TỚI THÀNH PHỐ Z - KÉO BÈ KÉO LŨ ĐÁNH NHAU (1)
Sáng sớm hôm sau, nhóm bọn họ rời khỏi doanh trại quân đội đi vào nội thành. Doanh trại quân đội ở trong núi, thời gian đi vào thành phố tương đối lâu, bọn họ lại vừa đi vừa bắt xe nên mãi mới tới được ga tàu hỏa.
Dọc đường đi, vì sức khỏe Nghiêm Hoài Vũ chưa ổn định, lại đang vào mùa hè nóng bức nên khá mệt mỏi, lúc lên đến tàu hỏa, anh ta phải ngồi dựa vào cửa kính xe để nghỉ ngơi.
Hà Giai Ngọc ngồi ở đối diện, sợ anh ta ngủ ngay dưới điều hòa sẽ bị cảm lạnh liền lấy ở trong túi ra một cái chăn mỏng, bảo Kiều Duy đắp lên người cho anh ta.
Kiều Duy thấy thế thì chỉ cười, sau đó đắp chăn cho Nghiêm Hoài Vũ.
Không bao lâu sau thì Thi Sảnh, Hà Giai Ngọc và Cổ Lâm đều chìm vào giấc ngủ.
Tới thành phố Z mất khoảng năm tiếng đi đường, Kiều Duy và Lý Kiêu nhận trách nhiệm trông coi hành lý cho mọi người.
Còn Nhiếp Nhiên nhìn như đã ngủ, không quan tâm gì tới xung quanh, nhưng thực ra cô chỉ dùng mũ che khuất mặt mình, nhắm mắt dưỡng thần mà thôi. Cô vẫn cảm nhận được rõ ràng tất cả sự vật xung quanh mình.
Nhưng cũng may là chặng đường này khá bình an, không hề xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Năm tiếng sau, giọng thông báo ngọt ngào của nhân viên tàu vang lên, cuối cùng bọn họ đã tới được nơi cần tới.
Lý Kiêu đã thuê một khách sạn cách khá xa ga tàu vì muốn ở gần chỗ Mã Tường ở một chút. Kế hoạch ban đầu của bọn họ là đi xe bus. Nhưng lúc từ doanh trại quân đội bọn họ đã đổi mấy tuyến xe, lại đúng vào giờ cao điểm nên cả đám phải đứng chen chúc trên xe, chật chội không khác gì xe chở lợn.
Hà Giai Ngọc bị vô số người giẫm lên chân, suýt nữa chửi nhau tại chỗ, may mà Lý Kiêu kịp thời ngăn cản nếu không chắc chắn đã muộn giờ tàu chạy.
Sau một hồi chen chúc vào buổi sáng thì tất cả đều mệt bã cả người, vì thế lúc này bọn họ quyết định gọi hai chiếc taxi để về khách sạn.
Vào lúc ba giờ chiều, xe cộ trong nội thành không quá đông đúc, đường thông hè thoáng, hai xe taxi nối đuôi nhau tới khách sạn mà họ đã đặt trước. �
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
Chương 1137
Chương 1137