Chương 639:
Trái tim Lâm Song Song lạnh đi một nữa.
Cô mặc đồ gợi cảm, người đàn ông này không liếc nhìn cô một cái, có ích lợi gì?
Cô ta chưa từ bỏ ý định.
Muốn ngồi an ổn vị trí phu nhân Lãnh, cô phải có một đứa bé.
Có đứa trẻ rồi cô có thể an tâm.
Cho nên.
Cô lên kế hoạch hai ngày.
Ngày hôm qua, Lãnh Quân Lâm tan tầm trở về, cô thêm một ít đồ vào nước của anh, cô nghĩ, như vậy tổng vạn vô nhất thất.
Lãnh Quân Lâm trúng dược.
Bên người lại chỉ có một người phụ nữ là cô, cô ta khẳng định có thể cùng anh gạo nấu thành cơm.
Nhưng cô trăm triệu lần không nghĩ tới.
Dược hiệu mới vừa phát huy, Lãnh Quân Lâm liền lạnh lùng liếc mắt nhìn cô một cái, ánh mắt lạnh lùng thắm vào xương tủy làm hiện tại cô nhớ lại còn thấy run.
Lúc ấy cả người đều ngây ngắn.
Lúc cô ta đang ngây người, Lãnh Quân Lâm đã mặc xong quần áo, không màng ngăn trở, đẩy cô ta ra không chút do dự rời đi.
Mà hôm nay.
Cô thâp thỏm cả ngày, sợ Lãnh Quân Lâm từ đây không trở về nhà nữa.
Vừa rồi, lúc ăn cơm chiều nhìn thấy anh, cô còn vui vẻ không thôi, cho rằng chuyện ngày hôm qua cứ qua đi như: vậy thôi.
Nhưng ai biết, anh giả vờ ở trước mặt ông bà Lãnh rất tốt nhưng khi vào phòng ngủ liền đưa cho cô ta giấy thỏa thuận ly hôn.
“Chồng.”
“Ký tên.”
“Em không ký!” Lâm Song Song liều mạng lắc đầu: “Em không ký! Em không ký! Lãnh Quân Lâm, anh nói cho em, đến tột cùng là em làm sai cái gì? Đúng! Đêm qua em không nên hạ thuốc anh, nhưng em có thể làm sao bây giờ? Em sợ hãi, chúng ta là trên pháp luật là vợ chồng nhưng từ kết hôn đến bây giờ, 5 năm! Anh có từng nhìn vào em chứ? Đúng! Chúng ta kết hôn vốn dĩ chính là một cái hiệp nghị, chính là 5 năm! 5 năm, 5 năm nuôi chó mèo cũng phải có cảm tình, huống chi là người? Em thích anh thì có gì sai sao?”
Lãnh Quân Lâm lạnh lùng nhìn cô ta: “Cô có sail”
“Cô cầm tiền lương của tôi, nói trắng ra là cô là do tôi thuê làm việc. Thích tôi chính là lỗi của cô!”
Lâm Song Song á khẩu không trả lời được.
Sau một lúc lâu, cô suy sụp ngồi ở trên giường: “Cho nên, từ lúc bắt đâu, anh cũng chỉ coi em là nhân viên sao?”
Lãnh Quân Lâm không chút do dự: “Đúng vậy!”
Lâm Song Song lạnh tâm.
Cô ngửa đầu, nhu nhược đáng thương nhìn anh: “Anh thật sự không hề có một chút cảm tình nào với em sao?”
“Không có!”
Nước mắt cô ta tí tách rơi xuống.
Lãnh Quân Lâm cũng không có ý niệm thương hoa tiếc ngọc.
Anh cùng Lâm Song Song kết hôn vốn dĩ chính là một giao dịch, anh đưa tiền, cô ta sắm vai vợ anh, mà cô ta nhập diễn quá sâu.
Nếu cô thành thành thật thật làm vị trí phu nhân họ Lãnh này, vị trí này cả đời đều là của cô ta.
Nhưng cô ta ngàn không nên vạn không nên, không nên vừa nghĩ kiếm tiền của anh, một bên còn lợi dụng ba mẹ anh.
Lãnh Quân Lâm trực tiếp đem giấy thỏa thuận ly hôn đẩy đến trước mặt cô: “Ký tên!”
“Em không ký!”
Anh trên cao nhìn xuống nhìn xuống: “Đừng quên, chúng ta có hiệp nghị trước hôn nhân, nếu cô thống thống khoái khoái ký tên, tôi sẽ nễ tình cô tận tâm tận lực diễn 5 năm qua, còn có thể cho cô một bút tiền thưởng. Nhưng nếu cô không ký tôi bảo đảm, cái gì cô cũng không chiếm được.”
Hiệp nghị trước hôn nhân!
Sao cô lại có thể quên một việc quan trọng như vậy chứ.
Lúc trước kết hôn, Lãnh Quân Lâm đã từng chính xác nói cho cô ta biết, kết hôn chỉ là diễn kịch. Anh bỏ tiền, cô ta làm diễn viên.