*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Y An Đức thấy con gái lại quỳ xuống trước mặt mình vì đám người kia thì chấn động, ông ta trợn mắt, “Y Xá, con điên rồi à?!” Hai hàng nước mắt rơi trên mặt Y Xá, cô quỳ trước mặt Y An Đức, lắc đầu, “Không, con không điên, con cầu xin ba đừng làm hại bọn họ, bọn họ đều là người tốt!”
“Bọn chúng không đánh cướp biển cho chúng ta thì có tốt thể nào cũng vô dụng! Giữ bọn chúng lại, bọn chúng sẽ hại chúng ta, hại cả tộc chúng ta!” Y An Đức thấy con gái u mê không tỉnh ngộ như vậy thì vô cùng thất vọng và tức giận.
“Đưa Y Xá xuống cho ta, giam lại!”
“Rõ!”
Y Xá cuống lên, vùng vẫy lắc đầu, “Không phải vậy, bọn họ đã đồng ý, bọn họ thực sự đã đồng ý!” Y An Đức nghe thấy thế thì hòa hoãn hơn mấy phần, cố ý nhìn đám thanh niên đứng ở trước cửa nhà gỗ kia
Sau khi thấy bọn họ không lên tiếng, vẻ mặt ông ta sầm lại, lạnh lùng ra lệnh: “Đưa Y Xá về!” Y Xá vội vàng cầu khẩn nói với Kiều Duy đang đứng im không nhúc nhích: “Kiều Duy, anh mau nói đi! Anh nói anh sẽ đánh cướp biển đi, anh đánh cướp biển xong sẽ còn được lấy em, anh mau nói với ba em đi.” Y An Đức lập tức kinh ngạc, “Cái gì? Con nói gì?” Cưới Y Xá? Thân phận của Y Xá không thể so với các cô gái khác, cô là người Phất Lôi nhìn trúng, là bùa hộ thân đổi lấy sự yên bình cho cả đảo
Nếu như người lính đó thực sự muốn lấy Y Xá, vậy anh ta không thể không đánh cướp biển
“Buổi chiều Kiều Duy đã đồng ý với con rồi, anh ấy đồng ý lấy con, hơn nữa..
hơn nữa con là người của anh ấy rồi!” Y Xá sợ ba mình sẽ vì vậy mà thẹn quá hóa giận, vào giây phút cuối cùng lại nghiến răng ném ra một quả bom nặng
Y An Đức nghe thấy câu nói cuối cùng của con gái mình, kinh hoàng nhũn hai chân ra, ngã xuống đất
“Con..
con..
con!” Ông ta ngồi dưới đất, không nói nổi một câu lưu loát, tức giận mặt đỏ bừng lên
Y Xá lệ đến bên cạnh Y An Đức, khóc thút thít nói: “Ba, con..
con cũng không biết làm sao khác..
con thực sự..
thực sự thích anh ấy...” Ông ta tức giận vung tay lên
Bốp!
Y Xá bị tát lệch mặt sang một bên, tóc tai tán loạn, vô cùng nhếch nhác
Y An Đức run giọng: “Vậy thì tất cả người trong tộc phải làm thế nào, con bảo ba phải làm thế nào? Cho bọn chúng vào đây đã là mạo hiểm lớn lắm rồi, bây giờ con còn..
Đợi Phất Lội trở lại, nếu như biết chuyện này thì tất cả mọi người trong tộc sẽ chết hết, con có biết không hả! Sao con có thể làm như vậy!”
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
Chương 480: Tự xin thuyên chuyển - Xin chào nhị thiếu (2)
Chương 480: Tự xin thuyên chuyển - Xin chào nhị thiếu (2)