại Hoàng vuốt ve đôi chân ngọc của Đàm Uyển Phượng, chỉ cảm thấy đôi ngọc thố này trắng mịn nhưng cũng thập phần khỏe đẹp, hắn nhéo lên đùi ngọc một cái rồi đem giày cùng đôi tất trắng cởi ra
Đại Hoàng dùng sức mà vuốt ve chân nàng, đoạn cười to nói :" Thích thật, thật sự là thích thú, lão tử ta sẽ tận tình xoa bóp chân cho nàng"
Chung quanh bọn vô lại kia đứng nhìn mà nước miếng chảy xuống ròng ròng, tất cả bọn chúng đều nóng lòng muốn sờ thử
Đàm Uyển Phượng quả thực tuyệt vọng, nhưng nàng cũng không cam lòng khuất nhục. nàng nhắm hai mắt lại không nói một lời nào
Đại Hoàng thấy Đàm Uyển Phượng đối với sự tra tấn của họ lại thờ ơ, trong lòng có chút tức giận, liền đưa tay cởi dây lưng của nàng ra
" Chậm đã", một tiếng hét lớn từ nhà ngoài truyền tới, chỉ thấy Lăng lão đại bước vào, trong tay còn cầm theo Ngọc Nữ kiếm. Hắn đi đến bên cạnh Đàm Uyển Phượng, ngồi xuống giải huyệt cho nàng. Đàm Uyển Phượng lập tức ngồi dậy hung hăng hướng tới Đại Hoàng đá một cước, một cước này bao hàm toàn bộ nổi giận của nàng, mau lẹ vô cùng. Nhưng Lăng lão đại xuất thủ còn nhanh hơn, khi chân của Đàm Uyển Phượng chỉ cách Đại Hoàng 3 tấc liền bị Lăng lão đại chụp lại, sau đó vận lực một cái, Đàm Uyển Phượng lập tức cảm thấy cả người mình vô lực
" Con mẹ ngươi, muốn đá lão tử? Ta đá chết ngươi!"
Đại Hoàng vừa thoát một kiếp nạn, lập tức trút giận lên Đàm Uyển Phượng, hướng nàng đá ra một cước
"A" Đàm Uyển Phượng kêu thảm một tiếng, thân thể đau đớn đến co lại, cả người run rẩy, sắc mặt tái xanh, mồ hôi lạnh ứa ra. Nàng không ngờ Lăng lão đại lại có năng lực ngăn cản
Lăng lão đại thấy Đại Hoàng đánh Đàm Uyển Phượng như thế lòng tất nhiên là vui vẻ, nhưng lại giả dối mắng :" Hỗn trướng, sao lại có thể đối đãi với mỹ nữ như vậy? Mau cút ra ngoài cho ta "
Đám người Đại Hoàng rời đi, trong phòng chỉ còn lại Lăng lão đại cùng với Đàm Uyển Phượng. Nàng thở hổn hển chống tay ngồi dậy, cố gắng khắc chế cơn đau, muốn nhặt đôi giày mang vào, không ngờ Lăng lão đại lại nhanh hơn một bước, đem đôi giày nhặt lên
" Ngươi, ngươi muốn làm gì, mau đưa giày trả lại cho ta!"
Đàm Uyển Phượng tức giận nhìn chằm chằm Lăng lão đại, một bên dùng tay lau hai chân như muốn lau đi những vết nhơ của bọn Đại Hoàng khi sờ mó chân nàng.
" Ha ha, Đàm nữ hiệp đừng vội, lão nhân cùng các huynh đệ vừa rồi đã đắc tội , có câu người không biết thì không bị trách, xin hổi các hạ có phải là Hoa Sơn Đàm Uyển Phượng Đàm nữ hiệp ko?"
Đàm Uyển Phượng trong lòng không khỏi cả kinh, ngước nhìn Lăng lão đại nói :" Ngươi là ai, làm sao biết tên ta?"
Lăng lão đại cười nói :" Hoa Sơn đại sư tỷ đột nhiên mất tích, tin tức này đã truyền khắp giang hồ rồi,theo tin tức thì Đàm nử hiệp bị một dâm tặc thiếu niên bắt, sau lại không biết tung tích, nghe nói sau đó ở một căn nhà gần đó phát hiện một ít dấu vết. Tại hiện trường để lại không ít vết máu cùng với tóc của nữ nhân, ngoài ra còn có dâm mao ."
Lăng Phong nói tới đây liền nhìn xuống Đàm Uyển Phượng, chỉ thấy nàng khuôn mặt giận đến đỏ lên, hai tay nắm chặt lại
Lăng Phong đắc ý tiếp tục nói :" Đàm nữ hiệp hẳn là bị người nọ đánh lén sau đó bắt về gian dâm, mà ngươi kia rất có thể chính là Hấp tinh dâm ma nổi danh tại giang hồ, đã có không ít nữ hiệp võ công cao cường bị hắn gian dâm mà chết. Trước đó không lâu Triệu Phi Yến cũng bị hắn bắt được, gian dâm, cuối cùng bị hấp công biến thành một cái thây khô, vô cùng thê thảm"
Đàm Uyển Phượng nghe xong bất giác bi thống , thầm trách vận mệnh đen đủi.
Lăng Phong dừng một chút , nhìn Ngọc Nữ kiếm nói :" Thanh kiếm này mũi kiến bị người ta dùng tuyệt thế nội lực đem vỏ kiếm bóp lại, nhưng chuôi kiếm vẫn có hai chữ Ngọc Nữ". Sau đó hắn lại cầm đôi giày của nàng lên, nói :" Đôi giày này phía dưới còn thêu hai chữ Hoa Sơn, xem ra các hạ chỉ có thể là Hoa Sơn Ngọc Nữ Đàm Uyển Phượng"
Đàm Uyển Phượng trấn định tinh thần, ngước lên nói :" Tại hạ chính là Hoa Sơn Đàm Uyển Phượng, ngươi đem ta vây khốn ở chỗ này rốt cuộc là có ý gì?"
Lăng Phong vẻ mặt liền đắc ý cười nói :" Nữ hiệp hiện giờ muốn chạy thoát khỏi bàn tay của dâm ma, nhưng nội lực đã mất hết, cho dù trở lại giang hồ thì cũng không còn mặt mũi gặp người khác, dù sao việc Hoa Sơn Ngọc Nữ bị vũ nhục như vậy thật sự là làm nhục thanh danh phái Hoa Sơn, không bằng nữ hiệp ở lại nhà ta mà ẩn cư, thế nào?"
Đàm Uyển Phượng cười lạnh nói :" Ngươi đừng hòng"
Lăng Phong sắc mặt trầm xuống, nói :" Ngươi đừng sính cường, hiện giờ ngươi rơi vào trong tay ta, sống chết cũng là do ta quyết định, ngươi còn trẻ, lớn lên lại xinh đẹp động lòng người, như vậy chết đi không phải là rất đáng tiếc sao?"
" Không cần nhiều lời, tâm ý ta đã quyết, ngươi giết ta đi!"
Đàm Uyển Phượng không chút nào yếu thế quả quyết từ chối Lăng Phong
" Hắc hắc, ngươi muốn chết? Nào dễ dàng như vậy, ta sẽ làm cho ngươi sống không bằng chết, cho Hoa Sơn Ngọc Nữ nếm thử mùi vị làm một con chó cái dâm dục ". Lăng Phong nói xong liền mạnh mẽ nhào đến nắm lấy áo nàng dùng sức xé ra " Xẹt" một tiếng, bạch y bị xé rách làm hai, lộ ra áo lót màu đỏ bên trong.
Đàm Uyển Phượng cũng là sớm đã chuẩn bị, hai tay đột nhiên sử chiêu " Song long thổ châu" hướng thẳng đến hai mắt Lăng lão đại mà đánh tới, phía dưới một cước đá thẳng vào chỗ hiểm của hắn, nàng cũng hiểu nội lực không còn không đủ để gây thương tổn cho hắn, chỉ có thể đối với các địa phương yếu nhất mà xuống tay
Nhưng Lăng Phong như thế nào lại không đề phòng? Hắn hai tay liền chuyển, đem hai mảnh áo của nàng trói chặt hai tay, mà phía dưới thì lại để mặc cho nàng đá tới
"A" một tiếng hét thảm trong nhà truyền ra, mà người kêu thảm thiết cũng chính là Đàm Uyển Phượng. Dù cho một cước kia nàng đã tụ lực nhưng giống như là đá vào một khối đá cứng rắn, mu bàn chân đau đến run rẩy. Lập tức Lăng Phong đem hai chân nàng tách ra, đem trường thương đặt trước tiên động
Do Lăng Phong công lực cường đại, giống như có kim cương hộ thể, Đàm Uyển Phượng chân không đá vào tự nhiên không mảy may làm hắn bị thương
" Không cho ngươi nếm mùi đâu khổ ngươi còn không chịu, này thì chó mẹ dâm dục"
Lăng Phong hưng phấn gầm rú, thô bạo xé trang phục nàng xuống đến eo, sau đó đem 2 mảnh trang phục trói hai tay Đàm Uyển Phượng ra sau lưng
Đám người Đại Hoàng cũng tiến vào giữ lấy hai bên Đàm Uyển Phượng, Lăng Phong đôt nhiên đưa tay bứt dây lưng nàng đứt ra làm hai, tiếp theo đem váy nàng vén lên lộ ra ngọc đồn trắng như tuyết
" A" Đàm Uyển Phượng thấy quần lót đột nhiên bị lột xuống, lập tức nhục nhã gào thét, nhưng không lâu sau áo lót cũng bị cởi ra, rốt cuộc những đường cong mê người cũng đã phơi bày hết cả. Song phong ngạo nhân như ẩn như hiện, ngọc thố nhỏ trơn thon dài, mượt mà tuyệt đẹp, eo nhỏ, ngọc đồn tròn trịa đàn hồi. Một thân thể toàn mỹ hiện ra trước mắt bọn vô lại, Lăng Phong không kiềm được, quần lót giống như muốn nổ tung ra.
" A! Bọn súc sinh các ngươi mau dừng tay a!" Đàm Uyển Phượng liên tục phản kháng, nhưng nàng hai bên bị chế trụ, lấy gì mà đứng lên?
Lăng Phong đem quần cởi ra, trường thương bung vô cùng uy mãnh, không giống như cái của một lão già sáu mươi tuổi. Đương nhiên nơi này chỉ nó một mình Đàm Uyển Phượng nghĩ rằng Lăng Phong, cũng chính là Lăng lão đại, đã sáu mươi tuổi.
Lập tức Đàm Uyển phượng cảm thấy một cây đuốc lửa thô bạo đâm sâu vào âm động mình, hai chân nàng đột nhiên mềm ra
"A! Không muốn"
Trường thương lại một lần nữa kích thẳng tận vào hoa tâm của nàng, nàng liên tục hét lên, đau đớn lại bạo phát liên tục. nàng bắt đầu kịch liệt giãy giụa, nhưng mà thân thể bị người ta ấn xuống, hai chân cũng bị hai bàn tay to dùng sức chế ngự.
" Chó mẹ, không thể tưởng được ngươi lúc này còn có thể chống cự. Tên thiếu niên kia có phải hay không cũng rất thích ngươi như vậy a? Nhìn xem ta có thể hay không thỏa mãn ngươi?" Lăng Phong có thể cảm thấy sự chống cự của nàng làm cho hắn thập phần hưng phấn, hắn dùng hai tay hung hăng bóp mạnh song phong mềm mại của nàng, không ngừng điên cường nắn bóp
"A! Ta thế tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho các nguơi"
Bầu ngực mềm mại mẫn cảm bị dày vò tàn bạo khiến Đàm Uyển Phượng cơ hồ mất đi sức lực phản kháng, nhưng nàng vẫn không chịu thua lớn tiếng la mắng.
" Chó mẹ, mắng thật là tốt a, tiếp tục mắng lớn hơn nữa đi! Ha ha!"
Lăng Phong hưng phấn nắn bóp vuốt ve song phong to lớn của nàng, cười thỏa mãn nói. Hắn cảm thấy sự chống cự dần dần yếu ớt, liền vui vẻ, càng dụng lực thốc mạnh trường thương vào âm động.
Cố gắng toàn lực cuối cùng vẫn lọt vào tay dâm đồ khiến cho Đàm Uyển Phượng cảm thấy vô cùng nhục nhã, nhưng nàng vẫn như cũ trấn định tinh thần không để dục vọng nuốt lấy.
Đàm Uyển Phượng cảm thấy một trận mãnh liệt khoái cảm cùng với đau đớn, dần dần, nàng không còn kiếm chế nổi nữa. Lăng Phong mãnh liệt cuồng bạo trùng kích vào tận sâu trong hoa tâm nàng, làm cho nàng có cảm giác như có từng luồng nhiệt lưu tiến vào, kích động khiến cho cả ngươi nàng run rẩy.
Lăng Phong sau khi phún xuất liền đứng lên đi ra, sau đó hắn lại dịch dung thành Đại Hoàng, còn Đại Hoàng tất nhiên dịch dung thế chỗ Lăng lão đại. Hắn dưới thân phận Đại Hoàng lại bổ nhào vào thân thể Đàm Uyển Phượng. Đàm Uyển Phượng rốt cuộc cũng không kiếm chế được nữa, thân thể nàng sau khi trải qua một thời gian bị tên thiếu niên gian dâm đã trở nên vô cùng mẫn cảm, tay trí bị dục vọng cắn nuốt, toàn tâm toàn ý kẹp chặt lấy Lăng Phong, d*m thủy cũng như song biển trào ra ngoài
Lăng Phong sau mỗi lần gào thét phút xuất vào trong cơ thể của Đàm Uyển Phượng lại tiếp tục thay thế cho người khác, tất nhiên vẫn là hắn dịch dung thành. Bây giờ Đàm Uyển Phượng đã vô lực kháng cự, ngay cã khí lực chửi mắng cũng không còn !
Giờ phút này thân thể trắng như ngọc của nàng đã bị Lăng Phong biến thành một bộ dáng dâm đãng, âm động bị thúc đến sưng đỏ lên, những giọt máu quyện vào d*m thủy cùng tinh dịch nồng đặc theo mép động chảy xuống, đem hạ thân nàng biến thành một mảng ướt đẫm. Song phong thì bị Lăng Phong thô bạo nắn bóp, trên đó hằn kín dấu tay, hai nhũ hoa thì bị cắn đến sưng lên, miệng vận không ngừng rên rỉ.
Lăng Phong phân diễn thành một nhóm vô lại đem nàng biến thành một công cụ tiết dục làm cho Đàm Uyển Phượng cảm thấy thật sự quá tàn khốc, dù vẫn không khuất phục nhưng chung quy do bị tra tấn liên lục nên thần trí đã mất đi sự tỉnh táo vốn có
Đàm Uyển Phượng không nhớ rõ mình đã bị cuồng bạo bao nhiêu lần, nàng chỉ cảm thấy lại nó một cây trường thương nóng bỏng đâm thẳng vào âm động mình, như muốn đâm nát cả bông hoa.
"Chó mẹ" Lăng Phong như cũ vẫn cảm thấy chưa thỏa mãn, nâng mặt nàng lên, đem trường thương cắm vào miệng nàng mà phún xuất
"A..". Đàm Uyển Phượng ra sức giãy giụa muốn đứng lên, nhưng làm sao có thể thoát khỏi sự trói buột? Nàng cảm thấy có điểm hối hận, hối hận vì không biết tự kiềm chế mà trốn ra khỏi khách sạn. Mặc dù ở lại sẽ bị tên thiếu niên ác ma kia dày vò, nhưng ít ra chỉ có một người, hơn nữa tên thiếu niên kia không có biến thái như bọn người này, hắn ôn nhu thậm chí có chút mê luyến. Chính là tất cả đã quá trễ rồi, Đàm Uyển Phượng hiện tại cảm thấy không còn một chút hi vọng nào
Lăng Phong nhìn thấy Đàm Uyển Phượng bị ngược đãi tàn khốc đến nổi thần tình không còn cảm giác, trong lòng kì thật cũng không chịu nổi, hắn cũng có chút mềm lòng hỏi
" Thế nào à? Đàm nữ hiệp, vui vẻ không? Nghĩ thông suốt chưa? Muốn hay không nghe lời? Nếu không chúng ta sẽ mỗi ngày tiếp tục chơi nàng như vậy, đến khi nào chơi chết ngươi mới thôi, ngươi đời này coi như xong rồi"
Đàm Uyển Phượng thở hổn hển cố gắng hé miệng nói:" Ngươi đừng có nằm mơ"
" Hảo , hảo , không hổ danh là nữ trung hào kiệt, ta bội phục, bất quá do cố chấp mà ngươi sẽ càng thêm khổ"
Nói xong, Lăng Phong lại luân phiên dịch dung thành người khác cưỡi lên nàng. Đàm Uyển Phượng cảm thấy vô cùng bi phẫn cùng sỉ nhục, chính là bị người khác cưỡi nhưng lại không thể phản kháng chỉ còn biết gào thét! Dần dần từ gào thét biến thành tiếng rên rỉ cùng thở gấp
Đàm Uyển Phượng dần cảm thấy mê muội, luôn tự nhủ không để mất mặt nhưng lại cảm thấy hưng phấn không thôi, nàng luôn tuyệt vọng cùng bi ai, một tia tự tôn cuối cùng cũng biến mất rồi
Nàng thật sự muốn chết đi, hiện tại chỉ hi vọng mọi chuyện hết thảy đều là một tràng ác mộng, hi vọng nhanh tỉnh lại để chấm dứt cơn ác mộng này
Không biết qua bao nhiêu thời gian, cũng không biết là bao nhiêu ngày, Lăng Phong cơ hồ mỗi ngày đều dịch dung thành một người khác cưỡng bức nàng. Đàm Uyển Phượng mỗi ngày đều bị cuồng bạo đến sống không bằng chết, dần dần nàng không còn chửi mắng nữa, đối với loại ô nhục này nàng bắt đầu có sự sợ hãi. Lăng Phong chính là vì thế mà mừng rỡ, cho rằng tinh thần nàng đã dần dần mềm hóa
Thế nhưng một ngày, Đàm Uyển Phượng lại phản kháng. Chính là lúc này Lăng Phong không muốn làm thái quá, hắn có ý định tha cho nàng, thấy nàng như vậy thì hắn lại một lần nữa vô tình lãnh khốc
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Kiều Kiều Sư Nương
Chương 289: Đàm Uyển Phượng bi thảm
Chương 289: Đàm Uyển Phượng bi thảm