Sáng hôm sau tỉnh dậy, tinh thần Hướng Nhật sảng khoái không hề có chút "mệt nhọc" bởi hôm qua quá sức khiến tinh thần giảm sút.
Nhìn cô nàng ngoại quốc còn rúc trong ngực ngủ say, Hướng Nhật hôn lên trán nàng, tối qua nhịn không được làm với nàng hai lần, quả thực khiến nàng khó chịu.
Có lẽ thực sự ngủ như chết, dù Hướng Nhật chạm vào nàng Anna cũng không hề tỉnh dậy.
Hướng Nhật cũng không quấy rầy nàng, đứng dậy mặc quần áo tử tế, hôm qua nhận lời cùng lão thái thái đi dạo sau đó có thể lên đường về Bắc Hải.
Ra khỏi phòng ngủ đi ra ngoài, vừa vặn Hướng Nhật gặp Dịch Trù Ngu, sắc mặt nàng tái nhợt, tuy trang điểm nhẹ để che giấu nét mệt mỏi nhưng vẫn khó che đi vẻ mặt uể oải.
- Cô không sao chứ?
Hướng Nhật có chút áy náy, tối qua hắn quá mạnh bạo. Dù cuối cùng cũng có chút nhẹ nhàng nhưng cũng không phải một người con gái trải qua lần đầu có thể thừa nhận.
- Không có gì.
Dịch Trù Ngu đỏ lên nhưng vẻ mặt vẫn lạnh lùng dường như đối mặt với "người" lần đầu gặp mặt.
- Chuẩn bị ra ngoài?
Nhiệt tình nhưng bị người ta thờ ơ, Hướng Nhật cũng chẳng cảm thấy xấu hổ, tiếp tục hỏi han:
- Ừm.
Dịch Trù Ngu khẽ gật đầu định xoay người đi. Hướng Nhật chỉ biết cười khổ, nhìn bóng lưng gầy gầy đột nhiên muốn bước tới ôm nàng vào lòng nhưng hắn biết không thể, đồng thời cảm thấy mất mát, sự việc này có thể coi như chưa từng xảy ra sao? Hay tối qua không phải nàng? Tựa như hoàn toàn là hai người khác nhau.
Lắc đầu nhìn bóng dáng nàng xa dần, Hướng Nhật cũng đi ra ngoài. Đúng lúc này "Ầm" một tiếng, không chỉ tiếng nổ đột ngột làm toàn thân tê dại mà mặt đất cũng chấn động, đến Hướng Nhật chưa kịp chuẩn bị cũng suýt nữa ngã nhào.
Mà Dịch Trù Ngu thì khỏi phải nói, vốn tinh thần uể oải lại bị làm kinh hãi thân thể chịu không nổi liền ngã xuống. Hướng Nhật ở sau hiểu rõ liền thuấn di tới ôm nàng vào lòng. Bốn mắt giao nhau.
- Cám ơn.
Nét kinh hãi vẫn chưa rời khuôn mặt nhưng gặp phải ánh mắt nóng bỏng của hắn Dịch Trù Ngu có chút bối rối, khẽ đẩy hắn ra, vội vàng chạy đi dường như phía sau là một thứ cực kì khủng bố đuổi theo nàng.
Nhìn bóng dáng gầy yếu chạy trốn chật vật Hướng Nhật nhận ra có lẽ không phải nàng vô tình như vậy mà là không có cách nào thừa nhận.
Vụ nổ không chỉ khiến Hướng Nhật cùng Dịch Trù Ngu rung động mà cả trang viên cũng bị dọa sợ.
- Xảy ra chuyện gì thế?
Đám thanh niên nhao nhao chạy ra bên ngoài đình viện, trên mặt tràn đầy sự kích động. Sau đó là bốn bà thím nhưng vẻ mặt không chút vui vẻ mà cực kì nghiêm chỉnh, bao nhiêu năm chưa hề phát sinh chuyện như vậy, không biết rốt cục xảy ra đại sự gì, nghe tiếng nổ vừa rồi dường như là.
Nhưng chỉ dám để trong lòng chứ không dám nói ra.
Cuối cùng lão gia tử cũng đi ra, lão thái thái ở bên vẻ mặt cũng cực kì nghiêm túc, hai người cùng nhìn về phương bắc dường như phía xa xa có chuyện xảy ra. Lão gia tử cầm điện thoại cau mày gọi.
Điện thoại nhanh chóng kết nối, lão gia tử nghe xong vẻ mặt liền trở nên âm trầm, nhíu mày. Những người bên cạnh thấy vẻ mặt lão gia tử liền hiểu ra nhất định xảy ra đại sự nếu không sắc mặt cũng không biến hóa như vậy.
Hướng Nhật ở bên cạnh biết sự việc không đơn giản, với hiểu biết của hắn về ông già, nếu tiếng nổ kia hắn đoán không sai tuyệt đối là thuốc nổ C4 mới có uy lực như vậy, mà âm thanh như vậy có lẽ nơi phát nổ cách Dịch gia không xa.
Chính vì vậy nên sự việc càng nghiêm trọng. Dịch gia không phải ngoại thành hay một ngóc ngách nào đó mà là khu vực náo nhiệt, vụ nổ xảy ra ở khu vực náo nhiệt đại biểu cho cái gì?
Kẻ dám đến khu vực đông người kích nổ C4 uy lực lớn như vậy chẳng lẽ chán sống? Nhưng Hướng Nhật cũng biết trên đời lắm kẻ to gan, chán đời tìm chết không thiếu.
Nhìn vẻ mặt lão gia tử lo lắng cúp điện thoại, nói với lão thái thái vài câu rồi đi tới. Hướng Nhật biết lão gia tử tìm mình có việc liền chủ động hỏi:
- Xảy ra việc gì thế?
- Có kẻ gây ra vụ nổ ở khu buôn bán trung tâm thành phố, nhưng may mắn là hiện trường ít người, thương vong không nghiêm trọng.
Lão gia tử nói sơ qua sự việc một lượt.
- Cháu có thể giúp đỡ gì không?
Hướng Nhật biết lão gia tử không vô duyên vô cớ nói như vậy, khẳng định là có việc cần nhờ.
- Ừ.
Lão gia tử cũng không khách khí tiến tới nói nhỏ vào tai Hướng Nhật. Vẻ mặt hắn lộ rõ sự kinh ngạc, lão gia tử lại có thể tính toán để mình làm như vậy? Nhưng hắn cũng không nói gì đáng nghi, dù sao cũng chỉ là tiện tay.
- Cháu sẽ đi ngay.
Hướng Nhật cũng không rề rà, đối với kẻ bắt cóc coi mạng người như cỏ rác hắn hận không thể sớm tiễn chúng lên đường.
- Xe đã ở ngoài.
Hướng Nhật ra khỏi trang viên, bên ngoài có một chiếc Audi chờ sẵn, chuẩn bị bước tới thì điện thoại vang lên, là Trần thượng tướng gọi. Hướng Nhật vội phất tay bảo gã tài xế chờ rồi nghe điện.
- Thượng tướng, có việc gì không?
Hướng Nhật thầm dự cảm Trần thượng tướng gọi tới có lẽ cũng liên quan đến tiếng nổ kia.
- Tiểu Hướng, giờ có một nhiệm vụ khẩn cấp giao cho cậu, hi vọng có thể hoàn thành một cách tuyệt đối.
Giọng điệu Trần thượng tướng mang theo một cỗ sát ý không chút che giấu.
- Thượng tướng, ngài nói đi.
Lần đầu tiên Hướng Nhật nghe được lời lẽ sắc bén như vậy từ Trần thượng tướng, có lẽ chuyện này thực sự khiến ông khó chấp nhận được.
- Tiếng nổ lớn vừa rồi có lẽ cậu cũng nghe qua, có phần tử khủng bố ở cửa hàng tổng hợp khu trung tâm thành phố cùng mười mấy người chết, yêu cầu chính phủ thả đồng bọn của chúng, tiếng nổ vừa rồi là tín hiệu thứ nhất, tôi hi vọng cậu có thể giải cứu con tin đồng thời đánh tan phần tử phạm tội.
- Không thành vấn đề, thượng tướng, thực ra tôi cũng đang định tới.
Quả nhiên như mình đoán, chẳng qua Trần thượng tướng khiến hắn kinh ngạc bởi tin tức chuẩn xác, cái này đỡ mất công hắn nhiều lắm.
- Ừm, thời gian cấp bách, cứ vậy đi, cậu phải cẩn thận, phẩn tử phạm pháp cũng có dị năng giả, tôi sẽ phái tiểu Phương hỗ trợ cậu.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đỉnh Cấp Lưu Manh
Chương 735: Nhiệm vụ khẩn cấp
Chương 735: Nhiệm vụ khẩn cấp