TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Cực Thiên Hạ
Lời dẫn: Ma Phương

Trên băng nguyên mênh mông vô bờ gió tuyết lất phất, vô số vụn băng bị gió lạnh cuốn lên, va chạm trên không, khí lạnh thấu xương dường như muốn đóng băng linh hôn người ta.

Nơi này là Lạc Tuyết giới trong Thần Vực chư giới. Lạc Tuyết giới hàng năm tuyêt rơi, nước đọng thành băng.

Trên vùng trời của băng nguyên hoang vu này, bỗng một lúc nào đó, mấy chục hạt băng nhỏ bé dường như bị một loại dẫn dắt nào đó, xoay tròn ngưng tụ vào một chỗ, sau đó dần dần khuếch tán thành một vòng xoáy. Ở chính giữa vòng xoáy, một quầng sáng như thủy ngân lóe sáng trống rỗng xuất hiện. Ngay sau đó, một cô gái mặc lụa mỏng màu xanh nước biển từ trong quầng sáng đi ra.

Cô gái này dáng người lả lướt, tóc đen như thác, toàn thân lộ ra một luồng hơi thở thánh khiết, dường như một đóa sen băng ngọc khiết nở rộ trên cánh đồng tuyết. Chỉ là sắc mặt nàng tái nhợt, khóe miệng dính một chút tơ máu, phá hủy khí thất thanh thoát vốn có của nàng.

Quầng sáng biến mất, cô gái lại phun ra một búng máu, tỉnh thần càng trở nên uê oải.

- Tỷ tỷ!

Trên không vang lên một giọng nữ giòn tan, một quang đoàn màu trắng từ trên người nữ nhân bay ra, ngưng tụ thành thân thê một cô gái: - Tỷ tỷ, tỷ không sao chứ?

- Không sao!

Cô gái y phục xanh nước biển khoát tay. Nàng thân bị thương nặng, mạnh mẽ phá vỡ không gian, xuyên qua khoảng cách xa xôi tới một giới khác của Thần Vực, khiến nàng thương càng thêm thương.

- Đây là đâu? • Cô gái mặc y phục xanh nước biên hỏi.

Cô gái lấy ngọc giản ra, thần thức đưa vào trong, nói: - Tỷ tỷ, chúng ta tới Lạc Tuyêt giới.

- Lạc Tuyết giới?

Cô gái áo lam tâm thần chấn động, ngay sau đó thở dàimột hơi:

- Thần Vực 3000 thế giới, ta mấy lần xuyên qua hư không, lại không nghĩ tới cuối cùng chạy tới Lạc Tuyết giới. Ta vốn tên Mộ Thiên Tuyết, nơi này là Lạc Tuyết giới. Lạc Tuyết Lạc Tuyết, có lẽ nơi này chính là nơi ta ngã xuống...

- Tỷ tỷ, sẽ không đâu, chúng ta... -

Cô gái đang muốn lên tiếng, mà đúng vào lúc này trong hư không truyền ra một đợt dao động năng lượng kịch liệt. Ngay sau đó, không gian dường như bị một đôi bàn tay vô hình xé rách ra, một nam nhân mặc áo đen từ đó đi ra, đứng trên hư không.

Cô gái nhìn thấy người này, lập tức sắc mặt đại biến, lời định nói cũng không nói ra được nữa.

Nam nhân áo đen kia dung mạo tuấn dật, chi là hai tròng mắt hiện ra màu đỏ như máu tươi, khiến hắn thoạt nhìn có chút dữ tợn. Hắn nhìn thấy Mộ Thiên Tuyết, khẽ cười nói:

- Thánh nữ điện hạ, chúng ta lại gặp mặt rồi.

Mộ Thiên Tuyết thần sắc lạnh lùng kiên quyết, tuy rằng nàng dự đoán được đối phương sẽ đuôi tới nhưng là lại không nghĩ tới đuôi tới nhanh như vậy.

Nam nhân nói:

- Thánh nữ điện hạ, chuyện phát triển đến nước này ta cũng rất tiếc nuối. Hủy diệt Thiên Vũ Thánh địa ta cũng là bị ép bất đắc dĩ. Tu vi đến loại trình độ như ngươi ta, trong trời đất đã không có gì không chiếm được nữa. Chúng ta theo đuổi chỉ có cực hạn của lực lượng và tồn tại vĩnh hằng. Không bằng Thánh nữ đem Thần Tinh Ma Phương giao cho ta, ngươi ta song tu cùng tìm hiểu bí mật của Ma Phương, thọ cùng trời đất. Thế nào?

Mộ Thiên Tuyết vận chuyển thần lực trong cơ thể, lạnh giọng nói:

- Không cần phải nói một số lời không có ý nghĩa. Thiên Minh Tử, ngươi có thể tiêu diệt Thiên Vũ Thánh địa, nhưng muốn giết ta ngươi cũng sẽ phải trả một cái giá thảm thiết.

- Vậy sao? Vậy ta đành phải thử một chút thôi.

Nam nhân được xưng là Thiên Minh Tử không cho là đúng. Hắn lật tay phải, một chiếc bảo tháp ngoại hình cổ xưa xuất hiện ở trong lòng bàn tay. Đây là Hoang Hồng Linh Bảo Phong Thần Tháp, có thể phong thần khóa ma, cũng có thể coi là vật chứa cất chứa mấy vạn chiến sĩ. Nửa tháng trước, nam nhân chính là bằng vào Phong Thần Tháp này mang theo hơn vạn cường giả Thần Vực đến từcác thế lực Thần Vực bất đồng đột nhiên xuất hiện ở Thiên Vũ Thánh địa, hủy diệt nó.

Thiên Minh Tử ném Phong Thần Tháp lên giữa không trung, theo đó ánh vàng rực rỡ, một vạn cường giả trông rông xuât hiện ở Lạc Tuyêt giới. Trong lúc nhât thời cả bâu trời rậm rạp toàn là bóng người.

Hơn một vạn người hư không mà đứng, nhìn hai cô gái tứ cố vô thân trên băng nguyên, trong măt tràn đây vẻ lạnh lùng.

Mộ Thiên Tuyết nhìn thấy cảnh này, khóe miệng nổi lên một tia cười lạnh, nàng chờ chính là giờ khắc này. U Minh Thánh địa, Hỗn Nguyên Thánh địa, Cổ Lằng Cung, Huyết Sát Đảo... Các ngươi liên thủ hủy diệt Thiên Vũ Thánh địa, như vậy hôm nay ta liền dùng linh hồn của mình làm giá phải trả, khiến cho các ngươi toàn bộ chôn cùng!

Thiên Minh Tử nói:

- Mộ Thiên Tuyết, ta kính trọng ngươi, cũng khâm phục thực lực và thiên phú nghịch thiên của ngươi. Nhưng hiện tại, ngươi thân bị thương nặng, lại đối mặt một vạn cường giả Thần Vực, ngươi không có một nửa phần thắng. Không bằng giao ra Thần Tinh Ma Phương, ta giữ lại tính mạng ngươi và muội muội ngươi!

Mộ Thiên Tuyết giả điếc không nghe, tâm niệm nàng thoáng động, một hình lập phương màu xám thể tích chỉ một tấc vuông, mặt ngoài phủ kín minh văn màu đen từ trong lòng bàn tay Mộ Thiên Tuyết chậm rãi hiện ra. Thứ này chính là Thần Tinh Ma Phương khiến cho toàn bộ Thần Vực rung chuyển.

Mộ Thiên Tuyết đem thần lực toàn thân rót hết vào trong Thần Tinh Ma Phương. Tuy rằng Thần Tinh Ma Phương rơi vào trong tay nàng không tới một năm, nhưng là nàng vẫn tìm hiểu ra một chút áo nghĩa của Thần Tinh Ma Phương. Đây có lẽ là kết tinh linh hồn của Chân Thần trong truyền thuyết để lại sau khi ngã xuống, nó có được lực lượng khủng bố đánh nát linh hồn vạn vật. Nhưng mà với thực lực của Mộ Thiên Tuyết, còn không đủ để nắm giữ loại lực lượng này, ngay cả linh hồn của nàng cũng sẽ bị Thần Tinh Ma Phương cắn nuốt phong ấn.

- Nguyệt nhi, không nên chống cự.

- Tỷ tỷ?

Cô gái không biết Mộ Thiên Tuyết muốn làm gì. Đúng vào lúc này thân thể nàng bị một quâng sáng trùm lên, đó chính là ánh sáng truyên tông phá vỡ hư không.

Mộ Thiên Tuyết đầu tiên là muốn đưa muội muội của mình đi. Bởi vì lực lượng cấm kỵ của Ma Phương một khi phát động, linh hồn của tất cả sinh linh chung quanh đều sẽ bị hút vào nghiền nát. Đây cũng là nguyên nhân nàng không thể sử dụng loại lực lượng cấm kỵ này ở Thiên Vũ Thánh địa.

- Ha ha, muốn đưa muội muội ngươi đi? Ta há có thể cho ngươi như nguyện?

Thiên Minh Tử hai tay kết ấn muốn đóng băng hư không phạm vi chục dặm. Nhưng mà đúng vào lúc này, sắc mặt hắn khẽ biến. Bên trong Thần Tinh Ma Phương trong tay Mộ Thiên Tuyết dường như đang ngưng tụ một cỗ lực lượng khiến linh hồn hắn lâm vào run rẩy sợ hãi.

Đây là... Thiên Minh Tử trong lòng nhảy dựng, động tác kết ấn không khỏi chậm lại, hăn cảm giác đên một cơn nguy cơ uy hiêp đên sinh mệnh hắn.

Nguyên khí đất trời trong nháy mắt này trở nên cuồng bạo, ở phía trên Thần Tinh Ma Phương tạo lên một vòng xoáy năng lượng.

- Với linh hồn làm dẫn, mượn lực Chân Thần, diệt sạch linh hồn!

Mộ Thiên Tuyết rõ ràng mà lạnh lùng hộc ra câu nói này, theo đó thân thể của nàng trống rỗng hóa thành nhiều điểm ánh sao, linh hồn thần thức toàn bộ hóa thành lưu quang dung nhập vào trong Thần Tinh Ma Phương. Nhìn thấy cảnh tượng này, Thiên Minh Tử sắc mặt đại biến, hắn không chút do dự xé mở không gian muốn chạy trốn. Nhưng chính vào lúc này, năng lượng khủng bố trên Thần Tinh Ma Phương bùng nổ.

Dường như là bùng nổ của tỉnh thể, không gian bốn phía như giấy rách ra, một vạn cường giả đi tới Lạc Tuyết giới lúc này mới ý thức được nguy cơ sinh tử. Chúng đại năng có được năng lực tự do xuyên qua giới diện đều muốn trốn vào hư không, nhưng mà lại đã không còn kịp nữa. Không gian chung quanh bị năng lượng khủng bố hủy diệt trong nháy mắt, vòng xoáy gió bão thật lớn cuốn bọn họ Vào như miếng giấy vụn, sau đó thân thể bọn họ hóa thành bụi bặm biến mất, linh hồn bị gió bão nghiền thành mảnh vụn. Những mảnh vụn linh hồn này bị vòng xoáy xoay tròn hút vào trong Ma Phương.

Không gian sụp đổ phạm vi lớn khiến cho một góc Lạc Tuyết giới hoàn toàn trở thành đất chết, nơi này tràn ngập gió lốc không gian hủy diệt mọi thứ. Mà viên Thần Tinh Ma Phương kia sau khi cắn nuốt tất cả mảnh vỡ linh hồn cũng bị cơn gió lốc không gian này cuốn vào, bay vào hư không...

| Tải iWin