"Bản thân Hiên Viên Thần Am cũng đang cố gắng vì chuyện này, cho nên cô ấy đã rời khỏi trái đất."
Bạch Khởi cười khổ nói: "Chắc có lẽ Hiên Viên Thần Am cũng đã nhận thấy được bàn tay to sau lưng, biết được trái đất có thể bị hủy diệt bất cứ lúc nào, thế cho nên cô ấy đã đi đến ngoại vực để tìm kiếm cơ hội."
"Sau khi Tổ Long xem qua ấn ký linh hồn mà Hiên Viên Thần Am để lại, đã đau lòng mấy năm, cuối cùng ông ta quyết định nghiền nát hư không, cũng giống như Hiên Viên Thần Am, đi đến ngoại vực tìm cách cứu trái đất."
Bạch Khởi nói tiếp: "Dù sao hai người họ cùng nhau cố gắng, thì khả năng thành công sẽ lớn hơn một chút."
"Chắc có lẽ bệ hạ cũng đã biết chuyện xảy ra tiếp theo, có điều kể từ đó về sau tôi không còn nghe thấy tin tức của Hiên Viên Thần Am nữa, cũng không biết hiện giờ cô ấy còn sống hay đã chết."
Nói xong lời cuối cùng, Bạch Khởi thở dài một hơi, ông ấy nói tiếp: "Trước kia, khi Hiên Viên Thần Am lúc rời khỏi ông, tôi đã cảm thấy vô cùng tức giận, thậm chí còn chửi ầm lên mắng cô ấy là yêu nữ."
"Thế nhưng bây giờ, tôi đã hiểu được nỗi khổ tâm của cô Thần Am, cô ấy cũng vì trái đất, vì cục diện, đã khiến cho tôi khâm phục không thôi." Nét mặt Bạch Khởi hiện lên một tia kính trọng.
"Hiên Viên Thần Am..."
Tô Thương còn không nhớ nổi dáng dấp, giọng nói của người này, nhưng cảm giác quen thuộc lại là thật.
Sau khi dừng lại vài giây, Tô Thương không nhịn được nói: "Tôi đã mất đi toàn bộ ký ức của đời đầu tiên và một phần ký ức của đời thứ hai."
"Bạch Khởi, ông biết cách nào có thể giúp tôi khôi phục trí nhớ không?" Tô Thương hỏi.
"Bệ hạ, đối với phương diện này, tôi không biết gì cả."
Bạch Khởi cười khổ, sau đó đưa ra ý kiến: "Có điều, chắc là Vương Dương Minh sẽ có cách, nhưng người này thật sự rất thần bí."
"Thời kỳ Tiên Tần không hề có người này, không đúng, phải nói là trong số người lớn mạnh không có cái tên Vương Dương Minh này, nhưng tôi luôn có một cảm giác, khả năng lớn ông ấy là người của thời Kỳ Tiên Tần, chẳng qua chỉ là mai danh ẩn tích mà thôi."
Bạch Khởi nói tiếp: "Có lẽ, ở thời kỳ Tiên Tần ông ấy không phải tên là Vương Dương Minh, mà là một cái tên khác, một cái tên khiến người ta quen thuộc. "
"Có điều cụ thể là ai, thì tạm thời tôi vẫn không thể nào đoán ra được. Nếu như ông ấy đã sống qua thời kỳ Tiên Tần, sống đến tận bây giờ, lại là đệ nhất thiên hạ đạo giáo, chắc chắn sẽ có cách để giúp ông khôi phục trí nhớ." Bạch Khởi khẳng định.
"Ừm."
Tô Thương khẽ gật đầu nói: "Chắc chắn linh khí thức tỉnh ông ấy sẽ đến, đến lúc đó đi hỏi ông ấy thử xem."
"À phải rồi, Thâm Hải Chi Lam này phòng ngự như thế nào, thật sự có thể ngăn trở tấn công của Đế cảnh sao?"
"Có thể."
Bạch Khởi nghiêm túc nói: "Lúc trước khi bệ hạ chế tạo thành công đã đích thân thử nghiệm, cho dù bản thân muốn phá vỡ phòng ngự của Thâm Hải Chi Lam cũng khá phí sức."
"Mà Tổ Long lúc ấy đã là Đế cảnh đỉnh phong, vả lại ở thời kỳ này cũng không có đối thủ."
Bạch Khởi nói tiếp: "Nếu như đổi thành Đế cảnh bình thường, cho dù có là Đế cảnh đỉnh phong, chỉ sợ cũng không thể gây ra được bất kỳ tổn hại nào cho Thâm Hải Chi Lam."
"Hơn nữa, điều mạnh nhất của Thâm Hải Chi Lam là phòng ngự, nhưng cũng không có nghĩa là nó không có khả năng tấn công, cho dù là người bình thường, chỉ cần đạt được sự thừa nhận của Thâm Hải Chi Lam thì cũng có thể so với Chuẩn Đế đỉnh phong."
Bạch Khởi nghiêm túc nói: "Nếu như cộng thêm sức mạnh phòng ngự, thật sự lao vào đánh nhau, thì chắc chắn một điều đó là, Chuẩn Đế đỉnh phong sẽ bị đánh bại."
"Ừm."
Tô Thương khẽ gật đầu, khóe miệng lộ ra một nụ cười: "Xem ra ông cố lại sắp phải đầu hàng chịu thua nữa rồi." Nói xong, Tô Thương lập tức nhìn về phía trước.
Lúc này, Tô Du Du và Tô Vô Kỵ đang đánh nhau, khung cảnh vô cùng dữ dội. Mặc dù trong động phủ có một trăm lẻ tám tòa sát trận, nhưng có chút không chịu nổi luồng sức mạnh dư chấn được sinh ra trong lúc hai người đánh nhau.
Tô Thương thấy vậy, tâm niệm vừa động đã làm cho động phủ thay đổi khung cảnh khác, xung quanh đã biến thành sa mạc hoang vu.
Đây là trận pháp đặc thù do hoàng thế Thủy Hoàng, Tổ Long bố trí, cũng là địa điểm chân chính xảy ra linh khí thức tỉnh.
Mặc dù nơi này ở trong động phủ, nhưng cũng không thuộc về động phủ, đơn giản mà nói, xem như là không gian đa chiều.
Bởi vậy, Tô Du Du và Tô Vô Kỵ có thể chiến đấu thỏa thuê ở chỗ này.
Làm xong tất cả, Tô Thương lại nhìn về phía hai người đang chiến đấu, khóe miệng từ đầu đến cuối vẫn luôn duy trì tươi cười.
Tô Du Du mặc Thâm Hải Chi Lam vào thì thật sự là quá mạnh mẽ, mặc dù Tô Vô Kỵ đã mở ra trạng thái mạnh nhất của mình, nhưng vẫn bị đè ép, liên tiếp lùi về sau.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Chương 2225
Chương 2225