Thân thể Thiên Tượng Lão Mẫu hợp lại, đầu và chân bị chặt đứt bay về ghép lại thành hình hoàn chỉnh. Khi thân thể ả ta ghép lại, Chung Nhạc thấp thoáng nghe thấy tiếng tế tự, giống như có hàng vạn người đang bái lạy, tế tự chi lực duy trì cho linh của Thiên Tượng Lão Mẫu bất diệt.
– Tân Hỏa, làm thế nào mới tiêu diệt được linh của ma thần?
Chung Nhạc chau mày, tiếp tục điều khiển Bằng Vũ Kim Kiếm tấn công Thiên Tượng Lão Mẫu. Hắn và Thiên Tượng Lão Mẫu có khoảng cách rất lớn, chỉ có thần binh lợi khí như Bằng Vũ Kim Kiếm mới uy hiếp được ả ta.
Bằng Vũ Kim Kiếm có thể lớn nhỏ, nặng nhẹ tùy ý, đây mới chính là lý do hắn đả thương được Thiên Tượng Lão Mẫu.
Nhưng Bằng Vũ Kim Kiếm chiếm lợi thế vì bất ngờ, nếu bị Thiên Tượng Lão Mẫu nắm rõ cách thức chiến đấu thì Chung Nhạc sẽ khó lòng uy hiếp được ả ta nữa.
Cộng với chân thân của Thiên Tượng Lão Mẫu đang bị phong ấn trong điện, nếu phá vỡ được phong ấn và thoát ra thì không những Chung Nhạc chắc chắn phải chết mà Khâu Cấm Nhi cũng rơi vào tay Thiên Tượng Lão Mẫu, Kiếm Môn sẽ phải chịu một trận chiến tanh mùi máu.
Khâu Cấm Nhi là Mộc Diệu linh thể, nếu nàng bị chiếm nhục thân thì có lẽ Thiên Tượng Lão Mẫu sau này sẽ càng đáng sợ, khủng bố hơn!
– Cũng có không ít cách tiêu diệt linh của ma thần, nhưng nước xa không cứu được lửa gần.
Tân Hỏa nói nhanh:
– Thần ma cường đại có thể vào trước khi linh hồn đối phương bị phá vỡ, tiếng tế tự truyền tới, truy ngược lại tới nơi phát ra âm thanh tế tự, giết sạch người tế tự. Nếu có bản lĩnh này có thể tìm tới nơi tế tự đối phương, tiêu diệt hết những người tế tự. Nếu có kiến giải sâu sắc về hồn phách, thậm chí còn có thể nghiên cứu ra thần thông nhằm vào hồn phách, nhưng không nhằm vào linh, tiêu diệt hồn phách đối phương, không còn hồn phách thì linh hồn sẽ bị phân giải, chỉ còn lại linh.
Chung Nhạc đau đầu, các cách mà Tân Hỏa nói đều không thể dùng được trong tình hình hiện tại. Dựa vào tiếng tế tự tìm ngược lại người tế tự, đối phương còn cần phải có pháp lực vô biên.
Trong truyền thuyết cổ đại cũng có tình huống như vậy. Có những sinh linh hoặc chủng tộc tế tự Tà Thần. Khi Tà Thần bị giết, toàn thể bộ lạc mấy chục vạn mấy trăm vạn sinh linh trong chớp mắt tử vong. Cảnh tượng vô cùng đáng sợ. Chính là vì thần ma ra tay, theo tiếng tế tự truy ngược lại tiêu diệt hết toàn bộ sinh linh tế tự Tà Thần.
Pháp lực như vậy đã là thuộc tầng thứ thần ma, Chung Nhạc đương nhiên không có sức mạnh đó.
Việc tìm kiếm nơi tế tự, giết hết toàn bộ người tế tự thích hợp với chinh chiến sát phạt giữa các đại thế lực. Phá hoại nơi tế tự thần linh ma linh của đối phương, khiến thần linh ma linh của đối phương rơi vào ngủ vùi, làm suy giảm thực lực của đối phương.
Nhằm và thần thông hoặc hồn binh của hồn phách lại thích hợp nhất với tình hình hiên tại. Nhưng Chung Nhạc gần như chẳng biết chút gì về thần thông loại hồn phách. Mà hắn càng không có hồn binh chuyên nhằm vào hồn phách.
Hơn nữa, cho dù có thần thông như vậy thì hắn cũng không có đủ thực lực đối kháng chính diện với Thiên Tượng Lão Mẫu.
Vì thế cả ba cách mà Tân Hỏa nói đều không dùng được.
Thứ duy nhất có tác dụng có lẽ chỉ có Bằng Vũ Kim Kiếm mà thôi.
Thần uy của Bằng Vũ Kim Kiếm có thể uy hiếp tới hồn phách của Thiên Tượng Lão Mẫu. Đây chính là lý do duy nhất ả ta dè chừng thanh kiếm này.
Giờ Chung Nhạc cuối cùng cũng hiểu được nỗi khổ của các bậc tiền bối Kiếm Môn xây dựng Trấn Phong Đường rồi. Gặp phải ma linh thần linh như Thiên Tượng Lão Mẫu, vừa không thể giết lại không thể thả ra, chỉ còn cách trấn áp, dùng thời gian khiến đối phương suy yếu dần.
– Đau quá!!
Thiên Tượng Lão Mẫu kêu lên thảm thiết. Bằng Vũ Kim Kiếm liên tiếp gây ra vết thương cho Thiên Tượng Lão Mẫu để đẩy ả ta rời xa khỏi tòa điện trấn áp chân thân, kéo dài thời gian chân thân của ả ta thoát ra ngoài.
Bằng Vũ Kim Kiếm gây được vết thương lên người Thiên Tượng Lão Mẫu không phải dựa vào sự sắc bén mà là do thần uy trong kiếm. Dù sao thanh kiếm này cũng là một phần thánh khí của Côn Bằng thần tộc, thần uy của nó khiến hồn phách của ả ta bị tổn hại.
Ngược lại, Bằng Vũ Kim Kiếm chém đứt thân thể Thiên Tượng Lão Mẫu cũng chỉ gây nên cảm giác đau, khiến ả ta phải gào thét, nhưng khi có tiếng tế tự truyền tới, thân thể Thiên Tượng Lão Mẫu lại trở lại như thường.
– Đáng tiếc là thần uy trong Bằng Vũ Kim Kiếm không đủ mạnh, không bằng được Thần Dực Đao. Nếu tế được Thần Dực Đao lên, có lẽ chỉ một đao là chém đôi được ả ta!
Chung Nhạc phát huy tối đa thần uy của Bằng Vũ Kim Kiếm. Thần uy này đối với hắn cũng có sức uy hiếp rất lớn, nên chỉ có thể tế lên chứ không cầm được, nếu không nhục thân của hắn cũng không chịu nổi.
Đột nhiên Thiên Tượng Lão Mẫu bị chém một cái đầu. Cái đầu này đang định ghép lại với thân người thì Chung Nhạc lao tới, tung quyền đánh xuống cái đầu khiến cái đầu bay về hướng cửa của một tòa cung điện.
– Chung Sơn thị, vô ích thôi!
Thiên Tượng Lão Mẫu thét lên, cái đuôi mọc quất một cái, Chung Nhạc điều khiển Bằng Vũ Kim Kiếm chém xuống. Đuôi móc vẫn tiếp tục đánh xuống, liền bị thanh kiếm chặt đôi, nhưng cái móc khổng lồ vẫn đánh xuống Chung Nhạc.
Rắc rắc!
Chung Nhạc bị cái đuôi khổng lồ đánh trúng người, tiếng xương gãy vang lên, sương sườn bị gãy hàng loạt. Lúc này cái đầu chim ưng của Thiên Tượng Lão Mẫu rơi xuống cửa của tòa điện kia. Đột nhiên trấn ấn xuất hiện trước cánh cửa điện, chói lòa ánh sáng, tứ dị thú xuất hiện, mở cửa ra.
Cửa của tòa điện mở ra, đầu chim ưng rơi vào trong rồi tứ dị thú trong trấn ấn xuất hiện, mỗi con lại trở về trấn ấn, cánh cửa đóng lại.
Thiên Tượng Lão Mẫu thét lên không ngừng, lao về tòa cung điện kia nhưng không kịp cứu cái đầu chim ưng của mình.
Lúc này, Chung Nhạc đã ôm chặt lấy cái đuôi móc của ả ta bay về phía một tòa điện khác. Trấn ấn bùng sáng, bay tới như tia chớp, tứ dị thú lại xuất hiện, thò móng vuốt mở cánh cửa cung điện ra.
Chung Nhạc cố gắng ném cái đuôi móc vào trong điện, phong ấn lại lần nữa.
Thiên Tượng Lão Mẫu phẫn nộ gầm lên, Bằng Vũ Kim Kiếm vần vũ quanh ả, không ngừng chém xuống, chặt đứt tay, đứt chân, đứt đuôi.
Chung Nhạc thì liều chết tới gần, nhấc những đoạn thân thể rơi ra của Thiên Tượng Lão Mẫu, mở các tòa cung điện rồi ném vào đó phong ấn lại.
– Ném cho ta! Ném cho ta!
Gương mặt của Phong Hiếu Trung hiện lên trên bức vách, hét lớn:
– Ta muốn nghiên cứu cho kỹ! Ngươi yên tâm, ta sẽ không tranh thủ thoát ra đâu, mau mở cửa điện cho ta…
Chung Nhạc coi như không nghe thấy, hắn chỉ còn những tòa tử điện, những thứ bị trấn áp trong đó đều đã được các vị Trấn Phong đường chủ trước xác nhận đã chết. Còn những tòa điện chưa xác nhận thì hắn quyết không động tới.
Khi hắn mở cửa các tòa tử điện, từ các tòa điện khác đều phát ra động tĩnh kinh người. Dường như những thứ đang ngủ vùi trong đó đều bị kinh động, trên các bức vách lần lượt xuất hiện các con mắt khổng lồ không ngừng đảo điên chú ý động tĩnh của Chung Nhạc.
Những con mắt khổng lồ này có cái chứa đầy ma tính, có cái chứa thần tính, cũng có cái đầy yêu khí, chăm chú nhìn thân ảnh Chung Nhạc mong hắn nhầm lẫn mở tòa điện trấn áp mình.
Cảnh tượng này vô cùng quỷ dị khiến Khâu Cấm Nhi trong tấm da Quỳ long không lạnh mà run.
– Chung Sơn thị, ta phải giết ngươi, nhất định phải giết ngươi, chém ngươi thành vạn mảnh!
Tám đầu của Thiên Tượng Lão Mẫu bị chặt mất ba cái, năm cái đầu còn lại gầm lên phẫn nộ, bay quanh tòa điện trấn áp nhục thân của mình tránh né Bằng Vũ Kim Kiếm.
Bằng Vũ Kim Kiếm tuy lớn nhỏ nặng nhẹ tùy ý nhưng quá sắc bén, nếu chỉ không cẩn thận một chút thôi là có thể chém lên tòa điện này. Chỉ e chính là thả nhục thân của ả ra.
Thiên Tượng Lão Mẫu đã nắm được nhược điểm của Chung Nhạc và Bằng Vũ Kim Kiếm, bay lượn quanh cung điện khiến hắn ném chuột sợ vỡ bình quý, không thể đả thương ả.
– Nhục thân của ta thoát ra sẽ cho ngươi chết thảm không nỡ nhìn!
Thiên Tượng Lão Mẫu thét lớn, cho dù Bằng Vũ Kim Kiếm không chém vỡ tòa điện thì chân thân của ả cũng sắp thoát được rồi. Trong tòa điện, động tĩnh càng ngày càng kinh người, chân thế của Thiên Tượng Lão Mẫu điên cuồng công kích tòa điện, vách tòa điện nhô lên, sắp đạt tới cực hạn phong ấn rồi.
Chung Nhạc lúc này toàn thân cũng đầy vết thương, nhấc mảnh thân thể của Thú Thần Lĩnh phong ấn trong tử điện. Nhìn có vẻ đơn giản nhưng trong những mảnh thân thể đó của Thiên Tượng Lão Mẫu cũng chứa sức mạnh đáng sợ, nhiều lần khiến hắn bị chấn thương.
– Nhạc tiểu tử, chân thân của Thiên Tượng Lão Mẫu sắp thoát ra rồi!
Tân Hỏa kêu lên.
Chung Nhạc nghiến răng, hai cánh đập mạnh, tốc độ tăng vọt, lao về phía tòa điện đó. Tường của tòa điện vỡ ra, ma khí phụt ra, xâm thực mọi thứ. Thấp thoáng có thể thấy một ma thần đứng sừng sững phía sau bức tường, đắm mình trong ma khí.
– Kiếm tới đây!
Chung Nhạc hét lớn, Bằng Vũ Kim Kiếm bay vào tay hắn. Vào khoảnh khắc hắn cầm lấy thanh kiếm, da trên hai cánh tay lập tức bị thần uy áp chế bay lên, máu tươi bắn tung tóe lên không trung.
– Á á á…
Chung Nhạc thét lớn, mái tóc đen bay phần phật phía sau, thanh Kim Kiếm dài tới trăm trượng, vào khoảnh khác tường cung điện tách ra, một đạo kiếm quang đã chui vào trong khẽ hở.
Uỳnh uỳnh…
Một tiếng nổ lớn vang lên, toàn thân Chung Nhạc và Bằng Vũ Kim Kiếm chui vào trong điện, dưới sự trấn áp của ma uy, thân thể hai mươi trượng của hắn bắt đầu tan rã.
Chỉ thấy, vô số đạo kiếm quang bay tứ tung, đâm chém tòa điện thủng lỗ chỗ.
Thiên Tượng Lão Mẫu ở phía sau tòa điện, thấy các đạo kiếm quang bắn ra thì sắc mặt kịch biến. Tiếp đó tòa điện vỡ tan, bố bức vách đổ sập xuống.
Trên đại điện, Chung Nhạc và ma thần chân thân của Thiên Tượng Lão Mẫu đứng đó, một người cao một hai trăm trượng, một người cao hai mươi trượng, ma khí cuồn cuộn giữa hai người.
Rồi huyết tương tràn ra tựa thác, từng khối thịt trên chân thân của Thiên Tượng Lão Mẫu rơi xuống, những tảng thịt to như ngọn núi rơi bịch bịch xuống đất.
Nháy mắt vị ma thần này đã biến thành đống thịt thối rữa!
Thiên Tượng Lão Mẫu thét lên, trong ma khí cuồn cuộn, nhục thân của Chung Nhạc bắt đầu bị tan rã, bị ma khí, ma uy và thần uy của Bằng Vũ Kim Kiếm xâm thực, da trên toàn thân biến mất, biến thành huyết nhân.
Cơ thịt của hắn bắt đầu rơi ra từng mảng, sắp bị ma khí ma uy luyện hóa.
Dù sao đây cũng là thi thân của ma thần, cho dù chết đã hàng vạn năm nhưng hắn cũng không thể chống đỡ nổi.
Vào khoảnh khắc phong ấn bị phá hắn đã xông vào điện bất ngờ tấn công nhục thân của Thiên Tượng Lão Mẫu, nhưng ma uy thần uy cũng sắp lấy mạng hắn.
Hắn sắp bị tan chảy trong ma khí!
Vù!
Khâu Cấm Nhi bay tới, tấm da Quỳ long bay lên, từ xa bọc bay tới choàng lên người Chung Nhạc, ngăn chặn ma khí, ma uy và thần uy tiếp tục tấn công cơ thể hắn.
Nhưng thương thế của Chung Nhạc quá nặng, nhục thân đã bị ma khí ăn mòn, ma uy và thần uy tràn ngập trong nhục thân, khiến nhục thân của hắn tan rã gần nửa, gần như nắm chắc cái chết!
– Ngươi giết nhục thân của ta, ta sẽ không cho ngươi chết dễ dàng vậy đâu!
Thiên Tượng Lão Mẫu cũng lao tới, không nhằm về phía Chung Nhạc mà là Khâu Cấm Nhi, gầm lên:
– Ta sẽ chiếm nhục thân tiểu tình nhân của ngươi trước rồi sẽ xử lý ngươi!
Chung Nhạc quay lại thấy Khâu Cấm Nhi đang tới, gương mặt huyết nhục lẫn lộn cười:
– Sư muội, có ta ở đây, ả không chiếm được nhục thân của muội đâu. Đừng sợ…
Hắn nhấc Bằng Vũ Kim Kiếm lên, thanh kiếm càng ngày càng nhỏ, biến thành một chiếc lông vũ màu kim lấp lánh, thần uy thu lại, Chung Nhạc khẽ dán lên mi tâm Khâu Cấm Nhi.
Thiên Tượng Lão Mẫu bay tới, thân hình uốn vặn nhằm tới mi tâm Khâu Cấm Nhi, nhưng bị các đạo kiếm quang đánh bật ra, bị kiếm khí đâm xuyên thủng lỗ chỗ.
Trước mắt Chung Nhạc tối dần, hai mắt dần nhắm lại:
– Tân Hỏa, giao cho ngươi đấy…
Hắn nhắm mắt rồi lại chầm chậm mở ra, tràn đầy ánh sáng chói lòa, từ miệng vọng ra một giọng nói hoàn toàn khác Chung Nhạc, đầy sự cuồng ngạo.
– Tiểu tử thối, nhục thân bị đánh tàn tạ rồi mới giao cho ta. Ha ha ha, quả nhiên vĩ đại như ta mới đáng tin tưởng, đáng dựa dẫm nhất!
Chung Nhạc toàn thân đầy máu, nhưng khí tức càng ngày càng mạnh mẽ, chống nạnh cười ha hả:
– Huyết mạch vĩ đại nhất từ cổ chí kim, hãy thức tỉnh đi! Phá tan sự trói buộc của phong ấn, xuất hiện lại trên thế gian, để chư thần chư ma sợ hãi gào thét, cho chúng thấy tư thái của một vị thần chân chính! Ha ha ha ha…