TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mị Ảnh
Chương 287: Y phục khất cái

 
Câu nói này, suýt nữa khiến Lý U tức đến choáng váng, hắn chưa từng nhìn thấy gia đinh kiêu ngạo như vậy. Chính mình xin mãi tỷ tỷ mới tỉ mỉ làm cho mình đồ ăn ngon, cư nhiên bị người gia đinh ghê tởm này tiêu diệt toàn bộ. Càng vô sỉ hơn chính là, hắn cư nhiên còn có mặt mũi gọi tỷ tỷ lại làm cho hắn ăn.
Lý U nổi giận, trừng cặp mắt đáng yêu như trước, oán hận nhìn Nghệ Phong, hồn lực phát ra từ trong cơ thể, ngưng tụ thành hồn châm hung hăng đâm về phía Nghệ Phong.
- Di…
Nghệ Phong có chút kinh ngạc nhìn Lý U, chính mình đồng thời cũng không chế hồn lực phòng ngự, ngăn cản hồn châm của Lý U.
Lý U thật không ngờ, hồn châm của chính mình đâm tới gần Nghệ Phong, cư nhiên không tiếp cận thêm được nữa. Nhìn Nghệ Phong không thi triển đấu khí, hắn có chút kinh ngạc nhìn Nghệ Phong, hét lớn:
- Ngươi cũng là nhiếp hồn sư?
Chỉ có nhiếp hồn sư mới có khả năng dễ dàng ngăn trở hồn châm của chính mình, phương pháp phòng ngự hồn lực của Nghệ Phong, chỉ có nhiếp hồn sư mới có khả năng tổ hợp.
- Ha ha…
Nghệ Phong cũng tràn đầy kinh ngạc nhìn Lý U, hắn không ngờ Lý U cư nhiên cũng là chức nghiệp cực kỳ thưa thớt – Nhiếp Hồn Sư. Đồng thời đã được được trình độ tứ tinh, có thể thấy được thiên phú của hắn kiệt xuất đến mức nào.
Mặc kệ Lý U cố gắng làm sao, cũng không thể đột phá hồn võng phòng ngự của Nghệ Phong. Điều này khiến sắc mặt Lý U nghẹn đến đỏ bừng.
- Không đánh!
Lý U thấy chính mình không thể đột phá được phòng ngự của Nghệ Phong. Hắn buồn bực cáu kỉnh ngồi xuống, cánh tay hung hăng đập trên bàn.
Nghệ Phong thấy cách làm khi cáu kỉnh của tiểu hài tử Lý U này, hắn liền cười ha ha, cảm giác vô cùng thú vị. Không biết là tiểu hài tử này do nhà ai bồi dưỡng ra.
- Tiểu hài tử xấu xa, nhiếp hồn sư tứ tinh sơ cấp, còn kém hơn ta một chút! Ha ha!
Lý U trừng mắt nhìn Nghệ Phong, chỉ là cũng rất kỳ quái, một nhiếp hồn sư tôn quý có thể ngăn cản công kích tứ tinh, vì sao sẽ là một gia đinh giống Nghệ Phong, ăn mặc quần áo có mụn vá đây?
- Này! Ngươi là nhiếp hồn sư cấp mấy?
Lý U rất kỳ quái nhìn Nghệ Phong, gia đình trước mắt cũng không lớn hơn mình bao nhiêu, thế nhưng có thể ngăn trở hồn châm toàn lực của mình, hiển nhiên trình độ cao hơn so với chính mình.
- Tứ tinh trung cấp, cao hơn một chút so với ngươi!
Nghệ Phong không ẩn dấu, trực tiếp nói cho Lý U.
- Ngươi nói dối, tuy rằng tứ tinh trung cấp mạnh hơn rất nhiều so với ta, thế nhưng lại cũng không thể đơn giản ngăn trở được nhiếp hồn thuật của ta như vậy!
Lý U trừng con mắt, thở phì phò nhìn Nghệ Phong.
Nghệ Phong không nói gì, chỉ nhún vai, không giải thích nhiều, có Phệ Châu giúp đỡ, nếu như một nhiếp hồn sư tứ tinh sơ cấp cũng không đỡ được, vậy thì chính mình thực sự nên tìm chỗ vắng thắt cổ chết cho rồi.
- Có phải ngươi đến ngũ tinh rồi hay không?
Lý U bình tĩnh nhìn Nghệ Phong, nói chắc như đinh đóng cột.
Nghệ Phong không trả lời câu hỏi của Lý U, mà nói:
- Ngươi có thể tìm thêm chút đồ ăn đến hay không? Sáng sớm ta chưa ăn gì, vẫn rất đói đây. Lúc nào ăn xong tiếp tục bàn bạc nhiếp hồn thuật với ngươi!
Nói tới đoạn này, ánh mắt Lý U lần thứ hai chuyển tới trên bàn, hắn nhìn đống thực vật đã bị quét sạch mà khóc không ra nước mắt. Đây chính là phải xin xỏ mãi tỷ tỷ mới chịu làm cho, chính mình chuẩn bị vừa nhìn đám tài tử ở đây biểu diễn, vừa hưởng thụ mỹ thực, lại không ngờ bị một gia đinh ăn hết toàn bộ.
Nghĩ vậy, lần thứ hai Lý U lại thấy hận Nghệ Phong:
- Rốt cuộc ngươi là gia đinh của nhà ai, ngày hôm nay ta nhất định phải bảo hắn dạy bảo ngươi cẩn thận.
- Ai nói cho ngươi ta là gia đinh?
Nghệ Phong trắng mắt nói.
Lý U sửng sốt, lập tức hừ lạnh nói:
- Không phải gia đinh lẽ nào ngươi là tài tử hay sao, ta chưa từng thấy qua có tài tử nào lại ăn mặc y phục có mụn vá giống như ngươi!
Nghệ Phong cười ha ha nói:
- Tiểu hài tử xấu xa. Ngươi có từng tán gái hay không?
Sắc mặt Lý U đột nhiên đỏ lên, ánh mắt có chút không dám nhìn thẳng vào Nghệ Phong.
- Khụ khụ, ta biết mà. Tiểu hài tử xấu xa như ngươi làm sao có khả năng từng tán gái?
Nghệ Phong thở dài một hơi, có chút tiếc hận nhìn Lý U.
- Ngươi thối lắm! Lúc ta mười tuổi đã từng hôn một nữ nhân rồi.
Lý U giận giữ quay đầu nhìn Nghệ Phong nói.
- Mười tuổi? Không tồi không tồi! Rất có phong độ của ta năm đó, chỉ là, sẽ không phải ngươi mạnh mẽ ép hôn?
Một câu nói, nhất thời để cho hai má Lý U giống như bị lửa thiêu lợi hại. Hiển nhiên là bị Nghệ Phong đoán đúng. Nhớ tới hiện tại nữ hài kia còn thường thường tìm chính mình phiền phức, Lý U liền lạnh run cả người.
- Ngươi quản ta và nữ hài tử làm gì, đừng nghĩ nói sang chuyện khác. Nhanh khai ra, ngươi không phải gia đinh thì là cái gì?
Hiển nhiên Lý U cố ý che giấu phiên tình cảm hầu như rơi vào thất bại thảm hại kia.
- Ta là một tài tử, tài trí hơn người, không phải loại tài tử chỉ cao có mười sáu đấu!
Nghệ Phong rất chăm chú nói, lúc nói xong còn phất phất tay, thế nhưng phát hiện trên tay mình không có quạt lông. Lúc này mới xấu hổ thu hồi lại.
- Phi! Nếu như ngươi là tài tử sao lại ăn mặc trang phục của gia đinh?
Lý U xem thường nhìn Nghệ Phong.
- Cho nên mới nói ngươi không bao giờ tán được gái! Nếu như ngươi từng tán đổ gái, hiển nhiên rõ ràng loại phong cách khác thường này có thể hấp dẫn ánh mắt nữ nhân như thế nào, ngươi không biết khiến cho nữ nhân hiếu kỳ, chẳng khác nào gần bắt được đối phương vào tay rồi sao?
Nghệ Phong đẩy mạnh tiêu thụ lý luận vô sỉ của chính hắn. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Ánh mắt Lý U sáng lên, nhìn Nghệ Phong nói:
- Thực sự? Như vậy là có thể theo đuổi nữ nhân?
Nghệ Phong có nén ý cười, rất chăm chú nói:
- Đương nhiên rồi, nhìn vào mặt mũi đồ ăn vừa rồi ngươi mời ta cho nên ta sẽ không lừa ngươi. Lẽ nào ngươi cho rằng một nhiếp hồn sư tứ tinh tôn quý thực sự là gia đinh nhà người khác? Ta chính là vì tán gái cho nên mới chuẩn bị bộ y phục gia đinh này để mặc!
Lý U nhìn Nghệ Phong liếc mắt, thấy dáng dấp nghiêm trang của hắn, nhất thời tin tưởng hắn.
- Ngươi nói trang phục đặc biệt kiểu này thực sự có thể tán gái?
Trong mắt Lý U lóe ra ánh sáng. Chính mình bởi vì rất xinh xắn, thoạt nhìn bộ dạng giống như một tiểu hài tử, dẫn đến tất cả nữ nhân đều nghĩ chính mình đáng yêu. Không có một nữ nhân nào cho rằng chính mình là nam nhân. Cho nên mươi bảy tuổi rồi, hắn vẫn là một xử nam. Điều này trong nhận thức của đám quý tộc đó là sỉ nhục!
- Đương nhiên, bằng không vì sao ta phải làm như vậy? Ta đã từng dựa vào bộ trang phục gia đinh, tán được hơn mười nữ nhân rồi, ngươi không biết, đã từng có một nữ nhân yêu ta đến chết đi sống lại. Vừa nhào lên liền động tay động chân đối với ta. Ngươi nhìn thấy không, hai mụn vá trên ngực ta chính là lúc nàng chiếm tiện nghi của ta gây ra!
Nghệ Phong miêu tả sinh động như thật!
Lý U đưa mắt nhìn kỹ, quả nhiên thấy hai mụn vá tức cười trước ngực Nghệ Phong, trong nháy mắt hắn liền tin lời Nghệ Phong.
- Đại ca, thực sự đại ca lợi hại như vậy? Đại ca cũng thiết kế giúp ta một bộ được không?
Lý U thấy Nghệ Phong cư nhiên là chuyên gia tán gái cấp bậc đại sư, trong nháy mắt liền quên mất việc đồ ăn ngon của chính mình bị Nghệ Phong ăn mất. Nịnh nọt nhìn Nghệ Phong nói.
- Khụ, kỳ thực để ta giúp ngươi thiết kế một bộ trang phục như thế này khiến cho ta cũng hơi khó xử, bằng với việc để chính mình gia tăng thêm một đối thủ cạnh tranh!
Nghệ Phong nói khó dễ!
- Đại ca, thi hội nhiều nữ nhân như vậy, đại ca cũng không thể nuốt hết nha. Huống chi tiểu đệ chỉ cần một người, cho nên không việc gì hết!
Lý U thấy Nghệ Phong không muốn đồng ý, nhất thời nóng nảy. Điều này cũng quan hệ đến chuyện quan trọng, mình có thể thoát khỏi xưng hô tiểu hài tử xấu xa hay không tất cả phải nhờ vào người trước mắt này nha.
- Được rồi! Nhìn tại việc ngươi cho ta ăn đồ ăn ngon như thế, ta sẽ thiết kế cho ngươi một bộ đi!
Nghệ Phong rất khó xử nói.
Lý U nhất thời vui mừng khôn xiết, nhìn Nghệ Phong nói:
- Chỉ cần đại ca giúp ta thiết kế một bộ, ta nhất định gọi tỷ tỷ làm thêm đồ ăn ngon cho đại ca! Trình độ của tỷ tỷ ta có thể xếp vào hạng nhất! Hơn nữa tỷ tỷ ta còn là một đại tài nữ!
Nghệ Phong nghe được lời nói của Lý U, trong lòng cười trộm không thôi. Chỉ là ngoài miệng vẫn ra vẻ không tình nguyện:
- Được rồi! Kỳ thật ta thực sự không muốn làm cho ngươi!

| Tải iWin