TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đỉnh Cấp Lưu Manh
Chương 701: Trúc Như Hiên

Ăn tối xong ông già họ Dịch vẫn chưa về.

Hướng Nhật vốn muốn chờ ông về hỏi chút tin tức về ân nhân Lâm Quốc Đống của che mẹ nhưng lão thái thái nói họp vẫn chưa xong, có lẽ phải qua 9h mới nghỉ.

Vừa nghe vậy Hướng Nhật hiển nhiên không muốn đợi nữa, vừa rồi Dịch lão lục và Dịch Trù Ngu đến tìm, cả đám bàn bạc nhân cơ hội đi thực hiện kế hoạch kia.

Mà nghe cháu nội cùng cháu gái muốn đưa cháu ngoại ra ngoài chơi, hiển nhiên lão thái thái không hề phản đối, còn tiện tay đưa cho Hướng Nhật tấm thẻ tín dụng, lão thái thái nói:

"Muốn mua gì thì mua, đừng ngại"

Hướng Nhật liền cầm lấy, thực sự lão thái thái yêu thương hắn từ tận đáy lòng. Thấy đám con cháu Dịch gia ở quanh mắt đỏ rực, hận không thể cướp lấy từ tay Hướng Nhật.

Dịch lão lục cùng Dịch Trù Ngu tuy rằng rất ghen tị nhưng biểu hiện vẫn rất bình thường.

Tất cả kế hoạch đều ổn nhưng giữa chừng lại có chuyện ngoài ý muốn xảy ra bởi mỹ nữ ngoại quốc Anna đột nhiên chen vào.

Đưa nào theo cũng là bất đắc dĩ, chỉ là hai anh em họ Dịch hơi giật mình, bạn gái chính thức nghe được kế hoạch lại không hề phản đối mà dường như còn rất "thích thú" hành động của bạn trai mình, ánh mắt nàng sáng lên thấy rõ.

Hướng Nhật lại biết cô nàng tóc vàng này lại nắm thêm một cái điểm yếu của mình.

Đi tới chỗ tên gọi Trúc Như Hiên. Tên thực ưu nhã, vừa nghe liền nghĩ đến nơi rất thơ mộng, nhưng nơi này lại là chốn đốt tiền, cũng giống như CLB Kim Long, chỉ cần anh có tiền. Hoa như thế nào cũng có thể đùa giỡn.

Nhưng hiển nhiên Trúc Như Hiên không phải nơi CLB Kim Long sánh nổi, ít nhất sau khi Hướng Nhật bước vào liền nhận ra hai nơi thực sự khác biệt, nếu nói CLB Kim Long là khách sạn 5 sao. Vậy thì Trúc Như Hiên phải là 7 sao. Mà lại còn đa dạng hơn CLB Kim Long rất nhiều, có cả sòng bạc. Nhưng đánh bạc phải xem bản thân và gia đình, tiền vốn ít hơn 300 vạn thì đừng mơ bước vào đó.

Ngoài cửa bố trí 1 cái máy quét thẻ, cái này làm rất nhiều kẻ có chút tiền cố tình đi vào cảm thấy xấu hổ trước mặt mọi người vì túi tiền, bình thường Dịch lão lục ở chỗ này cũng chỉ biết cảm thán.

Nhưng hôm nay mới có 5000 vạn. Giàu nứt đố đổ vách ra liền lập tức đổi ra 500 vạn tiền thẻ sau đó vênh váo dắt đám người Hướng Nhật vào sảnh Vip.

Đại sảnh sòng bạc cái gì cũng có, mạt chược, bài tú lơ khơ…thậm chí có cả máy đánh bạc tự động, chỉ khác ở chỗ ở đây đánh lớn hơn hàng chục, hàng trăm lần.

Do cửa tự động nên trong sòng bạc người không nhiều, cũng không quá ít, ít nhất chung quanh mỗi chiếu bạc đều không ít người.

Dịch lão lục tới đây trước kia đều là theo đám anh lớn đến, chỉ có thể đứng xem, ngẫu nhiên thì có vài thẻ chơi nhưng cũng chẳng nhiều nhặn gì.

Dịch lão lục ngó quanh đại sảnh một vòng, đột nhiên ánh mắt dừng lại ở chỗ đổ lớn nhỏ, lạnh lùng cười bước tới.

Hiển nhiên mấy người Hướng Nhật cũng theo sau, vốn chiếc bạc vốn còn mấy chỗ trống, mấy người đến nơi chật hẹp đó liền trở nên chật chội.

"Này, tiểu lục, ngọn gió nào thổi chú tới đây? Gom đủ tiền chưa?"

Trước mặt la liệt thẻ các màu khác nhau, một gã trẻ tuổi đang cầm ly rượu một mỹ nữ mang đến thấy lão lục tham gia, trên mặt liền hiện lên vẻ trào phúc, nhưng lúc nhìn Dịch Trù Ngu cùng mỹ nữ tóc vàng Anna thì ánh mắt hiện lên vẻ kinh ngạc cùng thèm thuồng. Mà hoàn toàn không che giấu.Hiển nhiên không thiếu phần Hướng Nhật một ánh mắt khinh thường.

"Phương tiểu nhị, hôm nay lão tử đánh bạc không rảnh nói nhảm với mày"

Một câu liền làm rõ thân phận gã trẻ tuổi.

Trước lúc đến đây Hướng Nhật đã nghe Dịch lão lục giới thiệu qua, bởi kẻ này đứng thứ hai trong nhà, kẻ lấy lòng hắn thì gọi là Phương nhị ca, kẻ thù ghét thì kêu Phương tiểu nhị.

Phương tiểu nhị cũng không giận dữ, dù sao thì hắn cũng đã quen cách xưng hô như thế, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Dịch Trù Ngu nói:

"Trù Ngu cũng đến à, sao không giới thiệu người bạn bên cạnh?" nói xong lực chú ý liền chuyển qua mỹ nữ tóc vàng Anna.

Dịch Trù Ngu lạnh lùng liếc hắn không nói gì. Hôm nay nàng đã chuẩn bị kĩ, tất cả đều do lục ca ra tay.

Dịch lão lục cười sằng sặc, đột nhiên kéo bả vai Hướng Nhật đắc ý nhìn Phương tiểu nhị nói:

"Nhìn này, đây là em rể tao, cả cô nàng này…" Dịch lão lục chỉ Anna:

"Cũng là em gái của em rể ta"

Màn giới thiệu này khiến Phương tiểu nhị cười phá lên:

"Tiểu lục tử, lừa ai thế, Trù Ngu có người yêu sao tao không biết? Ngay cả vị mỹ nữ này. Cô tên gì?" nói xong câu cuối cùng liền dùng tiếng Anh, nhưng ăn nói vấp váp mãi mới hết câu.

Hiển nhiên Anna không thèm để ý hắn, ánh mắt nhìn chăm chú vào chiếu bạc, dường như có cực kì hứng thú với đồ vật màu đen kia.

Phương nhị thiếu ăn quả đắng, lại chuyển ánh mắt sang Dịch lão lục:

"Tao nói tiểu lục tử, hôm nay mang bao nhiêu tiền bạc, có đủ hay không đấy? Đừng để 1 ván rồi bị đuổi về thì mất mặt lắm"

"Tự lo tốt cho chính mình đi" Dịch lão lục cười lạnh, đưa tay ném 500 vạn xuống chiếu bạc, tuy rằng không nhiều như trước mặt Phương nhị thiếu gia nhưng cũng làm những người bên cạnh lé mắt. Lé mắt là do trước mặt Dịch lão lục là 5 cái thẻ tím thẻ, mà mỗi cái đều là 100 vạn, cả đống trước mặt Phương nhị thiếu cộng lại sợ rằng cũng không kém chút nào.

Phải biết rằng kẻ vào tuy rằng có tiền thấp nhất là 300 vạn ai dám đổi 3 thẻ, số xui thì ba cục mất không, vậy thì còn chơi gì nữa, có tiền cũng không dám tiêu xài như thế. Vậy nên rất nhiều người đều đổi thành 1 vạn, 5 vạn, 10 vạn. Thậm chí là 1 ngàn, 5 ngàn cũng có người đổi. Đương nhiên thấp nhất là 1 ngàn.

Thấy trước mặt Dịch lão lục có 5 thẻ tím thì ánh mắt Phương tiểu nhị hiện lên vẻ khiếp sợ, nhưng rất nhanh thay bằng vẻ tham lam, 500 vạn với hắn mà nói không phải là ít, cũng đủ để đổi 1 cái xe mới rồi.

"Tiểu lục tử. Chơi 1 chọi 1 không?" Phương tiểu nhị liếm môi nhìn chằm chằm vào 5 thẻ tím kia.

"Tao thì chả sao, chỉ cần mày dám" Dịch lão lục nói móc, sao lại sợ đối phương, nói sao thì hắn cũng đã biết thân phận dị năng giả của em họ Hướng Nhật, chỉ cần nhờ hắn giúp, Dịch lão lục còn sợ ai, đầu tiên đem tiền của Phương nhị thiếu giành lấy. Sau đó bắt đầu dạy bảo thằng nhóc này một trận.

Mà hiển nhiên Hướng Nhật sẽ không vô duyên vô cớ nghe lời Dịch lão lục. Nếu hai người chơi bài thì hắn không thể động chân động tay nhưng nếu đấu sinh tử thì mờ ám gì đó hắn đều có thể. Nhưng làm cụ thể ra sao thì còn thử nghiệm trên chiếu bạc ra sao.

RaCuộc chơi đơn đấu diễn ra trên chiếu bạc lớn nhỏ, hai người đặt lớn, nhỏ rồi bắt đầu đặt thêm tiền, nếu người nào đó thắng thì không những có thể nhận tiền từ sóng bạc mà còn nhận thêm tiền tử những kẻ đánh cược khác.

Loại cược này kích thích tăng lên gấp đôi, cũng là cách thích hợp nhất chơi cùng kẻ nhìn không vừa mắt.

"Tốt! Lần đầu tao tùy tiện chơi vui một chút, đặt lớn, 100 vạn!" Phương tiểu nhị chưa đợi đổ xúc xắc đã ném một thẻ màu tím vào ô chữ "đại".

"Tao theo tiểu" Dịch lão lục không chịu thua, ném một thẻ vào ô "tiểu", dù sao bên cạnh có một dị năng giả, tâm lí hắn rất thoải mái.

"Đây cũng là 100 vạn rồi, cược thêm cũng không thể ít hơn thế này chứ?" Phương tiểu nhị vừa nói vừa đẩy 1 thẻ màu đỏ ra, thẻ ghi 50 vạn, hắn không còn thẻ tím.

Dịch lão lục ném 1 thẻ tím ra, cười lạnh nhìn Phương tiểu nhị. Lần đầu tiên cược lớn như vậy trong lòng hắn thêm khẩn trương nhưng không hề biểu hiện ra mặt.

"Được rồi, gieo xúc xắc" Phương tiểu nhị thấy Dịch lão lục cũng theo liền cười lạnh, nhìn gã chia bài vẻ mặt bình thản.

Người chia bài là một gã ngoài 30, có lẽ với cảnh này đã quen thuộc nên bình tĩnh gật đầu, đặt xúc xắc vào chung rồi nhân một cái nút.

Cái chung nhanh chóng chuyển động, cái này hoàn toàn dùng phương thức thao tác cơ khí, tuy rằng không hoàn toàn chống gian lận nhưng cũng giảm nguy cơ xuống thấp nhất.

Chờ xúc xắc dừng lại, hai bên đánh cược liền sốt ruột, tiền đánh cược này không phải lớn nhưng tuyệt đối không nhỏ, mà hai bên ai cũng hi vọng đối phương mất tiền.

Gã chia bài tố chất không tệ, dùng hai tay nhẹ nhàng đặt trên chiếc chung, lộ ra điểm số bên trong, 4, 4, 6, 14 điểm, lớn.

Phương tiểu nhị thấy vậy thì nhất thời vẻ mặt lo lắng thay bằng mừng như điên, cầm cây gậy kéo đám thẻ Dịch lão lục đặt cược sang, đắc ý nói:

"Tiểu lục tử, xem ra vận khí mày không tốt lắm"

Dịch lão lục sầm mặt xuống, chẳng qua là nhìn thoáng qua Hướng Nhật ở bên, không hiểu vì sao hắn không dùng dị năng giúp mình thắng.

Hướng Nhật vốn đứng yên liền mở miệng nói gì đó, những người ở bên không nghe được gì nhưng Dịch lão lục đang mất tinh thần liền lên lại dây cót, tiếp tục bày ra vẻ mặt tràn đầy tự tin.

Người ngoài hoàn toàn không biết vì sao Dịch lão lục vốn thua tiền lại phấn chấn như vậy, nguyên nhân ngoài hắn và Hướng Nhật ra thì chẳng ai biết.

Thực ra thì Hướng Nhật cũng không làm gì, chẳng qua cũng chỉ lợi dụng "linh vực" nói Dịch lão lục tiếp theo phải làm sao, bởi đã tìm ra sơ hở nên đánh cược tiếp theo hắn sẽ hoàn toàn làm theo lời Dịch lão lục, lo lắng tan biến nhưng cũng không vội đặt cược mà nhìn Phương tiểu nhị nói:

"Chơi như vậy thì quá chậm, nếu không chúng ta chơi kích thích hơn một chút?"

"Gì? Mày muốn chơi kiểu gì? Bổn thiếu gia sẽ tiếp đến cùng" Phương tiểu nhị mới ăn tiền, vừa rồi tự nhận tiền tài như nước, đối thủ nho nhỏ như Dịch lão lục hắn không để vào mắt.

"Chúng ta chơi cược điểm thì sao nhỉ?" Dịch lão lục cười híp mắt hỏi.

"Cược điểm?" Phương tiểu nhị ngẩn người, nếu chơi lớn nhỏ hắn tự nhận không sợ đối phương, bởi ai chơi lâu sẽ nắm được chút quy luật của máy còn Dịch lão lục không thường chơi, hắn nghĩ rằng cược lớn nhỏ có thề đè đầu cưỡi cổ đối phương, nhưng nếu đổi thành cược điểm… vậy khác gì đưa tiền cho sòng bạc? Cược là có thể dễ trúng như vậy sao? Quả thực cách của Dịch lão lục dùng là đồng quy vu tận, không chỉ hắn mất tiền mà còn muốn lão tử chết theo à? Mơ đi!

"Sao nào, sợ rồi à?" Dịch lão lục biết nguyên nhân Phương tiểu nhị do dự liền khích tướng:

"Vậy là sao, mày đã không dám cược điểm tao đành chịu thiệt vậy, tao cược điểm, mày chơi lớn nhỏ, chỉ cần tao cược trúng thì dù mày đặt đúng hay không cũng sẽ thua, mà còn phải dựa theo tỉ lệ cược điểm mà nôn tiền ra cho tao, nếu như không cược trúng hiển nhiên coi như tao thua 4.

"Tốt! Cứ theo cách của mày đi!" Phương tiểu nhị gật đầu, trong lòng thầm mắng Dịch lão lục ngu đần, đổ xúc xắc lớn nhỏ tỉ lệ là 1: 1, tỉ lệ cược điểm là 1: 30, giữa hai cái có thể thấy chênh lệch rất lớn nhưng dễ dàng thấy được 1: 30 làm sao dễ dàng trúng như thế? Tỷ lệ cược trúng thực sự quá nhỏ, nhỏ đến nỗi nếu người ta cược trúng thì Phương tiểu nhị đành nhận mình xui xẻo, nhưng trong hắn thầm nghĩ chuyện này tuyệt đối không thế nào xảy ra, mà đề nghị của Dịch lão lục chả khác nào cống tiền cho hắn xài.

"Mày trước đi" Dịch lão lục thấy đối phương đáp ứng liền hào phóng nhường hắn đi trước, thằng oát này cứ đợi mà thua sút quần đi.

"Lần này tao cược nhỏ, 100 vạn đi" Phương tiểu nhị khinh thường nhìn Dịch lão lục, đem hai thẻ màu đỏ đẩy vào chữ "tiểu", sau đó ném hai thẻ màu tím vào giữa bàn, "hai trăm vạn" là chơi giữa hai người.

Tổng cộng 300 vạn, Dịch lão lục cũng có đúng 300 vạn tiền thẻ, xem ra Phương tiểu nhị cũng muốn một lần làm Dịch lão lục cụt vốn.

"Ta cược 4, 4, 6, 14 điểm" Dịch lão lục ném thẻ về phía góc "4, 4, 6" còn hai thẻ thì thuận tay ném vào giữa bàn.

"Ha ha, tiểu lục tử, mày muốn cống tiền thì cứ nói thẳng, cược liền một hơi, mày cho rằng có thể ăn sao?" Phương tiểu nhị cười ha hả, lúc này hắn đã khẳng định thực sự Dịch lão lục cống tiền cho hắn xài, vậy nên hắn không thể làm gì khác hơn bởi từ chối là sự bất kính.

Ngay cả những người đứng xem cũng nhìn Dịch lão lục cược một hơi như vậy, thực sự chẳng khác nào ném tiền cho kẻ khác, nếu không phải thấy Dịch lão lục có đối thủ thì bọn hắn cũng chỉ hận không thể lao vào mà làm thịt.

"Có khả năng hay không thì chờ sẽ biết, nhưng có 1 chuyện mày phải chuẩn bị trước đi đã" Đừng thấy ngoài mặt Dịch lão lục trấn định, thực sự trong lòng cũng lo lắng muốn chết, nhưng hắn tin tưởng Hướng Nhật sẽ không lừa hắn.

"Chuyện gì?" Phương tiểu nhị cho rằng hắn đổi ý, lạnh lùng hỏi.

"Thẻ của mày không đủ, tao đã cược riêng 200 vạn, nói cách khác nếu tao cược trúng thì mày phải đưa 600 vạn cho tao, nhưng hình như mày chỉ có 200 vạn, còn 5800 vạn đâu?"

Dịch lão lục chỉ chỉ trên bàn.

"Mày sợ tao quịt à?" Phương tiểu nhị cũng không nghĩ đến việc này, bởi trong lòng hắn đã khẳng định căn bản không có việc như thế.

"Thẻ phải để ra thì tao mới yên tâm, có đúng không?" Dịch lão lục không chút nhún nhường, quả thực hắn sợ thằng nhóc này quịt.

Phương tiểu nhị biến sắc, nhưng cuối cùng cắn răng móc cuốn chi phiếu ra ký 1 tờ, đưa cho mỹ nữ vừa lấy rượu cho hắn: "Đi đổi 58 cái thẻ ra đây"

Mỹ nữ cầm chi phiếu vâng lời hắn đi ra, rất nhanh liền trở lại, trong tay có thêm 1 cái khay, trên đó có 1 đống thẻ màu tím.

"Đặt xuống đi" Phương tiểu nhị chỉ chỉ trên bàn, chờ mỹ nữ đổ từ khay ra, hắn không nhịn nổi nửa nói với gã chia bài:

"Được rồi, gieo xúc xắc đi"

| Tải iWin