TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra
Chương 1934

Chương 1934

“Lừa đảo.”

Mắt hắn đỏ lên nhìn nàng: “Lâu rồi chúng ta chúng ta không gặp nhau, vừa gặp lại nàng ta cho ta thấy cái dáng vẻ bệnh nặng đến không dậy nổi của nàng, nàng muốn lấy mạng ta sao?”

Triệu An Linh khàn một tiếng, cẩn thận rời đi, không muốn quấy rầy họ.

Triệu Khương Lan tựa đầu vào ngực hắn: “Chàng thật xấu xa. Đã biết ta cứu chàng rồi mà vẫn không có thiện ý cảm ơn, lại còn hung hăng với ta.”

Mộ Dung Bắc Uyên không nói gì, chỉ lo ôm nàng thật chặt, thế nào cũng không chịu buông ra.

“Vả lại không phải là nàng cũng đã gạt ta sao? Ngón tay của ta bị gãy cũng không nói với ta một tiếng.”

Triệu Khương Lan vừa muốn quở trách, hắn đã rầu rĩ mở miệng: “Ta không nỡ để nàng đau lòng.”

“Không phải ta cũng vậy sao?”

Hai người nhìn nhau rồi nở một nụ cười gượng.

“Đúng rồi, sau chàng lại đến Triệu phủ tìm ta? Có phải đã xảy ra chuyện gì không?”

Mộ Dung Bắc Uyên nghĩ đến mục đích đến đây, nhưng lại lo lắng cho thân thể của Triệu Khương Lan nên cũng không muốn nói nhiều.

“Chàng nói cho ta biết đi! Nữ tặc kia đã khai ra tung tích của quận chúa Minh Châu chưa, đợi đến khi tìm được người, phải giết nữ nhân điên khùng kia mới được, nếu không Tử Sát của Tam ca sẽ không thể giải được.”

Mộ Dung Bắc Uyên lắc đầu, nói cụ thể tình huống cho nàng.

Triệu Khương Lan quýnh lên, đột nhiên lại ho mấy tiếng.

“Ta nhớ ra rồi! Rất lâu trước đây, lúc ta vẫn còn là công chúa Nhã Lan, phụ hoàng vì thuyết phục ta bỏ chàng mà dã nói với ta một chuyện.”

“Người nói trước kia người đã từng rất yêu một nữ nhân, thậm chí còn có suy nghĩ sẽ sống với nàng ta suốt đời. Chỉ đó điều tính tình nữ nhân kia cố chấp, không thích bị gò bó, không thích hợp với cuộc sống ở trong cung. Mà phụ hoàng lúc đó đã hạ quyết tâm sẽ giành được ngôi báo, nên đành phải cắt đứt tình cảm với nữ nhân kia. Nữ nhân mà phụ hoàng nhắc đến lúc đó, có lẽ là nữ thổ phỉ tối qua.”

Mộ Dung Bắc Uyên nhẹ giọng hỏi: “Yêu một người rất nhiều? Thì ra là vậy, phụ hoàng đến ngay cả chuyện làm tổn thương nàng ta cũng không bằng lòng dù chỉ một chút, khiến cho việc biết được tung tích của quận chúa Minh Châu bị chậm trễ, nên mới cầu xin sự giúp đỡ của nàng.”

“Người muốn ta dùng chim chóc để giúp đỡ?”

“Đúng vậy, nhưng thân thể của nàng quan trọng hơn, ta thấy. . .”

Triệu Khương Lan ngắt lời hắn: “Ta không sao, ta có thể hỗ trợ tìm người. Quận chúa Minh Châu gặp chuyện không may, ta và chàng cũng không phải là không có trách nhiệm. Ta biết rõ chàng vẫn còn mềm lòng, nếu thật sự nàng ấy chết đi, chỉ sợ là chàng sẽ thấy áy náy.”

Vẻ mặt Mộ Dung Bắc Uyên nghiêm nghị, cứng rắn: “Ta không có như thế.”

“Đi thôi, đưa ta ra sân.”

Nàng tìm con chim trên cây, dặn dò một lúc rồi để chúng nó đi đến khu vực cầu Minh Nguyệt cẩn thận tìm người.”

Vốn là còn muốn đến Đại Lý Tự một chuyến để mượn chó của Nghiêm Chính.

Nhưng đáng tiếc là do lúc trước Nghiêm Chính đã thấy nàng nói chuyện với chó săn trong thân phận Thần vương phi, hơn nữa hoàn cảnh bây giờ của nàng đặc biệt, có nhiều điều bất tiện.

“Mà thôi, không đến chỗ của Nghiêm Chính nữa. Kinh Triệu phủ cũng nuôi hai con chó, chi bằng đi tìm chúng giúp đỡ.”

| Tải iWin