Ăn xong bữa sáng lão gia tử kéo Hướng Nhật đến hỏi vài câu xong mới vừa lòng đi ra ngoài. Lão thái thái vốn dự định đưa Hướng Nhật ra ngoài dạo chơi nhưng bởi vụ nổ vừa xảy ra nên liền hẹn hắn bữa khác.
Hướng Nhật không thể không nghe theo, đúng lúc hắn không muốn ra ngoài nên vội vàng lén lút vào phòng, Anna lập tức trừng mắt:
- Anh lại đến làm gì?
- Đây là phòng của anh, sao lại không thể tới chứ Maria?
Hướng Nhật cười hắc hắc đến gần Anna, ánh mắt đảo khắp người nàng một lượt, không thể phủ nhận Anna là người phụ nữ nước ngoài đẹp nhất hắn từng gặp, làn da không thô như những cô gái khác mà mềm mại như nước. Nhớ lại lúc dán chặt vào thân thể đầy đặn của nàng hắn liền trở nên phấn khích.
Anna bị hắn nhìn liền nổi da gà chỉ muốn trói hắn lại, sợ kẻ này lại làm như vừa rồi, nàng biết kẻ này hứng thú không kể ngày đêm, phòng tắm hay phòng ngủ, khẳng định sẽ hung tợn là lấn tới. Nghĩ đến sự điên cuồng tối qua Anna liền sợ hãi:
- Em đã hẹn Trù Ngu ra ngoài mua đồ, nàng đang chờ bên ngoài.
- Anh có thể đi chứ?
Thấy bộ dáng rụt rè của Anna hắn đắc ý không thôi, cuối cùng cô bé kiêu ngạo này đã chịu phục tùng.
- Không được!
Anna vội vàng cự tuyệt, từ khi phát sinh quan hệ với hắn nàng thấy hắn liền sợ hãi, chưa nói nàng hẹn Trù Ngu đi mua đồ dùng cho phụ nữ, chỉ cần hắn đi theo cũng làm nàng không được tự nhiên.
- Vậy bọn em đi đi, nhưng mà phải cẩn thận.
Thực sự Hướng Nhật cũng chẳng muốn theo, chỉ là muốn đùa giỡn cô bé mới bị mình thần phục này. Anna thở phào nhẹ nhõm, vội vàng soi gương lại rồi vòng qua Hướng Nhật ra ngoài.
- Chờ một chút!
Hướng Nhật hiển nhiên không dễ dàng cho nàng ra ngoài, giữ tay nàng lại:
- Anh, anh muốn làm gì?
Anna run rẩy, chỉ sợ người này lại đổi ý.
- Trước khi ra ngoài còn phải. Ừm, em hiểu rồi mà.
Hướng Nhật chỉ chỉ môi mình, ý tứ cũng rất rõ ràng.
Nhìn vẻ mặt đáng giận của hắn Anna rất muốn nện cho một đấm nhưng nàng biết làm vậy hậu quả rất thảm. Cho nên nàng đành thỏa hiệp, tới gần hôn hắn một cái sau đó bỏ lại hắn chạy ra ngoài.
Hướng Nhật sờ môi, cảm giác mềm mại thơm tho kia vẫn còn mà cười ngây ngốc. Anna có thể nói là cô bạn gái đặc biệt nhất, thực ra có lẽ trong lòng thích hắn nếu không sẽ không để hắn Bá Vương ngạnh Thượng Cung nhiều lần như vậy, nhưng bởi trước đó có cừu oán nên nhất thời không thể thích nghi. Có lẽ một thời gian sau mới có thể quen với thân phận này.
Cười ngây ngô, đột nhiên Hướng Nhật bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, cầm điện thoại lên liền thấy một dãy số lạ.
- Này, anh tìm ai?
- Tìm ngươi!
Âm thanh xót xa từ bên kia truyền tới, dường như tuổi không nhỏ, cảm giác già nua.
- Ông là ai?
Hướng Nhật lạnh lùng đáp, không nói tên đã bảo tìm mình, mà giọng nói còn ác ý mãnh liệt khẳng định chả phải tốt lành gì.
- Người muốn mạng ngươi.
Quả nhiên lời kế tiếp của đối phương chứng thực suy đoán của Hướng Nhật.
- Phải không? Ta tùy thời hoan nghênh ngươi tới, nhưng mà những kẻ nói lời này bình thường đều phải chết sớm hơn ta.
Hướng Nhật không chút khách khí, kẻ muốn mạng hắn nhiều nhưng hắn vẫn sống tốt nói lên điều gì?
- Xú tiểu tử, ngay cả giọng của ta cũng không nhận ra.
Câu nói của Hướng Nhật tựa như lời nguyền rủa khiến đối phương tức điên lên.
- Ông là ai?
Hướng Nhật nghe giọng nói quen thuộc liền biết mình hiểu lầm, nhưng nhất thời không nhớ ra là ai.
- Ta là sư huynh của ngươi!
Bên kia liền rống lên.
- Trương lão?
Hướng Nhật liền có phản ứng, thì là lão già này, lúc trước hắn thay sư phụ nhận mình làm đồ đệ, cứ tưởng lão già này không xuất hiện, ai biết được đã tìm tới rồi.
- Xú tiểu tử, đến thủ đô mà cũng không thèm gọi điện cho ta, nếu không có người báo ta cũng không biết thằng nhóc nhà ngươi ở đây.
Trương lão rất tức giận, nguyên nhân dường như bởi sư đệ Hướng Nhật rất không nghe lời, không biết tôn kính lão, lén đến kinh thành mà không thèm nói một lời.
- Sư huynh, cái này không thể trách ta, ta không có số điện thoại của ông.
Hướng Nhật liền chối bay chối biến, mà đúng là vậy, thực sự hắn không có số điện thoại của người này. Lúc trước lão già để lại mấy tờ giấy, cách thức liên lạc chả có liền tiêu sái bỏ đi.
- Đừng lắm lời, cho ngươi cái địa chỉ, tới tìm ta!
Trương lão thẹn quá hóa giận, nói địa chỉ liền căm tức tắt máy. Hướng Nhật cũng không khó chịu bởi thái độ giận dữ của đối phương, nhớ địa chỉ xong liền đi tìm Dịch lão lục. Thằng nhóc này đã thành lái xe của hắn, muốn đi đâu nói một tiếng hắn liền đưa đi.
- Em họ, cậu tìm tôi?
Dịch lão lục đang chuẩn bị ra ngoài, nhận được điện thoại của Hướng Nhật liền chạy tới.
- Đưa tôi tới một nơi.
Hướng Nhật nói ra địa chỉ.
- Cậu muốn đến chỗ này?
Vẻ mặt Dịch lão lục cổ quái.
- Có vấn đề sao?
Hướng Nhật ngẩn người, nhìn vẻ mặt Dịch lão lục dường như biết nơi này, mà khẳng định chỗ đó cổ quái nếu không vẻ mặt hắn cũng không biến hóa như vậy.
- Đó là Gia Quyền quán.
Vẻ mặt Dịch lão lục càng khác thường.
- Quyền quán thì có vấn đề gì?
Hướng Nhật cũng hứng thú, xem ra Gia Quyền Quản này là nơi không bình thường.
- Quyền quán không có vấn đề, nhưng vấn đề ở chỗ bên trong Quyền quản đề là nữ đệ tử.
Dường như Dịch lão lục nhớ đến việc rất thảm, vẻ mặt có chút sợ hãi.
- Cái này không phải tốt sao?
Hướng Nhật nói, trong lòng thầm oán, có lẽ lão già kia là lão sắc lang, thu đồ đệ mà tất cả đều là nữ.
- Tốt, tốt.
Vẻ mặt Dịch lão lục gượng gạo, có chuyện hắn không thể nói ra bởi việc này rất mất mặt. Lần đó hắn dạo phố phát hiện ra tất cả nữ đệ tử quyền quán xong liền thường xuyên đến đó dòm ngó, một ngày nọ nhịn không được liền đi ra đi vào, những nữ đệ tử này đừng thấy yếu liễu đào tơ, ra tay đều rất tâm ngoan thủ lạt.
- Đi thôi.
Hướng Nhật mặc kệ những nữ đệ tử của quyền quán, Trương lão đã bảo hắn tới gặp mặt khẳng định là phải đi. Nếu không phải lão để lại vài tờ giấy Hướng Nhật cũng tự nhận không có trình độ cao như vậy, cho nên miễn cưỡng gọi lão một tiếng sư huynh.
- Tôi lái xe.
Dịch lão lục cầu xin, trong lòng đã quyết, chờ đến chỗ kia hắn sẽ không vào nếu không lại bị những cô nàng tâm ngoan thủ lạt kia thì có lẽ lại năm bệnh viện một tháng. Lúc này hắn cũng quên thân phận dị năng giả của Hướng Nhật, thực sự là bóng ma của mấy con hổ cái kia vẫn còn hằn rõ trong tâm trí hắn.
-
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đỉnh Cấp Lưu Manh
Chương 743: Sư huynh gọi điện
Chương 743: Sư huynh gọi điện