Sau khi nói xong, lão đầu tử cũng mặc kệ phản ứng của Thiên Nghịch cùng Nghệ Phong, phất tay lên dùng năng lượng bao trùm lấy Nghệ Phong. Nghệ Phong vội vàng thu hồi khôi lỗi cùng nam tử vương tọa. Lão đầu tử phi thân lên trên hư không, đạp mạnh một cái, thân thể đã cách đó ngoài nghìn mét, điều này khiến Nghệ Phong líu lưỡi. Cho dù hắn mở ra hai cánh đấu khí cũng tuyệt đối không theo kịp tốc độ khủng bố của lão đầu tử.
Thiên Nghịch nhìn qua Liễu Nhiên mang theo Nghệ Phong rời đi, vẫn còn đang suy ngẫm ý tứ câu nói cuối cùng của Liễu Nhiên.
Từ khi Lưu Vĩ nghe được tin toàn bộ cao tầng Kim Ưng Tông bị diệt, lập tức triển khai tàn sát đẫm máu đối với đệ tử Kim Ưng Tông. Không còn cao tầng chống đỡ, đệ tử Kim Ưng Tông sao có thể chống đỡ được đám người Lưu Vĩ. Trong khoảng thời gian ngắn, Kim Ưng Tông máu chảy thành sông. Hai vạn đệ tử ngoại vi của Kim Ưng Tông bị tàn sát sạch sẽ trong một khoảng thời gian ngắn, toàn bộ thủ đô đế quốc Mãnh Hổ triệt để rung động. Kim Ưng Tông là tồn tại bực nào? Tại Mãnh Hổ đế quốc xưng vương xưng bá rất nhiều năm, có quan hệ rất không tầm thường với hoàng thất Mãnh Hổ đế quốc. Không ngờ lại bị ngoại nhân diệt sát sạch sẽ, mà khiến mọi người không thể tin nổi chính là đối với chuyện này, Mãnh Hổ đế quốc lại không có chút phản ứng nào. Điều này khiến người khác cảm thấy phát mộng.
Rất nhanh, chuyện Nghệ Phong đến đế đô Mãnh Hổ đế quốc diệt phân tông Kim Ưng Tông, đã nói trước một tiếng với Mãnh Hổ hoàng thất cũng đã truyền khắp toàn bộ Mãnh Hổ đế quốc. Lúc này mọi người mới giật mình. Trong khi toàn bộ Mãnh Hổ đế quốc còn đang kinh hãi cùng nghị luận, hậu quả của chuyện này tựa như một cơn bão lớn quét ngang khắp toàn bộ đại lục.
Trạm Lam đế quốc cách Mãnh Hổ đế quốc gần nhất, tự nhiên nhận được tin tức về Nghệ Phong đầu tiên. So với Mãnh Hổ đế quốc, Trạm Lam đế quốc quen thuộc Nghệ Phong hơn nhiều, thậm chí rất nhiều người đã từng tiếp xúc qua. Sau khi nghe được tin tức Nghệ Phong diệt Kim Ưng Tông, có người vô cùng hoảng sợ, có người vô cùng hoảng sợ, có người lại hưng phấn không thôi. Đặc biệt là người của Trạm Lam học viện, người nào người nấy hưng phấn tới cực điểm.
Bọn họ đều biết, Nghệ Phong tốt nghiệp từ Trạm Lam học viện. Bên trong Trạm Lam học viện còn đủ loại truyền kỳ về hắn, bọn họ cũng cảm thấy kiêu ngạo vì những câu chuyện truyền kỳ này. Nhưng mà, trước việc tiêu diệt Kim Ưng Tông, những thứ này đã hoàn toàn không còn ý nghĩa. Toàn bộ Trạm Lam học viện một lần nữa triệt để sùng bái Nghệ Phong.
Đương nhiên tin tưc này thông qua rất nhiều con đường đều truyền đến mỗi một tông môn. So với việc Mãnh Hổ, Trạm Lam đế quốc rung động, bọn họ lại càng thêm sợ hãi. Sợ hãi sự tàn nhẫn của Nghệ Phong. Một tông môn to lớn như vậy, không ngờ lại bị hắn diệt sạch không còn một mống. Loại tàn nhẫn cùng quyết tuyệt này khiến trong lòng mọi người cảm thấy rét lạnh. Hơn nữa so với người bình thường, những tông môn này còn biết được chi tiết hơn rất nhiều.
Nghe được tin tức phó phủ chủ Thiên Phủ bị Liễu Nhiên tùy ý đánh rớt từ trên trời xuống. Sau đó chỉ có thể dựa vào quyển trục do đại năng giả Thánh cấp chế tạo mới có thể đào thoát, toàn bộ đều thu liễm chủ ý. Toàn bộ đại lục tựa hồ bởi vì chuyện Kim Ưng Tông đã bị diệt mà tựa như mặt hồ phẳng lặng chợt bị ném xuống một viên đá lớn, khắp nơi đều nổi lên ba động. Mặc dù biết Nghệ Phong đã tiên đoán trước việc diệt Kim Ưng Tông sẽ mang đến một ít chấn nhiếp, nhưng thực không ngờ đối với tất cả các đại tông môn lại bị chấn nhiếp mãnh liệt như thế.
Dưới sự dẫn dắt của lão đầu tử, trong khoảng thời gian ngắn, Nghệ Phong đã trông thấy bóng dáng thánh địa, không lâu sau đó, hắn đã có mắt tại Thánh địa. Rất nhanh, năm vị trưởng lão đã xuất hiên trước mặt Nghệ Phong. Sau khi đánh giá khắp từ trên xuống dưới Nghệ Phong một phen, Tam trưởng lão lập tức cười ha hả nói.
- Không tệ, đơn thương độc mã giết đến tận cửa Kim Ưng Tông, rõ ràng còn có thể còn sống trở về.
Nghe được câu này lời, khóe miệng Nghệ Phong run run, cảm tưởng chẳng khác gì lão gia hỏa này đang ước gì hắn chết đi cho rồi.
- Thực không tệ, hiện tại đã miễn cưỡng có một điểm phong phạm của một cường giả rồi, bất quá vẫn còn kém một chút hỏa hầu. Giết người rồi nhưng vẫn chưa bắt được thê nữ của người ta. Đây là một đại thủ bút đó!
Ngũ trưởng lão rung đùi đắc ý nói.
- Cho nên, ngươi còn chưa làm triệt để.
- Ừ, vẫn còn hơi thiện lương một chút, bất quá cũng không tệ, ai kêu hắn yếu như vậy?
Nhị trưởng lão tùy ý nói. Nghệ Phong hít sâu một hơi, cố gắng đè nén ham muốn không thể quật chét mấy lão già này. Không biết người ngoài nghe thấy mấy lão gia hỏa này bảo hắn thiện lương sẽ có biểu lộ gì.
- Chuyện này, tam trưởng lão, ngài xem ta bị thương nặng như vậy, chẳng lẽ ngài không thể trị liệu thương thế cho ta một chút được sao?
Nghệ Phong nói rất chân thành.
- Một chút tổn thương như vậy, ngươi còn không biết xấu hổ phiền toái ta?
Tam trưởng lão vô cùng khinh bỉ nói. Đối với Nghệ Phong cảm thấy hết sức bất mãn, dù sao tên tiểu tử này cũng là một y sư bát giai rồi, còn lười biếng đến như vậy. Dò xét qua tình huống trong cơ thể Nghệ Phong, một chưởng kia của Thiên Lâm cũng không khiến hắn bị thương quá nặng. Nếu đổi thành người khác, không có y sư cao giai cộng thêm một năm rưỡi điều tức, tuyệt đối không có cách nào khôi phục. Trong mắt tam trưởng lão, một điểm vết thương như vậy hoàn toàn không cần để ý tới. Ngũ trưởng lão cười hắc hắc nói.
- Ngươi có cần ta giúp ngươi liệu thương hay không. Tuy rằng ta là độc sư, nhưng liệu thương cũng vô cùng giỏi.
- Đừng!
Nghệ Phong vội vàng nói, toàn thân đổ mồ hôi lạnh, tựa như lời của Ngũ trưởng lão, xác thực lão có khả năng liệu thương, nhưng phương pháp của lão là liệu thương hay sao? Hoàn toàn là lấy độc trị độc, sau khi chịu hết tra tấn mới có thể khiến thương thế tốt hơn.
- Một điểm thương tích nho nhỏ, ta có thể dễ dàng giải quyết được.
Liễu Nhiên quét mắt nhìn Nghệ Phong, sau đó quay về phía năm vị trưởng lão nói.
- Thu thập tên tiểu tử này sau, trước tiên mở ra Thánh thành, ta đưa tên tiểu tử này vào.
- Mở ra Thánh thành?
Ngũ đại trưởng lão khẽ giật mình, sau đó cau mày nhìn Liễu Nhiên.
- Thánh thành không thể tùy ý mở ra, chẳng lẽ ngươi còn không biết?
Liễu Nhiên thản nhiên nói.
- Nghệ Phong đạt tới Quân cấp, tự nhiên là có thể đi vào trong đó!
Ngũ đại trưởng lão nhìn thoáng qua Nghệ Phong nói.
- Hắn còn chưa đạt tới Quân cấp, tuy rằng thân phận hắn có chút đặc thù, nhưng cũng không thể phá lệ.
Nghệ Phong nghe được lời này, nghi ngờ hỏi.
- Thánh thành là cái gì?
Ngũ đại trưởng lão cùng Liễu Nhiên vẫn mặc kệ Nghệ Phong, Liễu Nhiên nhìn ngũ đại trưởng lão nói.
- Nghệ Phong có thể đạt tới Quân cấp.
Nghe được câu này, năm vị trưởng lão Ta cũng tin tưởng chuyện này, nhưng trước kia, trong dòng lịch sử, kỳ tài ngút trời so với Nghệ Phong còn xuất xắc hơn cũng không phải là không có. Chỉ là rất nhiều người trong số đó phải dừng bước trước cánh cửa Quân cấp, đây cũng là nguyên nhân vì sao năm đó lập ra quy định chỉ có Quân cấp mới có thể tiến vào.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mị Ảnh
Chương 1253: Thánh thành mở ra
Chương 1253: Thánh thành mở ra