TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sự Trở Lại Của Đệ Nhất Tông Sư
Chương 174: Tin tức kinh thiên.

Nhóm dịch: black - Biên: NguyenDuy84

Bảy viên cực phẩm Sơ Linh Đan này, Ly Hỏa Pháp Vương lấy một viên làm tiền thù lao, sư phụ Truân Trung Trì dự định lấy một, tương đương còn lại năm viên.

Còn ba viên nội đan Linh thú Sơ cấp khác, tổng cộng xuất ra được mười viên Tiên Thiên Sơ Linh Đan tư chất bình thường. Cộng thêm vào đó còn có bốn viên Nhục Thân Kim Đan, bọc hành lý này của Tần Vô Song, lập tức trở nên đáng tiền.

Nhưng Tần Vô Song cũng không dự định lạm dụng, lần này may mắn là chiến thắng trên võ đài cá cược, nhân duyên trùng hợp, mới thu thập đủ năm loại nội đan Linh thú Sơ cấp thuộc tính Ngũ Hành. Nhờ vậy mới có thể tạo ra được mấy viên sơ cấp Sơ Linh Đan.

Bất kể là Tiên Thiên Sơ Linh Đan bình thường hay là cực phẩm Sơ Linh Đan, đều chỉ là Hậu Thiên võ giả dùng để trùng kích lên cảnh giới Tiên Thiên mà dùng, đối với Tần Vô Song mà nói, tác dụng của đan dược này không lớn.

Sở dĩ hắn để tâm như thế, chủ yếu vẫn do xuất phát từ suy nghĩ lợi ích cho gia tộc. Thông qua chuyện lộn xộn của Lệ Vô Kỵ và Cực Âm Lão Quái lần trước, Tần Vô Song xem như đã nhìn rõ triệt để. Gia tộc Tần gia cần phải có Tiên Thiên cường giả, mặc dù nhất thời không cách nào học cấp tốc, cũng cần đưa ra một kế hoạch bồi dưỡng!

Cho đến nay, trong gia tộc Tần gia, người có tiềm lực nhất, đương nhiên là Đạt Hề Minh và phụ thân Tần Liên Sơn. Hai người bọn họ đều tự tu luyện công pháp Tần Vô Song dành cho, đã gột rửa thân thể, phạt mao tẩy tủy, công lực tiến triển cực nhanh. Khổ công tu luyện một thời gian, tiến nhập vào Hậu Thiên Chân Võ Cảnh Cửu đẳng tuyệt đối không phải là chuyện khó. Khi đó, tác dụng của Tiên Thiên Sơ Linh Đan mới xuất hiện.

Ly Hỏa Pháp Vương đâu có biết trong lòng Tần Vô Song nghĩ cái gì, mỉm cười nói:

- Vô Song, sau này các buổi tối, ngươi hãy đến chỗ ta nghe ta giảng giải về đan đạo. Thế nào hả?

- Được, còn phải nhờ Pháp vương chỉ giáo nhiều!

Tần Vô Song khiêm tốn nói, đột nhiên lại nhớ tới Đồng Ngôn.

- Có một vấn đề, Vô Song không biết có thể thỉnh giáo được không!

- Cứ nói đừng ngại!

Ly Hỏa Pháp Vương vui tươi hớn hở nói.

- Vô Song muốn biết, huynh đệ Đồng Ngôn của ta, tại sao Pháp vương lại chọn lựa hắn? Và tại sao lại phái hắn đi quét rác?

Ly Hỏa Pháp Vương cười khổ một tiếng:

- Tiểu tử đó, ta thấy hắn có khí chất thông minh lanh lợi, hơn nữa thiên phú bên trong xác thực cũng thích hợp học luyện đan, chí ít còn nhiều thiên phú hơn so với một số Đan đồng dưới mắt ta. Ý định ban đầu của ta là muốn để hắn tới đan phòng làm một Đan đồng, nhưng ta chọn Đan đồng, đối với các phương diện đều cần có khảo hạch. Phái hắn đi quét dọn, vốn là muốn ma luyện tâm chí của hắn, khảo nghiệm sự nhẫn nại của hắn!

Quả nhiên là như vậy, Tần Vô Song gật gật đầu:

- Vô Song hiểu rồi!

Ly Hỏa Pháp Vương khoát khoát tay:

- Được rồi, sau này ngươi tới nghe ta giảng giải đan đạo, hãy để hắn ở bên cạnh cùng nghe đi. Ta thấy ngươi và hắn giao tình sâu đậm, cho nên hãy giúp đỡ cho tên đồng hương tình nghĩa này của ngươi!

Tần Vô Song cười lớn:

- Pháp vương thật là tâm tư phóng khoáng!

Ly Hỏa Pháp Vương xấu hổ, quẹt quẹt mũi. Đánh giá này của Tần Vô Song khiến hắn có chút không biết nói gì. Ở Tinh La Điện, Ly Hỏa Pháp Vương hắn đối với người bên ngoài mà nói, là kẻ khó nói chuyện nổi tiếng, tựa hồ là loại người khó tiếp xúc nhất của Tinh La Điện, về cơ bản không có chuyện gì thì không ai muốn qua lại với hắn.

Hôm nay được Tần Vô Song khen một câu ‘tâm tư phóng khoáng’ đương nhiên là cảm thấy có chút xấu hổ toát mồ hôi.

Trò chuyện vài câu, Tần Vô Song liền nói lời cáo từ. Ly Hỏa Pháp Vương lại dặn dò:

- Đừng quên ước định của chúng ta!

- Làm sao mà quên được!

Tần Vô Song mỉm cười bước ra.

Đi đến cửa Ly Hỏa Cung, lại nhìn thấy Đồng Ngôn đang đi đi lại lại trên hành lang, vẻ mặt hơi có chút lo lắng, nhìn thấy Tần Vô Song đi ra, nhãn thần bỗng sáng ngời.

- Có chuyện gì vậy Đồng huynh?

Tần Vô Song không kìm được hiếu kỳ hỏi.

Đồng Ngôn vẫy vẫy tay, dẫn Tần Vô Song tới một góc hẻo lánh, sắc mặt có chút ngưng trọng:

- Tần huynh, ta vừa mới nhận được một tin tức, không biết có tiện nói cho ngươi không!

- Tin tức gì?

Tần Vô Song hồ nghi hỏi, hắn biết gia tộc Đồng Ngôn sở trường về tình báo. Tin tức hắn có được, lại khiến hắn có phản ứng như vậy, đương nhiên không tránh khỏi có chút hiếu kỳ.

- Mới vừa nhận được mật báo của gia tộc, nói quan hệ gần đây của Bách Việt Quốc và Đại Ngô Quốc vô cùng căng thẳng, hai bên vì thành tích Thí luyện Võ đồng lần này, từ tranh cãi bằng miệng đã thăng lên thành xung đột vũ lực. Hiện nay Đại Ngô Quốc cũng là Công quốc Thượng phẩm, hơn nữa lần này số lượng Võ đồng được chọn lựa vô cùng nhiều, không phân biệt cao thấp với những Công quốc Thượng phẩm trước kia, vì vậy đặc biệt ngang ngược kiêu ngạo. Danh tiếng mơ hồ đã có chút áp đảo xu thế của Bách Việt Quốc chúng ta. Căn cứ vào suy đoán, giữa hai nước rất có thể sẽ phát sinh xung đột đại quy mô!

Tin tức này thật sự khiến người ta kinh hãi khi nghe thấy, Tần Vô Song nghe xong, ngây người trong chốc lát:

- Thái độ của Đại chủ quốc Đế quốc Đại La như thế nào?

Điều này rất quan trọng, nếu Đại chủ quốc Đế quốc Đại La có thái độ cương quyết, không cho phép Công quốc chinh phạt quá nhiều, Đại Ngô Quốc cho dù có muốn gây chuyện, cũng phải ngoan ngoãn phục tùng.

Đồng Ngôn cười khổ nói:

- Đại chủ quốc đối với việc chinh phạt giữa các Công quốc ở dưới, luôn giữ thái độ trầm mặc, bọn họ thậm chí vui vẻ nhìn các Công quốc chinh phạt lẫn nhau, trong chinh phạt sẽ rèn luyện sức chiến đấu của các Công quốc!

Tần Vô Song âm thầm lắc đầu, đây chính là sự khác nhau của thế giới này và kiếp trước. Quy luật của thế giới này phải tàn khốc như vậy, làm theo phép tắc tu luyện nguyên thủy, người thích hợp mới có thể sinh tồn.

Điều này trái lại không khiến Tần Vô Song cảm thấy bất ngờ. Nếu Đế quốc Đại La thật sự có lòng can thiệp, Bách Việt Quốc và Đại Ngô Quốc cũng sẽ không tranh chấp giằng co nhiều năm như vậy, lâu nay vẫn luôn xung đột không ngừng. Một khi hai nước khai chiến, thế cục đương nhiên sẽ phức tạp.

Đại Ngô Quốc nằm ở phía Đông Bắc của Bách Việt Quốc, và tiếp giáp với Thái Uyên Lĩnh, còn Thiên Tứ Lĩnh nơi mà Tần gia ở, vốn đều là địa bàn của Xích Mộc Lĩnh, và nằm ở phía Nam của Thái Uyên Lĩnh.

Hai nước khai chiến, nơi mà Tần gia ở sẽ không phải là đứng mũi chịu sào. Chỉ là nhìn thanh thế hiện nay của Đại Ngô Quốc, một khi đã xảy ra tranh chấp sẽ chỉ huy quân đội Nam hạ, đến lúc đó Tần gia có không muốn cuốn vào, cũng gặp cảnh tai bay vạ gió.

Tần Vô Song đột nhiên hỏi:

- Hiện tại thế cục cụ thể như thế nào?

- Đại Ngô Quốc hiện giờ đã bắt đầu kêu huynh gọi đệ với mấy Công quốc Thượng phẩm trước kia rồi, nghe nói đã có Công quốc Thượng phẩm đứng về phía Đại Ngô Quốc, chuẩn bị liên thủ đối phó với Bách Việt Quốc chúng ta! Hiện nay, Võ Thánh hộ quốc của các nước đã minh tranh ám đấu lẫn nhau, hợp lực chèn ép Võ Thánh đại nhân chúng ta. Mặc dù bây giờ vẫn chưa lộ hẳn mặt, nhưng hiển nhiên đã cách lúc lộ hẳn mặt không xa.

Đồng Ngôn nói đến đại sự quốc gia, cũng có chút kiến giải. Hắn cũng lo lắng, mặc dù hai nước khai chiến bản thân hắn sẽ không chịu ảnh hưởng, nhưng nơi mà gia tộc của Đồng Ngôn ở nhất định sẽ chịu cảnh tai kiếp.

Mà ở thế giới này, mỗi người từ khi sinh ra đều có một lòng trung thành với tập thể mãnh liệt. Nếu là trong một quận, bọn họ vô cùng trung thành với gia tộc của mình, thề chết để ủng hộ. Nếu thăng tới trong một nước, sẽ vô cùng ủng hộ lãnh địa của mình. Thăng lên tới mức độ giữa các nước, đối với quốc gia có một loại cảm giác vinh dự và trung thành mãnh liệt. Quốc gia, quốc gia, nước không còn, nhà đương nhiên cũng theo đó mà biến mất.

- Đồng huynh, chuyện này không cần truyền ra bên ngoài. Chuyện của Bách Việt Quốc, tự có người của Bách Việt Quốc chúng ta giải quyết!

Tần Vô Song dặn dò nói.

- Điều này là tất nhiên!

Đồng Ngôn cũng rất hiểu rõ, biết chuyện này không thể nói với ai. Với tầng thứ của Tinh La Điện, cũng sẽ không đi can thiệp vào chút chuyện quấy rối giữa hai nước Công quốc bên dưới làm gì.

Hai người đi ra khỏi nơi kín đáo, Đồng Ngôn tâm sự nặng nề, Tần Vô Song lại âm thầm suy nghĩ, hắn đang suy nghĩ, không biết có nên quay về nhà một chuyến hay không.

Hôm nay cách ngày mồng tám tháng chạp còn hơn một tháng, thời gian để đi về một chuyến là vô cùng đầy đủ.

Nghĩ tới điều này, hắn liền có chút chủ ý. Nói với Đồng Ngôn:

- Đồng huynh, ta quyết định sẽ quay về Bách Việt Quốc một chuyến, xem xem ý kiến của Võ Thánh đại nhân như thế nào!

Đồng Ngôn sớm biết rằng Tần Vô Song đã tiến nhập vào cảnh giới Tiên Thiên, nghe Tần Vô Song nói như vậy, cực kỳ vui mừng. Có Tiên Thiên cường giả xuất mã, thế cục của Bách Việt Quốc sẽ củng cố vững chắc thêm một chút.

Chiến lược giữa một vị Tiên Thiên cường giả và hai vị Tiên Thiên cường giả là hoàn toàn không giống nhau.

o0o

Hai người đang đi ra khỏi Ly Hỏa Cung, đột nhiên trước mặt có một người vội vội vàng vàng chạy tới. Người này thân hình ngắn ngủi nhưng vẻ mặt lanh lợi, cước bộ đi như bay về phía bên này. Nhìn thấy Đồng Ngôn, hắn liền cất tiếng chào hỏi:

- Đồng huynh đệ!

- Vạn huynh!

Đồng Ngôn cũng vội vàng đáp lời.

Người đó liếc nhìn Tần Vô Song, cảm thấy rất quen thuộc, nhìn một lát, trên mặt kinh ngạc vô cùng:

- Vị này… vị này không phải là Quán quân của Thí luyện Võ đồng, Tần Vô Song sao?

Tần Vô Song mỉm cười:

- Không dám, đúng vậy!

Người đó cười hớn hở:

- Lần này tốt rồi!

Đồng Ngôn ngây người ngạc nhiên:

- Sao lại tốt chứ? Vạn huynh sao lại có thời gian rảnh tới tìm ta?

Người đó tên là Vạn Kim Bằng, chính là một trong sáu gã Võ đồng của Bách Việt Quốc được chọn lựa, hắn tới từ Tử Diễm Lĩnh, là một gã con cháu Đại phiệt, địa vị giống như Tây Môn Tinh.

Vạn Kim Bằng thở dài nói:

- Đồng huynh ngươi ở đây thật không biết gì cả. Võ đồng chúng ta thu nhận tiến vào Tinh La Điện lần này, toàn bộ được phân vào Đệ tử Sơ cấp, tiến vào trong Sơn mạch Lăng Tiêu tu luyện. Không ngờ đám Võ đồng của Đại Ngô Quốc lại rắp tâm gây chuyện, mấy lần khiêu khích Võ đồng của Bách Việt Quốc chúng ta. Bọn chúng ỷ vào người đông, vô cùng kiêu ngạo, ương ngạnh. Lần này lại đánh Tây Môn Tinh bị thương. Hơn nữa bọn chúng tuyên bố, phải ở trong phạm vi của Tinh La Điện, giải quyết hoàn toàn ân oán của hai nước. Nếu là kẻ nhát gan, nhu nhược thì cứ đi khóc lóc, kể lể với bề trên, nếu không thì cứ theo phương thức của võ giả mà giải quyết!

Sắc mặt Đồng Ngôn lại biến đổi, cực kỳ khó coi, thấp giọng mắng:

- Đại Ngô Quốc chết tiệt, thật đúng là cuồng vọng, xem ra những Võ đồng này cũng nhận sự giao phó ở một số phương diện nào đó, mới cố ý phối hợp khiêu khích chúng ta. Không phải ỷ vào người đông gấp đôi chúng ta sao?

Vạn Kim Bằng không nhịn được liếc mắt nhìn Tần Vô Song. Hắn cũng nghe nói tin đồn, Tần Vô Song được một Điện chủ để ý, nhưng tin đồn này mãi vẫn chưa được người nào chứng thực qua, vì vậy Vạn Kim Bằng cũng có chút nửa tin nửa ngờ. Hôm nay nhìn thấy Tần Vô Song, đương nhiên là vui mừng quá đỗi.

Tần Vô Song tiến nhập cảnh giới Tiên Thiên, đánh chết Lệ Vô Kỵ, bức lui Cực Âm Lão Nhân, những chuyện này đều thuộc về cơ mật, vẫn chưa lan truyền ra bên ngoài. Lúc đó những người quan chiến đều bị Võ Thánh đại nhân nghiêm khắc cảnh cáo, không được truyền tin tức ra bên ngoài. Trong lãnh thổ của Bách Việt Quốc ngoài một số người có mặt tại hiện trường, ngoài Hoàng thất Bách Việt Quốc, tất cả những quý tộc khác vẫn chưa biết tình hình bên trong, chứ đừng nói là Đại Ngô Quốc và các Công quốc khác.

Nếu những Võ đồng này biết được thực lực thật sự của Tần Vô Song, và lại xác thực được chuyện hắn được Nhị Điện chủ thu làm môn hạ, có cho bọn chúng mấy lá gan, cũng không dám phát chiến thư với Võ đồng của Bách Việt Quốc.

Sắc mặt của Tần Vô Song có chút lạnh lẽo, nhàn nhạt nói:

- Tây Môn Tinh bị đánh trọng thương sao?

- Đúng vậy!

Vạn Kim Bằng cẩn thận trả lời:

- Hắn bị thương rất nặng. Võ đồng của Đại Ngô Quốc, hiển nhiên là cố ý muốn thị uy khiêu khích chúng ta. Loại người có tính cách như Tây Môn Tinh, có thể bị bọn chúng chọc giận giận dữ ra tay. Nhưng xem ra tuyệt đối không phải là khiêu khích bình thường!

Tính cách của Tây Môn Tinh còn khôn khéo hơn nhiều so với huynh trưởng Tây Môn Thiên của hắn, rất hiểu cách xem xét tình hình, đắn đo tình thế, tiến lui đều phải có căn cứ. Ngay cả hắn cũng không nhịn nổi, có thể thấy đám người đó của Đại Ngô Quốc xác thực là trăm phương ngàn kế ác ý khiêu khích rồi.

Đánh bị thương Tây Môn Tinh, có lẽ chỉ là một ngòi dẫn lửa mà thôi.

| Tải iWin