Chương 409:
“Thật sự, em không lừa anh. Tiểu Quán Quán muốn dùng thân thể cô ấy còn đặt phòng tình thú, còn đưa thẻ phòng cho Lãnh Quân Lâm… Hiện tại cô ấy đang ở khách sạn Quân Hoàng.”
“Câm mồm!”
“Anh, em biết anh không tiếp nhận được hiện thực này, em cũng không nghĩ đến tiểu Quán Quán lại là loại người này.”
Không chút do dự Tiêu Lăng Dạ chặn họng anh: “Muốn quy tắc ngầm, cô ấy nên tới tìm đến anh!”
Đúng ha.
Tiêu Diễn gãi gãi đầu.
Anh là tổng tài tập đoàn Tiêu thị, mà Truyền thông Hoa Hạ chỉ là công ty dưới trướng của công ty giải trí mà thôi, muốn thật sự muốn dùng quy tắc ngầm, tiểu Quán Quán cũng nên tìm đến ông anh, sao có thể lựa chọn Lãnh Quân Lâm.
Huống chỉ.
Còn có Tâm Can cùng Duệ Duệ nữa.
Hai nhóc này là cốt nhục của anh, anh đối tiểu Quán Quán lại theo đuổi rõ ràng như vậy, chỉ cần cô nguyện ý, thì lúc nào cũng có thể thành phu nhân tổng tài tập đoàn Tiêu thị.
Loại tình huống này.
Cô sao có thể đi câu dẫn Lãnh Quân Lâm!
Cái này hoàn toàn không thể nào nói nồi.
“Ách… Anh nói như vậy đột nhiên em nghĩ tới, nãy giờ tiểu Quán Quán vẫn luôn không nói gì, hơn nữa mắt vẫn luôn nhắm lại.”
“Em ở đó trông chừng, không được để bát luận kẻ nào tới gân phòng, anh lập tức qua!”
“Vâng!”
Bắt kể nói thế nào,người trước mắt an toàn rồi.
Tiêu Lăng Dạ thở phào nhẹ nhõm, đi nhanh về phía bãi đỗ xe, nỗ máy, đem tốc độ xe tối đa, nhanh chóng chạy đến khách sạn Quân Hoàng.
Khách sạn Quân Hoàng.
khách sạn Quân Hoàng là một khách sạn năm sao cao cấp tại Vân Thành, mở ở trung tâm thành phó, xung quanh là các tòa nhà xa xỉ, đều là đám người ăn chơi tiêu phí.
Tuy ở vùng ngoại thành nhưng chỉ mắt hơn hai mươi phút Tiêu Lăng Dạ đã lái xe chạy tới khách sạn Quân Hoàng.
Anh mau chóng gọi điện thoại Tiêu Diễn.
*A Diễn, phòng nào.”
“2601! Anh nhanh chóng lại đây, em nghe được bên trong phòng hình như có động tĩnh.”
Sắc mặt Tiêu Lăng Dạ thay đổi, dùng tốc độ nhanh nhất bắt thang máy lên lầu.
Plng Cửa thang máy mới vừa mở ra, Tiêu Diễn tranh thủ thời gian lao đến, anh bắt lầy cánh tay Tiêu Lăng Dạ kéo vào hướng cửa phòng: “Mau mau mau! Trong phòng không quá thích hợp em không vào được!”
“Không thích hợp cái gì mà không vào!”
Sắc mặt Tiêu Diễn có chút mắt tự nhiên, ánh mắt anh né tránh, lấy ra chiếc thẻ phòng đưa cho Tiêu Lăng Dạ, “Khu… Anh tự vào xem đi.”
Ánh mắt Tiêu Lăng Dạ sắc bén liếc mắt anh một cái.
Tiêu Diễn chột dạ không thôi.
Lúc này, không phải thời điểm để anh so đo, Tiêu Lăng Dạ cằm thẻ phòng mở cửa.
Phòng rất lớn.
Mà lại bố trí rõ ràng tỉ mỉ quá.
Gian phòng trên mặt thảm bày khắp màu hồng phấn cùng cánh hoa hồng màu đỏ chót ở gian phòng chính giữa, trên giường lớn to như vậy bị lụa mỏng che lấp, loáng thoáng có thể nhìn thấy một người ở trên giường không ngừng cử động.
Tiêu Lăng Dạ nhanh chân tiền đen.
An xốc lên tắm lụa mỏng, cả người đứng hình tại chỗ.
Trên giường lớn.
Cả người Lâm Quán Quán không manh áo che thân, làn da cô trắng như tuyết, sắc mặt ửng hồng, tóc dài đen như mực phơi ra trên khăn trải giường màu trắng, lộ ra một thân hình đẹp mỹ miều.
Cả người Tiêu Lăng Dạ căng chặt, yết hầu căng cứng.
Sau lưng, đột nhiên truyền vào thanh âm nhỏ vụn.
Tiêu Lăng Dạ nhanh chóng dùng chăn mền che Lâm Quán Quán lại, anh xoay người, ánh mắt hung ác nham hiểm, “Em thấy rồi?”
Biểu tình kia rất giống muốn giết người diệt khẩu.