Cha vẫn trong vòng vây, trong khi Tô Xán bắt đầu có kiềm nén những cú ngáp dài thì Quách Tiểu Chung ưỡn ngực lên, cũng làm bộ làm tịch đưa mắt nhìn đám nam nữ vãn bối xung quanh, nhưng chỉ liếc một cái không thèm để ý, có điều hai cô gái kia thì khác.
Đám người lớn tâng bốc nói nhảm chán tới lượt giới thiệu con cái, bấy giờ mới biết cô gái mắt một mí là Văn Lộ, cô gái mắt hai mí là Hạ Chí Minh, còn loạt đám con trai trong tai hai tên Tô Quách thành Trương Tam, Lý Tứ hết, nghe tai nọ qua tai kia, không để trong đầu.
- Này, hôm nào chúng ta tìm thời gian đi chơi chung đi, tới chỗ Từ Hổ chơi, đi bằng cao tốc Dung Thành không xa, ở giao gới Ốc Sơn có nhà hàng chuyên làm món cá rất tuyệt, sau đó tối lên khách sạn 5 sao ở Tây Lĩnh tắm nước nóng, lúc đó sẽ có thêm người từ Du Thành tới, tiết lộ trước, nhiều mỹ nữ lắm đấy. Hôm sau tới Du Thành. Yên tâm Từ Hổ là đại đầu xà, có thể yên tâm giao cho cậu ấy bố trí, hành trình chắc dài năm ngày, có đội xe đưa về Dung Thành các cậu có tham gia không?
Văn Lộ nháy mắt nói, năm nay cô tới ĐTH Dung Thành thực tập, là MC dự bị, rất khéo nói.
Từ Hổ vỗ ngực đảm bảo:
- Cũng không thể nói là địa đầu xà, ở Du Thành quen biết vài người bạn, không lo thiếu chỗ chơi, trong đó có Dịch Lực Hoan của tập đoàn Trọng Phàm, clb bóng đá Trọng Phàm sắp tham gia thi đấu, chúng ta có thể kiếm được vé VIP, Tô Xán cậu thích cầu thủ nào, lúc đó nới với anh Dịch một tiếng, xin chữ ký là chuyện nhỏ, còn có thể ăn cơm chung, có hứng thú không?
Du lịch tự tổ chức, tắm suối nước nóng ở khách sạn năm sao, còn có mỹ nữ, nghe kế hoạch này Quách Tiểu Chung làm choáng váng, hận không thể bảo Tô Xán gật đầu nhanh.
Tập đoàn Trọng Phàm là một trong số xí nghiêp dân doanh lớn nhất Trung Quốc, chủ yếu nghiên cứu chế tạo ô tô xe máy, còn đầu tư clb bóng đá, nhân viên trên 10.000, giá trị tài sản chừng 4 -5 tỷ.
Chủ tịch Dịch Thúc Ôn là nhân vật tiếng tăm trong thương giới, con trai ông ta là Dịch Lực Hoan đã 30 tuổi, kinh nghiệm làm việc trong công ty gần 10 năm, từ nghiệp vụ, giao hàng, tiếp thị cái gì cũng đã làm qua, bây giờ có thể nói là một trong số công tử ca chói mắt nhất vùng tây nam, rất mê bóng đá, mê xe.
- Tiếc thật, sắp tới e là có việc, không đi chơi với mọi người được rồi, mọi người chơi vui vẻ.
Tô Xán nói thật, thời gian qua nằm nhà vỗ béo đã bị Vương Thanh oán trách rồi, nếu còn bỏ đi du lịch chơi bời, chưa ai nói , bản thân y cũng áy náy.
Lúc này sắp bắt đầu đại hội, Tằng Kha vẫy tay gọi, Tô Xán và Quách Tiểu Chung cùng ngồi ở hàng ghế thứ 5.
Quách Tiểu Chung vẫn còn nuối tiếc:
- Có mỹ nữ, có suối nướng nóng, còn có vị trí VIP xem đá bóng, người anh em, vậy mà cậu không động lòng sao, tôi thấy họ rất muốn lôi kéo cậu.
Tô Xán cười:
- Cậu thích đi tôi cho cậu mượn xe đi cùng với bọn họ.
Quách Tiểu Chung nghĩ một lúc bóp vai Tô Xán:
- Cậu không đi thì tôi đi thế nào, tới lúc đó tôi giao lưu với bọn họ ra sao, chả lẽ nói, xin chào mỹ nữ, tôi là bạn chủ tịch Tô ... Nghe đã thấy ngu.
Tô Xán trầm ngâm:
- Vậy để tôi xem thế nào, bố trí thời gian chúng ta đi tắm suối nước nóng với nhau.
- Hay hay, sớm sớm nhé, anh em ta ngâm suối nướng nóng, nhấm rượu, còn gì bằng.
Quách Tiểu Chung mặt tham lam:
- Đường Vũ cũng đi chứ?
Nhìn cái bộ dạng đó Tô Xán chỉ muốn đá hắn một phát giữa mặt, nhưng nghĩ một lúc lại rút di động, gửi đi một tin nhắn, lúc sau có tin trả lời, đưa cho Quách Tiểu Chung xem, tin nhắn y gửi đi là “Đi tắm suối nước nóng không?”, gửi cho Ngô Thì Nhuế, tin nhắn trả lời là “ Kiếm chỗ nào nam nữ tắm chung thì đi”, làm Quách Tiểu Chung im miệng luôn.
Vương Thanh vào chỗ ở hàng thứ ba, Tằng Na đi tới bảo Tô Xán ngồi nhích vào. Tằng Na ngồi xuống bên cạnh tay vịn vai Tô Xán, mắt híp lại như cáo nhìn gà.
- Chị có gì muốn nói thì cứ nói đi, đừng nhìn thế em sợ.
Tô Xán làm điệu bộ run rẩy nói:
- Đừng có đùa.
Tằng Na mặt nghiêm lại, giọng nhỏ vừa cho hai chị em nghe:
- Cứ thi thoảng em nhìn chị Vương Thanh là sao?
Chuyện này là đúng, Tô Xán luôn chú ý, nhưng tỏ thái độ cây ngay không sợ chết đứng:
- Cũng là nhìn chị mà, xem chị có nhìn trúng anh chàng nào không, em còn khảo sát hộ, lần trước chị cũng kéo em đi khảo sát anh Đặng là gì? Em quan tâm tới chị có gì đâu.
Tằng Na nhìn kỹ Tô Xán một lúc, thấy không có sơ hở gì, vỗ vai y:
- Đừng để chị nắm được thóp đấy.
Lúc này phó bí thư tỉnh ủy, trỉnh trưởng Ngô Kiến Quốc trên sân khấu nói:
- ...Trong tiến trình phát triển kinh tế công nghiệp Tây Xuyên, các vị dám nghĩ dám làm, cống hiến trọng yếu cho sự phát triển tó lớn của tỉnh, nâng cao trình độ khoa học kỹ thuật, chuyển biến phương thức kinh doanh, tăng cường sức cạnh tranh thị trường ... Có cống hiến trọng yếu, gánh vác trọng trách xã hội, bảo vệ lợi ích công nhân, tạo phúc nhân dân. Những nhà doanh nghiệp ưu tú của tỉnh ta không thẹn là quân chủ lực xúc tiến kinh tế quật khởi, không thẹn là cột trụ cho tỉnh Tây Xuyên phát triển vừa tốc độ, vừa nhanh chóng. Đương nhiên, nhà doanh nghiệp có thể thành công không thể thiếu sự ủng hộ lặng thầm của người thân trong gia đình, chính nhờ sự ủng hộ thủy chung đó, các nhà doanh nghiệp của chúng ta mới có thể tập trung tinh thần, phóng tay gây dựng sự nghiệp. Hôm nay tôi đại biểu tỉnh ủy và chính phủ, tỏ lòng kính trọng cao nhất với người thân các vị ...
Tiếp đó là các vị lãnh đạo tương quan trong tỉnh lên phát biểu, dưới vỗ tay, rồi trên phát biểu, dưới lại vỗ tay … phát biểu, chửi bậy ... À không vẫn tiếp tục vỗ tay. Qua năm vị mới tới công bố bảng danh sách rút gọn những nhà doanh nghiệp ưu tú, hôm nay là lần cuối cùng quyết định danh sách những nhà doanh nghiệp minh tinh trong tỉnh.
Ủy ban đánh giá do ủy ban kinh tế tỉnh, quốc tư ủy tỉnh, hội liên hợp nhà doanh nghiệp tỉnh, cùng cơ quan tương quan đảm nhận, đầu tiên đã thông qua tiến cử sơ tuyển, khảo hạch sâu hơn 200 nhà doanh nghiệp, tư liệu bối cảnh được ủy ban đánh giá nắm rõ trong lòng bàn tay.
Tới lúc công bố càng lúc càng kích thích rồi, nếu như được chọn, thực lực bản thân tăng lên, thành tích được thừa nhận, tạo dựng quan hệ với tỉnh, hào quang phủ lên người. Nếu không ở dưới nhìn người khác mặt mày hớn hở, mình còn phải vỗ tay chúc mừng, không dễ chịu chút nào.
Người tới đây nếu nói có ai không cần danh hiệu này thì thực sự là không có, chưa nói tới vấn đề vinh dự, bỏ đi hào quang ủy viên chính hiệp, nhà danh nghiệp ưu tú, mà hiệu suất làm việc quan hệ xã hội tăng lên, quan trọng là ai cũng muốn nâng lên một nấc, có danh hiệu này, khi cần thiết có thể chuyển thành tư lịch và thành tích sự nghiệp. Vinh diệu và lợi ích thực sự, không thèm mới lạ.
Trong thời gian đợi bỏ phiếu là tiết mục âm nhạc ca múa, Tô Xán không hứng thú xem, để ý tới tình hình ở phía ban đánh giá, Vương Bạc và phó tỉnh trưởng Giang Quách Thiếu cơ bản ngồi gần nhau, Giang Quách Thiếu là lãnh đạo phụ trách lần bình chọn này. Tô Xán không thông thạo quan trường nên chỉ nhận ra một vài lãnh đạo trọng yếu, nhìn bọn họ thì thầm trao đổi, vẻ mặt hoặc tự nhiên hoặc nghiêm túc, ngoài ra chẳng thấy được gì hết.
Chẳng qua y nhớ tới tin tức Vương Bạc tiết lộ trước đó, chuyện này hơi giống đánh bạc.
Chỉ có năm mươi cơ hội thôi, Tô Xán lẩm bẩm trong lòng, tiểu tổ đánh giá có không dưới 50 người, không biết Vương Bạc có thể ảnh hưởng tới bao nhiêu đây?