TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đỉnh Cấp Lưu Manh
Chương 235: Chuyện tương lai thì để tương lai rồi tính

- Cái gì!

An Tâm chỉ cảm thấy trong đầu trống rỗng, tiếp theo lời nói cũng run rẩy, hỏi lại thêm lần nữa:

- Em nói.nàng.nàng ta là bạn gái.của Hướng Quỳ?

- Đúng.

Sở Sở ngượng ngùng đáp lời, đột nhiên chú ý đến cử chỉ khác thường của An đại tiểu thư, nhất thời trong lòng căng thẳng:

- An An, chị làm sao vậy?

- Ta.

An Tâm cũng không khống chế được bản thân nữa, cái mũi cũng đau xót, giống như nước mắt đang muốn rơi xuống, một cảm giác bị lừa gạt từ đáy lòng dâng lên. Nam nhân ngoại trừ ba người nữ nhân là mình, Sở Sở, Thạch Thanh còn có nữ nhân khác, nhưng hắn căn bản lại không nói cho mình biết, mà Sở Sở và Thạch Thanh thì biết chuyện này, chẳng lẽ mình không bằng hai nàng kia sao? Nghĩ đến đây, An Tâm thấy trong lòng có một cảm giác giận dữ dâng lên, chẳng quan tâm đến việc chào hỏi hai người bên cạnh, xoay người chạy ra khỏi quán ăn nhỏ.

Sở Sở sửng sốt, nhưng trong giây lát, nàng từ trong cử chỉ khác thường của An đại tiểu thư cũng đoán ra được, có chút không dám tin mà nhìn về phía Thạch Thanh:

- Thanh tỷ, chẳng lẽ An An nàng.

Lời nói chỉ nói có một nửa, nhưng bên trong đó ý tứ đã rất rõ ràng.

Thạch Thanh im lặng gật gật đầu, cũng không có chút cảm giác kỳ quái về thái độ của Sở Sở đối với nữ sĩ quan, là người gần gũi với Sở Sở nhất trong lúc cầm thú sư phụ đi Pháp Quốc, thấy Sở Sở đã vô tình lộ ra được sự đồng tình của mình về việc tiếp nhận nữ cảnh quan. Nhưng hiện tại tình huống có chút phức tạp, nàng cũng không ngờ chỉ vì sự xuất hiện của nữ cảnh quan, mà làm cho An đại tiểu thư lại cảm thấy thành người ngoài, bất quá nàng cũng không phải là rất lo lắng. Sở Sở có thể tiếp nhận nữ cảnh quan, thì đối với bạn tốt như An Tâm cũng không ngoại lệ, nếu như không có sự biểu lộ của An Tâm như vậy, thì Thạch Thanh cũng nhất định sẽ giấu giếm quan hệ của sư phụ và An Tâm mà không cho Sở Sở biết, cũng chỉ muốn là cho Sở Sở cùng An đại tiểu thư ở lâu thì hiểu nhau hơn, khi đó thì nàng sẽ dễ dàng tiếp nhận hơn.

- Tại sao lại có thể như thế được chứ?

Nhìn thấy Thạch Thanh chắc chắn trả lời như vậy, Sở Sở trong lòng có nhiều cảm xúc phức tạp mà dâng lên, bất quá có thể khẳng định cũng không có nhiều cảm giác bi thương, mà nhiều chính là cảm giác kinh hãi! Vốn hai người không có một biểu hiện nào của nam nữ, giống như cứ gặp nhau là phải có va chạm nảy lửa, mà hình như là nàng ta còn thích chủ động làm người đồng tính, điều này làm cho người ta không thể tin nổi.

- Sở Sở, chúng ta cùng đuổi theo An An!

Thấy được tâm trạng phức tạp của Sở Sở, Thạch Thanh càng lo lắng An đại tiểu thư sẽ bị kích động vì chuyện này, mặc dù biết là nàng ta sẽ không làm gì đó dại dột, nhưng mà cũng cảm giác được sự việc này sẽ không tốt tý nào đâu.

- Dạ.

Sở Sở cũng gật đầu đồng ý, hai người nhìn nhau rồi cùng chạy ra khỏi quán ăn nhỏ mà quên cả việc trả tiền. Bất quá chủ quán ăn cũng không có ý gọi các nàng trở lại, mà cứ trơ mắt mà nhìn hai nàng chạy đi.

.

Trong phòng thẩm vấn nhỏ hẹp, Hướng Nhật ngồi đối diện nữ cảnh quan được một hồi lâu, bất quá hai bên cũng không mở miệng nói chuyện nhiều, chỉ lẳng lặng mà ngồi im nhìn về phía đối phương, giống như là không muốn phá vỡ không khí yên tĩnh này.

- Khụ.

Rốt cuộc, vẫn là Hướng Nhật phá vỡ bầu không khí âm trầm trước, có lẽ là do lâu rồi không gặp được nữ cảnh quan, trong lòng hắn cũng có chút áy náy, lên tiếng xin lỗi mà nói.

- Tiểu Uyển.

Thiết Uyển toàn thân run lên, vẻ mặt u oán mà nhìn về phía nam nhân, có chút chế giễu nói:

- Anh giờ mới biết gọi người ta sao? Sao hồi nãy tại quán ăn lại không dám gọi? Sợ bạn gái mới của anh hiểu lầm quan hệ của hai chúng ta à.

"Bạn gái mới" Ba chữ này Thiết Uyển nói rất thận trọng, hiển nhiên, trong lời nói của nàng đang có ý trách móc nam nhân không những vô tình vô nghĩa, mà còn có ý trách nam nhân có mới nới cũ!

Hướng Nhật nghẹn lời, bởi vì quả thật là như thế, hắn cũng không tìm được lý do nào để giải thích nữa.

Thấy nam nhân không nói lời nào, Thiết Uyển cảm thấy chính là hắn đã cam chịu, trong lòng cảm thấy bi phẫn, không nhịn được mà nói:

- Hướng Quỳ, anh biết không? Em có rồi.

- Cái gì?

Hướng Nhật trong lòng run lên, hắn đã lờ mờ cảm thấy được ý tứ trong lời của nữ cảnh quan.

- Con của anh đó.

Phát giác ngữ khí của nam nhân có chút khác thường, trong lòng của Thiết Uyển cảm thấy vui vẻ, nhưng ngoài miệng thì vẫn lạnh nhạt mà nói.

- Con của anh ư? Em nói là.

Hướng Nhật chỉ cảm thấy đầu "Oanh" một tiếng, ngay sau đó trong lòng có một cảm giác vui mừng như điên, nữ cảnh quan.nàng đang mang đứa con của mình trong bụng?

Từ lúc làm lão đại mà nói, đây đúng là chuyện mà hắn không thể tưởng tượng nổi, bởi vì vốn là lão đại, hắn ngay cả bạn gái cũng không dám có, cùng nữ nhân quan hệ chỉ là thỏa mãn vấn đề sinh lý của hắn, chủ yếu là sợ các nàng bị tổn thương. Làm lão đại một vùng, đương nhiên trở thành một mục tiêu rất rõ rang, người khác mặc dù không thể làm gì hắn, nhưng mà đối với người nhà của hắn thì có thể xuống tay, cho nên hắn cũng không dám có bạn gái, cho dù thích nữ nhân đó nhưng hắn cũng sẽ cực kỳ giữ khoảng cách, tiêu biểu là giáo sư Tống Thu Hằng trong trường học cũng là một trong số đó. Cho nên, đối với việc hắn có con chỉ là một ước mơ, hắn như bất cứ nam nhân nào cũng có lúc cực kỳ khát vọng có con, bất quá hắn cũng biết, chỉ cần một ngày là lão đại, cái giấc mộng này cũng không thể thực hiện được. Mà hiện tại lại nghe trong bụng của nữ cảnh quan có con của mình, trong lòng không thể không kích động được.

Bất quá đối với thần sắc kích động của nam nhân, Thiết Uyển còn tỉnh táo nhiều lắm, mặc dù biểu hiện của nam nhân khiến cho nàng không thể khống chế nổi cảm giác ngọt ngào, nhưng nàng vẫn cố gắng trấn tĩnh chính mình, vẻ mặt bình thản nói:

- Em hôm nay đi bệnh viện kiểm tra, bác sĩ nói em đang mang thai, bất quá em nói cho anh biết, không phải là muốn uy hiếp anh trở lại bên em, em chỉ là.

- Tiểu Uyển.

Hướng Nhật vội vàng cắt đứt lời của nàng, hắn hiện tại thì cái gì cũng không muốn, trong đầu chỉ nghĩ là, hắn đang sắp được làm cha! Đối với lời nói của nữ cảnh quan, hắn hoàn toàn không để ở trong lòng, giờ phút này, hắn đang thầm nghĩ làm thế nào để thể hiện tình yêu thắm thiết của hắn đối với đối phương một phen. Trong lòng nảy ra ý định này, Hướng Nhật lập tức đứng lên, giang hai tay muốn ôm nữ cảnh quan vào lòng.

- Anh đứng lại đó!

Thiết Uyển cũng nhanh chóng đứng lên, giọng nói cũng thay đổi, đồng thời thân thể lui về phía sau hai bước. Lúc này, nàng chỉ thấy trong lòng ủy khuất không thôi, quyết định tuyệt đối không thể buông tha dễ dàng cho nam nhân này như thế được.

- Em còn muốn ngang ngạnh tới khi nào nữa?

Hướng Nhật ôn nhu mà nói, đột nhiên thừa dịp nữ cảnh quan không chú ý, tiến lên ôm chặt lấy nàng.

Thiết Uyển nhất thời dùng sức dãy dụa, bất quá sức lực của nam nhân rất lớn, cho dù nàng có dãy dụa thế nào, thậm chí cử động một chút cũng không thể. Dần dần, thân thể của nàng cũng mềm nhũn ra, nép vào trong lòng của nam nhân mà âm thầm khóc:

- Anh cuối cùng là muốn thế nào? Chẳng lẽ còn nghĩ em chưa đủ khổ hay sao? Anh đã có nhiều nữ nhân như vậy, bỏ em cũng chẳng sao mà, phải không?

Hướng Nhật buông lỏng tay ra một chút, nhìn thẳng vào nữ cảnh quan nói:

- Em nên biết rằng, em trong lòng anh là độc nhất vô nhị, không có ai có thể thay thế được!

- Toàn những lời lừa gạt.

Có lẽ là nhiều ngày không nhìn thấy đối phương, Thiết Uyển ở trong lòng nam nhân một lúc cũng trở nên bình tĩnh hơn, mà nam nhân nói cái "độc nhất vô nhị" kia cũng làm cho thâm tâm nàng chấn động một phen, bất quá vẫn bất mãn mà nói:

- Nếu em là độc nhất vô nhị, tại sao anh còn đi trêu chọc nữ nhân khác nữa? Chẳng lẽ yêu một mình em còn chưa đủ hay sao?

Hướng Nhật nghe được câu nói như vậy không khỏi cười khổ, thì thầm vào tai nàng:

- Tiểu Uyển, em hẳn biết, Sở Sở nàng là người mà anh quen trước, anh khó có khả năng mà bỏ cô ấy được.Đương nhiên, đối với em cũng vậy, anh sẽ không thể buông tay đối với em! Các em đều là người mà anh yêu nhất, dù là bỏ ai thì anh cũng không thể! Hơn nữa, chẳng lẽ em lại thích một nam nhân tuyệt tình mà bỏ một nữ nhân không chút do dự nào sao?

- Em.em chỉ muốn anh yêu một mình em là đủ rồi.

Trong miệng mặc dù nói như vậy, nhưng đến cùng cũng nói nhỏ đến nỗi không thể nghe thấy. Trên thực tế, Thiết Uyển cũng có chút do dự, trải qua nhiều ngày không gặp mặt như vậy, nàng đương nhiên biết được sự thống khổ của nhớ nhung, nếu như lời nói của hắn là thật, nàng có thể tưởng tượng ra được người gọi là"Sở Sở" sẽ thương tâm đến cỡ nào, có lẽ không chỉ một mình Sở Sở đâu.Nghĩ đến đây, tính ghen tuông của Thiết Uyển lại dâng lên, nàng nhớ đến lúc nãy trong quán ăn còn có hai nữ nhân xinh đẹp khác, hậm hực nói:

- Anh nói các em là người anh yêu nhất, sợ rằng "các em" còn bao gồm cả người mà hay gọi anh là "sư phụ" và cả cái người mặc quần áo Tây phương kia nữa kìa?

Vốn tưởng rằng nam nhân sẽ không thừa nhận, nhưng đối phương trả lời lại nằm ngoài dự liệu của nàng, chỉ nghe nam nhân nói:

- Đúng! Tiểu Uyển, anh sẽ không lừa dối em, các nàng ấy cũng đều là người mà anh yêu, bất kể em có tin hay không, tụi em đều là người mà anh trân trọng nhất, nếu như muốn anh chọn một trong các em, anh tình nguyện không chọn người nào cả!

- Anh.

Thiết Uyển nghiến răng nghiến lợi cực kỳ phẫn nộ, không thể ngờ là bốn người, mà hắn còn có thể mở miệng mà nói chuyện hoang đường như thế, thậm chí là lời uy hiếp mà hắn cũng dám nói ra, cái này căn bản là hắn đã trở thành vô sỉ cấp độ cao rồi! Nhưng là, nàng cũng cảm thấy trong lời nói của nam nhân cũng có sự dứt khoát, nếu như mình buộc hắn nói, hắn chắc chắn cũng sẽ làm như vậy. Đến lúc đó.Thiết Uyển cũng không dám tưởng tượng, mấy ngày nay nàng ta cũng chịu đủ rồi, tốt nhất là lao vào làm việc, mà mỗi lần nhớ tới hắn, cảm giác thống khổ này khiến cho người ta phải nổi điên, hơn nữa đây cũng không phải là thời gian dài, nếu như là thời gian dài, nàng nghi rằng chính nàng cũng sẽ điên mất.

Thấy nữ cảnh quan có bộ dáng thả lỏng hơn, Hướng Nhật càng nghiêm mặt lại mà nói:

- Tiểu Uyển, lão bà, em chấp nhận chứ?

- Em.

Thiết Uyển trong thâm tâm đang muốn cự tuyệt, nhưng cuối cùng điều đó cũng không thể nói ra thành tiếng"Không" ra khỏi miệng, suy nghĩ một chút, trực tiếp tạt cho nam nhân một gáo nước lạnh:

- Hiện tại nếu em đáp ứng anh, vậy tương lai thì thế nào? Chẳng lẽ nhiều người như vậy mà cùng gả hết cho anh được sao? Quốc gia quy định là chỉ có một vợ một chồng!

Song gáo nước lạnh của nàng cũng không có chút tác dụng nào cả, vẻ mặt Hướng Nhật tự tin mà nói:

- Yên tâm đi, chuyện tương lai thì để tương lai rồi tính, nhất định sẽ có biện pháp thôi!

Hắn thật sự vẫn không tin rằng, với khả năng của mình, còn sợ xảy ra bi kịch hay sao? Thật sự chưa nói đến đưa các nàng ra nước ngoài, nghe nói tại quốc gia Ả rập có thể cưới nhiều vợ, đến lúc đó thì mình đăng ký quốc tịch Ả rập, đem các nàng cưới một lúc rồi đem về nước định cư không phải ổn sao! Hướng Nhật chính là nghĩ như vậy.

| Tải iWin