TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3621 AI NẤY KINH HÃI.

Tia sét lập lòe trên người hắn, không ngừng xoay tròn, không ngừng lan ra.

Hắn như mặc một bộ áo giáp bằng tia sét, sừng sững giữa trời, ngạo nghễ thiên hạ.

Giờ phút này, hắn chính là chân thần!

Hắn là duy nhất!

Ầm!

Lại có tia sét đánh tới, gột rửa cơ thể hắn.

Mỗi tia sét giáng xuống đều khiến cơ thể hắn có sự thay đổi.

Làn da của hắn trở nên càng ngày càng trong suốt.

Lông tóc của hắn chứa đầy năng lượng vô tận.

Ngũ quan của hắn trở nên càng ngày càng uy nghiêm.

Khí chất của hắn đã lên mức đặc biệt.

Không ai có thể biết được rốt cuộc hiện giờ Diệp Viêm đang trong trạng thái gì.

Mọi người chỉ có thể ngước lên nhìn hắn.

Như ngước lên nhìn chân thần.

Khi toàn bộ chín chín tám mốt tia sét đánh hết lên người Diệp Viêm, cả người hắn đã được một luồng lôi quang bao trùm, cơ thể cũng chậm rãi hạ xuống đất.

Tất cả mọi người đều sợ hãi lùi lại, thậm chí có không ít người hai chân run lẩy bẩy, kinh hoàng tột độ.

Lục Địa Thần Tiên?

Đây không còn là sự tồn tại mà người phàm có thể chống lại nữa rồi.

Sau khi Diệp Viêm hạ xuống đất, lôi quang liền tan đi.

Cuối cùng chân thân của hắn cũng hiện rõ trước mắt mọi người.

Lúc này, nửa thân trên của hắn để trần, trên cơ bắp cuồn cuộn đầy những đường vân phát sáng, đôi mắt như chứa cả tinh tú, ngũ quan chẳng khác nào tuyệt tác của tạo hóa, mái tóc bạc trắng tỏa ra ánh sáng, khí tức đã dung hòa với trời đất.

Những người đang có mặt trợn mắt há mồm, đờ đẫn ngây dại.

"Rút!".

Đúng lúc này, tông chủ Lôi Mộng Tông không chịu được nữa, bỗng kêu lên một tiếng rồi xoay người bỏ chạy.

Những người khác thấy thế cũng lập tức bỏ chạy tứ tán.

Lục Địa Thần Tiên? Sao bọn họ có thể đấu lại chứ?

Chuyện đến nước này thì chỉ có chạy mới có đường sống.

“Chạy? Liệu có muộn quá rồi không?”.

Diệp Viêm bình thản nhìn người của Lôi Mộng Tông đang chạy trối chết, bỗng giơ tay lên, cách không chộp một cái.

Vù vù vù…

Giữa đất trời sinh ra một luồng gió xoáy cuồng bạo, bao trùm lấy những người kia.

Trong chớp mắt, bóng dáng của bọn họ bỗng chậm hẳn lại.

Sau đó, cơ thể họ xuất hiện những động tác vô cùng quỷ dị, ai nấy đều bày ra tư thế chữ “đại”, cơ thể cũng không ngừng co giật.

Ba giây sau.

Bụp bụp bụp…

Tất cả người của Lôi Mộng Tông bao gồm tông chủ đều nổ tung thành sương máu, chết rất thê thảm.

“Cái gì?”.

Những người khác đều vô cùng kinh hãi.

Chỉ một cái nhấc tay đã giết được mấy trăm người của Lôi Mộng Tông?

Đây là thủ đoạn gì vậy?

Thần tiên! Đây chính là bản lĩnh của thần tiên sao?

“Tiếp theo là các ông!”.

Diệp Viêm chẳng thèm nhìn những đám sương máu kia, quay sang nhìn những người còn lại.

“Hay cho một Lục Địa Thần Tiên!”.

Trường Nha cắn răng nói: “Các vị, chúng ta đã không thể chạy thoát nữa rồi, nếu không sẽ có kết cục như Lôi Mộng Tông thôi. Không bằng hãy liên thủ lại, tiếp tục đấu với hắn! Tuy hắn đã tiến vào cảnh giới Lục Địa Thần Tiên, nhưng sức mạnh không ổn định, căn cơ chưa vững vàng. Nếu bây giờ không giết hắn, cho dù hôm nay thoát được thì chắc chắn hôm khác hắn sẽ đến tận nơi tính sổ. Các vị muốn cùng tôi đánh tiếp trận này hay là sau này một mình đối mặt với Thánh Quân Diệp Viêm?”.

“Đô chủ Trường Nha nói đúng, nếu hôm nay không liều chết một phen, thì sau này cũng chỉ là chờ chết mà thôi! Các vị, xông lên đi!”.

“Vậy thì hãy huyết chiến với hắn đến cùng đi!”.

“Đến chết mới thôi!”.

Nỗi sợ hãi tan biến, ánh mắt bọn họ trở nên quyết tuyệt.

“Giết!”.

Trường Nha gầm lớn một tiếng, mọi người lại xông tới.

Nhưng lúc này, Diệp Viêm đã có sự thay đổi chóng mặt so với trước đó.

Tuy mọi người tấn công mãnh liệt, nhưng muốn chiếm thế thượng phong thì khó hơn lên trời.

“Tứ Phương, bao vây!”.

Diệp Viêm chìa tay ra, khẽ động đậy đầu ngón tay.

Vù vù vù…

Rất nhiều sức mạnh phi thăng như gió xoáy được phóng ra, hóa thành một vòng vây khổng lồ, bao vây những người đang xông tới.

Ai nấy kinh hãi.

Luồng gió xoáy này được ngưng tụ từ hàng nghìn hàng vạn châm khí.

Hơn nữa, gần như mỗi cây châm khí này đều dùng sức mạnh phi thăng hóa thành, cực kỳ đáng sợ.

Không còn đường tháo chạy nữa rồi.

Mọi người dốc sức liều mạng.

Nhưng ngay sau đó.

“Thiên Khai, trấn!”.

Vù!

Trên trời xanh dường như có một chưởng cước khổng lồ, phá trời rơi xuống, nện về phía này.

Ai nấy sợ hãi, trợn tròn mắt nhìn.

Đó… chính là sức mạnh phi thăng cuồn cuộn.

| Tải iWin