Địa vi lão thái thái thì không cần phải bàn, khiêm tốn thì cũng là dưới một người trên vạn người… bình thường là nhường uy nghiêm cho lão gia tử nên tất cả đều theo ý ông. Đương nhiên Dịch Tiểu Quân biết điểm này! Nếu khiến lão thái thái nổi giận thì lão gia tử cũng chỉ biết khó mà lui.
Năm đó lão gia tử tuyên bố cắt đứt quan hệ cha con cùng đại tiểu thư đã khiến lão thái thái giận ông suốt ba năm trời, về sau lão gia tử không ngừng tìm kiếm tin tức về đại tiểu thư mới giảm bớt được lửa giận của lão thái thái. Bí mật này cũng từ một lần nói chuyện phiếm với lão thái thái mà biết được.
Dịch Trù Ngu không biết dì út suy nghĩ miên man đến đâu, đương nhiên nàng biết sự thực không thể bày ra nên đành nói:
- Là gia gia bảo cháu tới.
- Lão gia tử bảo cháu tới?
Dịch Tiểu Quân trừng mắt đầy vẻ khó tin:
- Làm sao lão gia tử lại cho cháu tới Bắc Hải, ông ấy bị diên rồi à?
Hiển nhiên việc này thực quá khó tin, lão gia tử bình thường dữ như cọp nàng cũng dám lén nói xấu vài câu.
- Tiểu Quân, cô mê sáng à!
Hướng mẫu nghe xong nhướn mày, tuy trước kia lão gia tử đã quyết tâm cắt đứt quan hệ với bà nhưng quan hệ máu mủ không thể chối bỏ, thấy em gái nói xấu lão gia tử nên bà quá lớn. Dịch Tiểu Quân cực kì hoảng sợ, chuyện này thực khó tin, chẳng lẽ lão giả tử không sợ việc năm đó tái diễn sao? Trước kia là cho đại tiểu thư ra ngoài mới gặp được người đàn ông kia rồi xảy ra bi kịch cha con đối địch xảy ra. Cũng bởi vậy lão gia tử mới bắt Dịch Trù Ngu cấm túc trong nhà, bình thường ra khỏi nhà còn hỏi han đủ điều vì sao lại cho nàng tới Bắc Hải?
Rốt cục là xảy ra chuyện gì mà khiến lão gia tử thay đổi như vậy, Dịch Tiểu Quân cảm thấy nhất định phải suy đoán cho rảnh rẽ một phen, có phải lão gia tử ra tín hiệu gì chăng. Ánh mắt vô tình đảo qua phía Hướng Nhật dột nhiên Dịch Tiểu Quân khựng lại tựa như đã tìm ra gì đó.
Hướng mẫu kéo Dịch Trù Ngu vào phòng nói chuyện, Hướng Nhật không dám ý kiến gì, Hướng mẫu động tí là kéo người ta vào phòng thủ thỉ nhỏ to hắn cũng đoán ra nhất định việc này có liên quan tới mình, đại khái là việc xảy ra ở thủ đô.
- Lão gia tử gọi Trù Ngu tới là vì ngươi sao?
Dịch Tiểu Quân nhìn Hướng Nhật, nàng cho rằng chỉ có hắn mới có thể khiến lão gia tử thay đổi đến vậy. Trước kia nàng còn sợ lão gia tử bỏ qua Trù Ngu mà coi mình là mục tiêu nhưng rất nhanh nàng phủ nhận bởi từ khi xảy ra việc kia lão gia tử đã hết hy vọng với mình rồi, mà trùng hợp là khi nhìn thấy Hướng Nhật nàng liền cảm thấy nhất định là hắn.
- Thế thì đã sao?
Hướng Nhật khinh thường nói, đối với bà dì út này hắn chả có tí hảo cảm nào, dù sao thì hắn cũng chẳng tin Dịch Tiểu Quân đoán ra quan hệ của hắn với Dịch Trù Ngu. Mà Dịch Trù Ngu tới Bắc Hải cũng chẳng giấu nổi ai. Giờ mà phủ nhận thì khi bị vạch trần sẽ càng khiến bị nghi ngờ.
- Hả?
Dịch Tiểu Quân sửng sốt, tuy rằng trong lòng đã đoán ra nhưng cũng không dám chắc, chẳng ngờ được đáp án lại là vậy. Ánh mắt Dịch Tiểu Quân đầy vẻ khó hiểu bởi nan đề khác lại hiện lên, vì sao hắn phải gọi Trù Ngu tới Bắc Hải, hai người không quen thân lắm, dù ở chung vài ngày trên thủ đô. Chẳng lẽ… không thể nào, không thể nào, nếu đúng như vậy thì quá điên cuồng!
Dịch Tiểu Quân vắt não suy nghĩ nhưng ý tưởng điên cuồng kia vẫn lởn vởn chung quanh liền không nhịn được suy nghĩ càng thêm táo bạo cuối cùng quyết định phải thăm dò một phen.
- Trù Ngu trưởng thành ra sao ta biết rõ, nó có tâm từ gì đều không qua được mắt ta. Hai người các ngươi dám làm ra việc như vậy đúng là mát mặt hai nhà đấy!
- Ngươi nói gì?
Hướng Nhật giật thót tim nhưng vẻ mặt vẫn bình thản. Sao có thể chứ? Bà cô này nhìn ra được sao?
- Còn giả ngu à? Quan hệ của ngươi cùng Trù Ngu tưởng ta không nhìn ra sao?
Vẻ mặt Dịch Tiểu Quân tràn ngập sự trào phúng, đương nhiên là cố nặn ra.
- Chị ta còn bị gạt nhưng ra một thời gian ở chung với Trù Ngu tất sẽ nhận ra, ngươi còn chối à?
Hướng Nhật bị Dịch Tiểu Quân đoán mò mà trúng, chủ yếu là vẻ mặt lừa tình của nàng cùng với cái lí do cực kì hiểu Trù Ngu nên Hướng Nhật không biết nàng đang giăng bẫy mình.
- Nói mục đích của cô đi.
- Giúp ta trẻ ra cái này với ngươi rất dễ đúng không? Mà ta còn muốn một tờ chi phiếu điền 8 số 0.
Dịch Tiểu Quân đắc ý giơ tay ra nhưng từ đáy lòng vẫn khiếp sợ, là sự thực, vậy mà là sự thực, quan hệ này rõ ràng là chị em họ, lão gia tử có biết hay không, lão thái thái có tỏ hay chăng?
Nghĩ tới đứa cháu gái thân yêu cũng bị hạ "độc thủ" Dịch Tiểu Quân này sinh ý nghĩ ác độc, trước kia thằng nhóc này làm loạn chưa tính, giờ đến cả người nhà cũng không tha, nó không biết đó là chị họ hay sao? Mà chị họ thì cả hai có quan hệ huyết thống, đây rõ ràng là loạn…
- Mơ đi!
Hướng Nhật cự tuyệt sự xảo trá của Dịch Tiểu Quân, đúng là gian xảo, giúp nàng trẻ lại cũng được đi, dù sao cũng chỉ là lãng phí chút lực lượng nhưng muốn nuốt không năm trăm triệu sao, mỡ đấy mà húp? Tưởng mình là cái kho di động của cô ta chắc?
- Giúp ta trẻ lại cùng với 400 triệu.
Dịch Tiểu Quân sớm đã chuẩn bị mặc cả, không hề tức giận vì Hướng Nhật cự tuyệt.
- Trẻ ra hay 500 triệu, tự chọn đi.
Hướng Nhật lạnh lùng nhìn Dịch Tiểu Quân, hắn tin rằng đây là lựa chọn khó nhất trên đời rồi, mà Dịch Tiểu Quân lại là người phụ nữ tiêu tốn hàng triệu đồng để chăm chút nhan sắc.
- Trẻ lại cùng 300 triệu, nếu không đồng ý ta đành phải nói rõ ràng với chị gái thân yêu rồi.
Lời Dịch Tiểu Quân đầy ý tứ uy hiếp, chẳng những nàng muốn có tuổi thanh xuân mà tiền cũng không thể thiếu.
- Cô đi đi, tôi ngồi đây chờ.
Hướng Nhật lợn chết không sợ nước sôi, Dịch Tiểu Quân là người biết suy nghĩ nhất định sẽ không dám làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy. Quả nhiên Dịch Tiểu Quân hung hăng trừng mắt nhìn hắn nghiến răng nghiến lợi nói:
- Hồi xuân cùng với 100 triệu.
Nói xong chỉ hận không thể ăn tươi nuốt sống Hướng Nhật. Hắn cũng trừng mắt nhìn nàng, Dịch Tiểu Quân hung hăng theo dõi hắn, hai bên nhìn chằm chằm vào nhau. Hướng Nhật cũng không lo lắng, mình nắm ưu thế Dịch Tiểu Quân tất sẽ ngoan ngoãn đi vào khuôn phép.
Vài phút sau Dịch Tiểu Quân đành chịu thua, cố quá sợ thành quá cố, cũng bởi hiểu rõ thằng nhóc xấu xa này không hề biết tôn kỉnh bế trên là gì, muốn hắn khuất phục còn khó hơn lên trời.
- Ta..ta muốn…ta muốn trẻ lại.
Dịch Tiểu Quân tức giận rặn ra từng từ một.
- Sớm biết điều không phải là tốt sao?
Hướng Nhật khẽ liếc mắt nhìn sang.
- Nhưng mà muốn trẻ ra cũng không nhanh vậy đâu, phải chờ một thời gian.
- Ngươi đùa sao?
Dịch Tiểu Quân tức giận.
- Tôi đã nói rồi, năng lượng dùng hết phải chờ một thời gian.
Đương nhiên là hắn nói dối bởi trước kia từng nói ra nên phải tiếp tục diễn trò, mà hắn cũng không muốn nhìn vẻ mặt đắc ý của Dịch Tiểu Quân.
- Muốn lật lọng sao?
Dịch Tiểu Quân cười lạnh, nếu phải đợi lâu như vậy nàng sẽ liều mạng, cá chết lưới rách cũng không cho hắn yên ổn.
- Một tháng! Hay là là một tháng cô cũng không chờ được?
- Tốt, ta sẽ chờ một tháng.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đỉnh Cấp Lưu Manh
Chương 813: Chờ ngươi một tháng
Chương 813: Chờ ngươi một tháng