Nhiễu sóng điện từ? Trong chùa Lạt Ma tất nhiên không thể có mánh khóe đó, và khả năng còn lại, khiến cho mọi người ở đây đều cảm thấy tình hình vô cùng gay go.
Blue Storm quả nhiên đã bắt đầu có hành động!
- Xem ra bọn họ đã bưng tai bịt mắt được chúng ta, đã tiến vào biên giới, lần này không xong rồi, ta không có cách nào liên lạc với bọn Hỏa Pháo được!
Diệp Tử lo lắng nói.
Vân Miểu sư thái vẻ mặt kì lạ liếc mắt sang Dương Thần:
- Ngươi không phải nói muốn vào trong chùa xem xem sao? Sao không đi?
- Sao, không cần tôi ở đây ngăn chặn người của Blue Storm nữa à?
Dương Thần cười hỏi.
- Người cũng đến rồi, mà lại không thấy tung tích, không thể cứ ôm cây đợi thỏ.
Vân Miểu sư thái nói.
Dương Thần khẽ cười:
- Tôi thấy, nếu đi, tất cả chúng ta đều đi, bởi vì ở lại đây đã không có ý nghĩa gì, thêm một người còn có thể thêm một phần phối hợp, mọi người thấy sao?
Hải Khiếu và Diệp Tử đưa mắt nhìn nhau, gật gật đầu, bởi vì máy móc đã mất tác dụng bọn họ không thể tiếp tục nhiệm vụ, bọn họ cũng lo lắng tiền phương không biết đã tiến lên chiến đấu đến đâu.
Rất nhanh dưới sự điều khiển của Dương Thần, năm người ra khỏi doanh trại, đi về phía chùa cổ Cuộn Long.
Và cùng lúc đó, đám người Hỏa Pháo, Đoạn Nhận cũng tiến vào bên trong đại điện chùa cổ Cuộn Long, và kinh ngạc phát hiện, giữa đại điện, năm vị Lạt Ma bề trên Đan Tằng, thân khoác áo cà sa đỏ thẫm, ngồi xếp bằng dưới tượng Phật đồng thau, đọc kinh sang sảng.
Phật âm lả lướt, truyền đến tai mọi người.
Hai bên đại điện là hai trụ đình cũ nát, nếp sơn đã điêu tàn.
Và trước tượng Phật, dày đặc trầm hương bay lượn lờ, loạn xạ.
Tất cả đều nhìn không ra chút không khí chuẩn bị chiến tranh nào, tựa như tiếng chuông sáng sớm vậy.
Nhìn qua bề trên Đan Tằng mày râu đã bạc trắng, tuổi già sức yếu, khuôn mặt tiều tụy, duy chỉ đôi mắt giống như chim ưng, cứ nhìn chằm chằm vào năm người vừa xông vào đại điện.
Ông ta ngồi xếp bằng trước Tứ pháp vương, Đại Thừa, Đại Trí, Đại Bảo và Đại Từ, mấy vị Lạt Ma trung niên đều có vẻ phúc hậu, trái tai đầy đặn, cầm trong tay Mặc Ngọc Tàng Châu, nét mặt thản nhiên.
Trong đại điện, nhìn không rõ bóng dáng người khác, Hỏa Pháo nôn nóng nhất, tìm mãi không thấy bí kíp Như Lai trong đại điện, liên tiếp bắn quét súng máy “tạch tạch tạch” trên nền gạch, tia lửa bắn ra bốn phía.
- Đan Tằng! Mau giao Như Lai ra!
Hỏa Pháo giận dữ nói.
Bề trên Đan Tằng không trả lời, vẫn ngồi tụng kinh Phật.
- Cuồng Phong tốc độ nhanh, lục soát toàn bộ chùa Cuộn Long, bốn người chúng ta coi chừng năm người này!
Đoạn Nhẫn chỉ huy.
Cuồng Phong nhận lệnh, lập tức xông qua hướng sườn điện, bóng dáng luồn qua lách lại, thật như là một trận cuồng phong, tốc độ cực kì nhanh.
Nhưng, chưa đợi Cuồng Phong đi vào sườn điện, cơ thể anh ta đột nhiên như bị ngăn cản bởi một bức tường vô hình, âm thanh va chạm vang lên “ầm” một tiếng, bị bắn bay ngược trở lại!
Cuồng Phong quay người xoay một vòng, cố gượng đứng vững, khó tin nhìn về phía cửa sườn điện.
Một cánh tay trắng như tuyết từ hông điện thò ra, theo sát sau, một cô gái mặc chiếc áo màng may ô bó sát người màu lam, đứng trên đôi giày quân đội màu đen, thân hình bốc lửa, và có mái tóc vàng đi ra, mặt mang nụ cười quyến rũ, đôi mắt nâu nhìn khắp cả mọi người, nói tiếng Hoa Hạ lơ lớ:
- Xin chào!
Cô gái tóc vàng vừa bước ra, không khí trong đại điện trong nháy mắt như đông cứng lại.
- Người của Blue Storm.
Đại Cước bình tĩnh nhíu mày nói:
- Đã tiến vào Cuộn Long viện rồi sao?
- Tổ trưởng, tình báo có nhầm lẫn, lần này không xong rồi.
Cuồng Phong nói.
Đoạn Nhẫn cắn chặt răng:
- Tình báo sai sót cũng không thể tránh được, kĩ thuật kẻ thù tiên tiến hơn ta, trinh sát không thể hoàn hảo, bây giờ chỉ có liều mạng thôi.
Lúc này, Thiên Long đã lên trước một bước:
- Bắt giặc phải bắt kẻ cầm đầu, không có khả năng lùi rồi, xử lão hòa thượng trước rồi tính sau!
Vừa dứt lời, Thiên Long đã xông lên trước Tứ Pháp Vương, và Tứ Pháp Vương cuối cùng cũng không ngồi thẳng được nữa, vẫn chắp tay trước ngực, đứng dậy.
Thiên Long vừa mới phát huy Long Trảo Thủ, lập tức tóm được bề trên Đan Tằng đang đứng trên mặt đất, nhưng bề trên Đan Tằng cũng chưa có mảy may chút động tác nào, nhị pháp vương Đại Thừa, Đại Trí đã liên thủ chắn ở phía trước.
Nhị pháp vương cùng lúc nâng tay đỡ thế tấn công của Thiên Long, quyền đánh ra có một độ cong hiện ra rất kì dị, trực tiếp hóa giải sức mạnh hai trảo liên tiếp của Thiên Long.
- Mật Tông Già Diệp quyền?
Thiên Long ngừng một lát, sắc mặt khó coi.
- A di đà Phật, Thiên Long thí chủ không hổ xuất thân bổn tông thiếu lâm, có thể nhận ra quyền này.
Thiên Long hừ một tiếng lạnh lùng, xương cốt toàn thân rung động đôm đốp như bao đậu nổ vậy, một hơi khí vô hình tỏa ra toàn thân:
- Già Diệp quyền dù do Đạt Ma truyền lại, nhưng cũng không phải không thể phá, xem các người có cản nổi Tẩy Tủy Kinh Nội Kình Thiếu Lâm rồi hãy nói!
- Chân khí lộ ra ngoài, có lẽ đạt đỉnh cao rồi thì…
Pháp vương Đại Bảo ung dung thản nhiên ở bên cạnh trong mắt lóe chút ánh sáng, lẩm bẩm.
Thiên Long nổi giận gầm lên một tiếng, một lần nữa đánh về phía nhị pháp vương Đại Thừa, Đại Trí, hai bên đánh nhau lần này, những tiếng vang “bịch, bịch” khó chịu lập tức truyền ra, giống như tiếng chuông rung mạnh quá mức, gợn sóng vô hình dập dờn.
Bốn người bên Đoạn Nhẫn cũng không dám thoái thác, Đoạn Nhẫn và Cuồng Phong xông thẳng vể phía nhị pháp vương Đại Bảo và Đại Thiện, quyền cước không chút nhượng bộ.
Và Hỏa Pháo thì nâng súng máy hạng nặng, bắt đầu bắn quét về phía cô gái của Blue Storm kia!
Cô gái tóc vàng đối mặt với viên đạn điên cuồng, cũng không lùi bước, mà mở hai bàn tay, trước người hình thành một vòng trong suốt bảo vệ, trước người hơn một thước tất cả viên đạn đều bị chặn đứng, rơi xuống đất!
- Chết tiệt! Cái khả năng quỷ quái gì thế!?
- Tôi đến đây!
Đại Cước trầm giọng hô to, vận vài thành công lực, nhảy một bước xoay người đá mạnh!
Cô gái tóc vàng móc ra cây súng lục đặc chế ba đường đạn màu bạc, tay còn lại tiếp tục duy trì vòng bảo vệ, trong mắt hiện lên vẻ âm u lạnh lẽo.
Cú xoay người đá của Đại Cước mang theo một đường gió mạnh, ngầm mang nội lực trong cú đá, ở bên vòng bảo vệ trong suốt mở ra một đường sóng gợn, theo sau như là âm thanh bầu không khí dữ dằn, vòng bảo vệ cứng rắn đã bị đá vỡ!
Cô gái tóc vàng đang muốn bắn vào Đại Cước, sớm đã phát hiện tất cả cơ hội đã bị Hỏa Phảo nắm bắt trước, viên đạn xẹt qua người Đại Cước, bắn thẳng đến đầu cô gái!(Share by Jiuzhaigou - MangaClub.Biz)
Cô gái rơi vào đường cùng bỏ ý định bắn, vội né một băng đạn đang bắn về phía mình trước, trốn sau một cái trụ đình!
Đại Cước nhìn về phía Hỏa Pháo với ánh mắt “làm tốt lắm”, lại tiến lên gần với cô gái tóc vàng, đá liên hoàn mạnh mẽ, khiến cô gái không ngừng né tránh, không có khoảng trống nào để bắn được.
Hỏa Pháo thấy Đại Cước tạm thời không nguy hiểm, liền nhắm thẳng họng súng vào bề trên Đan Tằng, anh biết giờ phút này tiền trảm hậu tấu là tất yếu, không hề do dự.
Cũng không đợi Hỏa Phảo nổ súng, khẩu súng trong tay đột nhiên bị một lực hấp dẫn mạnh mẽ không ngừng hướng lên không trung, khiến cho Hỏa Pháo không cách nào nhắm trúng được.
- EON!
Một giọng nam tiếng Anh từ xà nhà truyền lại.
Khẩu súng trên tay Hỏa Pháo đúng là bị lực hấp dẫn đó hút đi, lọt thẳng vào tay người đàn ông da trắng tóc nâu kia.
Mặc chiếc áo da màu lam, trên ngực là kí hiệu cờ ngôi sao và lốc xoáy, gã nhìn Hỏa Pháo nhếch miệng cười:
- Súng của ngươi giờ thuộc về ta!
- Mẹ nó chứ!
Hỏa Pháo thở gấp, nhưng anh cũng là nhân viên tác chiến đơn độc không dựa vào vũ khí, lao thẳng về phía trước, giẫm hai bước liên tiếp trên cây trụ, bay vọt về phía xà nhà kia!
- Vù vù!
Gã đàn ông da trắng cũng nhảy thẳng xuống, khiến Hỏa Pháo bổ nhào vào khoảng không, nói một tràng:
- Andy! Bachael! Karosi!! Đến lúc biểu diễn rồi!
Theo tiếng kêu, hai gã da đen mặc áo lam giống nhau từ một bên sườn đại điện đi ra, đeo kính đen, miệng cười lớn, lộ hàm răng trắng bóng.
Còn có một gã hơi nhỏ gầy, da trắng, đeo đôi kính đen từ một bên chỗ cô gái tóc vàng đột ngột xuất hiện, cùng cô gái tóc vàng giằng co với Đại Cước, bị gã đàn ông kia từ trên trời nhảy xuống đánh cho không kịp trở tay!
Chỉ thấy gã đàn ông liếc quanh Đại Cước, Đại Cước ý đồ dùng chân ngăn cản, nhưng không nghĩ, gã đàn ông kia còn chưa tới, một luồng điện từ chân gã phát ra!
Đại Cước vội thu chân lại, bay lên không lật người rút lui, khó khăn tránh né!
Chân gã đàn ông da trắng đó, không ngờ lại mang một đôi giày kim loại dùng để truyền điện.
- Nguy hiểm thật…
Đại Cước toát mồ hôi đầy đầu, loại này thật khó phòng bị.
Lúc này, Cuồng Phong và Đoạn Nhẫn đang cùng nhị pháp vương Đại Thiện, Đại Bảo đánh bất phân thắng bại, tuy rằng thực lực Thiên Long hơn nhị Lạt Ma Đại Trí, Đại Thừa, nhưng vì một chọi hai, cũng không thể trong nháy mắt thắng được.
Hỏa Pháo và Đại Cước tụ lại một chỗ, nhìn năm thành viên Blue Storm đột ngột xuất hiện, đều có chút sững sờ.(Share by Jiuzhaigou - MangaClub.Biz)
- Chết tiệt, không phải nói chỉ có ba tên sao?
Hỏa Pháo cảnh giác nhìn năm tên đang chậm rãi tiến gần, nói.
Đại Cước ấn cái nút tai nghe truyền tin, nhưng chỉ nghe sóng âm hỗn loạn, sắc mặt tái mét:
- Liên lạc bị cắt đứt rồi, không có cách nào gọi được.
Hỏa Pháo thử lại, vẫn như thế, nhưng vẫn không hoảng hốt, từ sau lứng rút ra hai khẩu súng lục tự lắp hạng nặng, ngoác miệng nói văng cả nước bọt:
- Người chết chim cũng chầu trời, liều mạng!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Chương 205: Người chết chim cũng chầu trời
Chương 205: Người chết chim cũng chầu trời