TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ẩn Sát
Chương 476: Ba người kinh khủng nhất (1)

Quay ngược thời gian lại vài giây trước, hai người đi trên đường, đèn đỏ đang đếm ngược.

"Này, chiếc bật lửa này dùng thế nào vậy? Cò súng hoàn toàn không kéo được..."

Bởi vì Gia Minh đã đáp ứng yêu cầu, lúc này Đông Phương Uyển có vẻ khá hưng phấn, loay hoay món đồ chơi trong tay không ngừng líu ríu.

Gia Minh không để ý đến nàng.

"Chẳng lẽ bị lừa... rõ ràng là cái bật lửa mà. Không được, mình phải tìm người bán hàng đổi lại..."

Đông Phương Uyển nhíu mày đi ngược lại,

"Thật quá đáng, thấy chúng ta là du khách liền lừa gạt..."

"Cậu đúng là ngu ngốc..."

Gia Minh kéo nàng lại,

"Để mình xem xem."

"Đã nhờ cậu từ lúc nãy rồi, cậu không thèm để ý đến..."

"Mình sai rồi..."

Bĩu môi bất đắc dĩ, Gia Minh nhìn cái bật lửa hình khẩu súng trong tay Đông Phương Uyển,

"À, chỗ này có chốt bảo hiểm, cậu mở ra là sẽ dùng được..."

"Ồ... Bật lửa mà cũng cầu kỳ vậy làm gì chứ, đúng là có bệnh..."

"Sợ cậu cướp cò đó."

"Ha hả, cướp cò thì có sao."

Đông Phương Uyển bật cười,

"Chẳng lẽ còn có thể bắn chết người sao?"

"Chưa biết chừng đâu."

Gia Minh nhún vai,

"Thế giới rất kỳ diệu, chuyện gì cũng có thể xảy ra cả."

"Được rồi, xem mình bắn bể đầu người này."

Đông Phương Uyển mỉm cười giơ súng lên nhằm ngay về phía tấm hình bốc lửa của một nữ siêu sao người Pháp trên quảng trường cách đó không xa, siết cò, ngọn lửa phụt ra. Đèn đổi màu, tiếng xe hơi nổ máy vang lên, trong một nhà hàng bên kia đường, một gã ca sĩ đang gào điên dại.

Sau một giây, phía bên kia đường, đầu một người đàn ông đột nhiên vỡ tung.

"Ha ha, không bắn chết ai cả."

Đông Phương Uyển thả cò súng, sau đó đưa nòng súng lên thổi thổi như một gã cao bồi miền tây. Gia Minh gật đầu phụ họa. Một giây sau, từ phía sau bọn họ vang lên tiếng một phụ nữ hét sợ hãi như phát điên. Phía trước, Ứng Tử Lam đột nhiên ngây ngẩn. Hai người quay nhìn lại một cách nghi ngờ...

Sau một giây, hai bên con đường bắt đầu rối loạn... Nguồn truyện:

Chuyện xảy ra trong chớp mắt khiến Andrea hoàn toàn không kịp hiểu.

Máu tươi phun ra không có chút dấu hiệu báo trước nào. Hắn nghiêng đầu sang, gã đồng bạn đứng bên người vẫn kinh ngạc đứng như vậy, chỉ là từ trán hắn trở lên đã hoàn toàn biến thành một đống bầy nhầy. Máu tươi, óc, xương cốt và tóc quyện lại với nhau. Trong chớp mắt đó, con người thực sự khó có thể nhận định cụ thể và chính xác đối với biến cố vừa phát sinh. Máu bắt đầu từ miệng vỡ phun ra ngoài như suối, lẫn trong đó có bọt máu, cũng có thứ trắng vàng lẫn lộn khác, mà càng nhiều chất hỗn hợp như vậy phun về phía sau hay ngay trong chớp mắt đó.

Một người đàn bà béo mặc đồ quý giá bị phun lên đầy mặt và cổ.

Nàng ngây ngẩn đứng hai giây, ánh mắt nhìn đăm đăm vào cái gáy nhuộm đầy máu và không trọn vẹn trước mặt. Cùng lúc đó, André rút súng ra, nhưng trong thời gian ngắn hắn cũng không biết phải bắn ai, bởi vì hắn không thấy rốt cuộc đầu đạn bay ra từ đâu...

Sau đó là tiếng thét kinh hoảng của người đàn bà béo, không biết lớn hơn gấp bao nhiêu lần so với tiếng hét vừa rồi của Đông Phương Uyển, khiến cho mọi người xung quanh đều nhìn về phía bên này. Gần như theo bản năng, André lại cất súng đi. Hắn không biết có nên nổ súng về phía mục tiêu đối diện hay không, bởi vì vừa rồi hai người đều đang nhìn chằm chằm vào thiếu niên kia, huống chi hắn lại đưa lưng về phía này. Trên lý luận mà nói, phát súng vừa rồi chắc chắn không phải thiếu niên kia bắn, nếu tìm không được chính chủ mà nổ súng bậy bạ thì sợ rằng người tiếp theo chết sẽ là hắn.

Hỗn loạn lập tức bộc phát, tiếng thét sợ hãi vang lên liên tiếp. Trong mắt André, phía bên kia đường có một người rút súng ra, hắn định nổ súng. Sau đó vẫn là cảnh tượng vô cùng đáng sợ.

Người nọ rút súng ra, trong nháy mắt khi họng súng giơ lên, cây súng kia bắn lên không trung cùng với máu tươi và mấy ngón tay đứt lìa. Trên đường phố ồn ào náo nhiệt, vô số người qua lại, đủ thứ âm thành hòa chung, tiếng xe cộ, tiếng thét, tiếng âm nhạc... song khi cảnh tượng kia rơi vào trong mắt André, những gì hắn cảm nhận được chỉ là một loại không khí rét lạnh như băng, dường như TV bị tắt âm thanh, bất kể người bên trong hét lên điên cuồng hay âm thành gì khác cũng hoàn toàn không truyền vào lỗ tai người xem được. Một viên đạn không tiếng động bay tới, chuẩn xác bắn vào khẩu súng trên tay người kia, bắn nát cánh tay, khẩu súng theo đó bay ra ngoài.

Người nọ giật mình bởi viên đạn bắn vào tay, sau một giây, một phát đạn khác bắn chính xác vào cổ hắn, máu tươi phun ra từ sau gáy tạo thành một vệt màu đỏ tươi, bay ra thật xa.

Vẫn không thể tìm thấy người nổ súng, dường như viên đạn kia là do ma quỷ vô hình bắn ra vậy.

Sau khi hai thi thể ngã xuống, đám người vốn đi lại chật chội ở hai bên đường bắt đầu bỏ chạy khắp nơi. André không dám rút súng ra, hắn lui về phía sau hai bước, ánh mắt nhìn chằm chằm vào người bên kia đường. Thiếu nam và thiếu nữ chợt giật mình sau cảm giác kinh ngạc ban đầu, thiếu nữ kéo tay thiếu niên kia hoảng hốt bỏ chạy, sau đó đụng phải một người, cũng may không bị té ngã mà chỉ hơi lảo đảo, rồi lại tiếp tục chạy. Không có bất kỳ dấu vết gì của kẻ nổ súng. Một cơn lạnh lẽo chạy dọc sống lưng André, bất kể kẻ đó là ai nhưng rất có thể hắn vẫn đang lẫn trong đám người kia lẳng lặng nhìn chăm chú về phía hắn ở bên này.

Trải qua thời gian vài giây đồng hồ dường như còn gian nan hơn cả đối mặt với ngày tận thế. Xung quanh là đám người đang chạy nhốn nháo, rồi cuối cùng, chiếc xe đầu tiên chạy qua bên này ngăn cách tầm mắt giữa hai bên đường.

Thở phào một hơi, cửa sổ xe hơi xẹt qua, trong chớp mắt khi cảnh tượng hỗn loạn của đám người ở bên kia đường lọt vào tầm mắt, hắn đột nhiên chấn động toàn thân.

Hắn đứng đó, cúi đầu một cách không thể tin nổi. Ngay trên ngực trái hắn, một đóa hoa máu nở rộ. Người đàn ông người Nga này giơ tay lên như muốn xác định điều đó có phải sự thật hay không, nơi ngón tay hắn chạm đến là một thứ sềnh sệch. Ngẩng đầu lên, rốt cuộc hắn thấy được một chi tiết rất nhỏ.

Tên thiếu niên đang bị thiếu nữ lôi kéo chạy loạn khắp nơi kia quay đầu nhìn sang, mặc dù chỉ ngắn ngủi như một chớp mắt nhưng hắn có thể cảm nhận được sự tập trung rõ ràng, sau đó góc áo thiếu niên kia khẽ nhấc lên một chút.

Đầu đạn rơi vào con mắt trái đang trừng lớn của hắn, đầu hắn đột nhiệt ngửa lên. Một viên đạn khác xuyên qua mắt phải của hắn ngay lúc đó, biến con mắt đó thành một lỗ máu đáng sợ.

Xe hơi chạy vùn vùn qua đường, vài giây sau, một chiếc xe vô ý thức thả chậm tốc độ bị chiếc taxi ở phía sau tông vào đuôi xe, tiếp theo đó là một tai nạn giao thông liên hoàn xảy ra tại nơi hỗn loạn này...

________o0o________

Không ai hiểu chuyện gì xảy ra.

Khi người đầu tiên bị bắn vỡ đầu, Đông Phương Uyển quay lại nhìn thấy cảnh tượng cổ quái đó, nghe thấy tiếng thét kinh hãi của người đàn bà béo, căn bản vẫn không hiểu được chuyện gì xảy ra, chỉ biết theo bản năng kéo cò bật lửa hình khẩu súng trong tay. Ngọn lửa phụt ra từ họng súng. Khi hoa máu bắn ra từ đầu người thứ hai đứng cách đó không xa, nàng mới kịp phản ứng lại giữa tiếng hét của mọi người xung quanh. Sau khi do dự hai giây, nàng đột nhiên kéo tay Gia Minh, bắt đầu nhanh chóng tìm kiếm vị trí ẩn núp an toàn như những người khác.

Có thể nói Ứng Tử Lam là người phản ứng đầu tiên. Trước tiên đẩy Lôi Khánh đến sau cây cột ở bên cạnh, hắn rút súng ra. Địa vị trước mắt của hắn ở Viêm Hoàng Giác Tỉnh không tính là cực cao nhưng bởi vì có cha mình, hơn nữa nhờ vào danh vọng của gia tộc, nếu muốn vệ sĩ thì tất nhiên có thể dẫn theo một nhóm lớn, có điều bản thân hắn đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc, trước đây lại không gặp nguy hiểm quá lớn, hơn nữa lần này lại dẫn một nhóm học sinh ra ngoài chơi nên không mang theo nhiều vệ sĩ bên người. Gặp phải tình huống hỗn loạn này, nhất thời hắn cũng không biết là tình cờ hay là một cuộc tập kích nhằm vào mình.

"Mau mau tìm chỗ trốn!"

Vừa quát bảo mấy học sinh cạnh mình tìm chỗ nấp, hắn vừa đứng phía sau một quầy hàng ở chỗ rẽ, ánh mắt quét xung quanh tìm kiếm kẻ nổ súng. Cùng lúc đó, bên này đường cách đó không xa, bàn tay cầm súng của một người bị bắn nát, súng lục và ngón tay gãy lìa bay lên không trung, còn chưa rơi xuống thì một viên đạn khác đã bắn thủng cổ họng người nọ.

| Tải iWin