TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cầu Ma
Chương 1256: Kiếp thứ hai

Nhưng năm màu bình thường không xứng gọi là nhan, chỉ có màu vàng lộ ra trong mắt Tô Minh và Thiên Linh lão nhân. Năm vệt sáng mới là trong truyền thuyết khi thiên địa sinh mệnh sinh ra thì nhan cho bất cứ sinh mệnh nào dung hợp thọ nguyên, dung hợp một ít huyền diệu chi luận.

Màu đen không phải là đen như mực, hoặc nên nói lúc ban đầu đó là màu gần như vàng đen nhạt, đó là đồng nhan.

Màu đỏ có nhu hòa, ôn nhu, tuổi xuân, không phải hình dung con gái mà là bao gồm nam lẫn nữ tuổi trẻ, khiến người nhìn sẽ chìm đắm trong đó, ấy là hồng nhan.

Màu hồng mang theo dụ hoặc, quyến rũ, mang theo tất cả nguyên thủy trong thiên địa, có thể đốt cháy hồn người, khiến người ta không thể không si mê. Không phải chỉ hình dung về con gái mà biểu đạt một loại đi qua tuổi hồng nhan ở tuổi khác tỏ ra trưởng thành, phong vận, ấy là phấn nhan.

Màu trắng không phải trắng như tuyết, đó là tang thương tựa tóc trắng, khiến ánh mắt người ta rơi vào như thấy bộ dạng tuổi già của mình sau nhiều năm, sẽ bất giác thở dài, cảm giác năm tháng đổi thay, trôi qua không dấu vết, lúc phát hiện đã già nua, đó là hạc nhan.

Còn cầu vồng màu vàng thì đó là chí cao vô thượng, như đứng trên đỉnh chúng sinh nìn xuống mặt đất. Đó là sự cao quý khó tả, là tượng trưng hoàng quyền bá chủ ở trần gian, là thủ lĩnh mà bất cứ quần thể sinh mệnh nào cũng cần, đó là... long nhan!

Đây, chính là ngũ nhan!

Đồng nhan, hồng nhan, phấn nhan, long nhan, hạc nhan, bao gồm nhân sinh, ẩn chứa sinh mệnh, dành cho hết thảy tồn tại, năm loại nhan khác nhau.

Giờ phút này, năm vệt sáng giáng xuống, chúng nó tới gần thì thay đổi thành khuôn mặt, lao nhanh hướng Tô Minh.

Tới gần trước tiên là đồng nhan. Mắt Tô Minh chợt lóe, giơ lên tay phải chém hướng hư không trước mặt. Tô Minh biết linh tiên kiếp khủng bố, ra tay là dốc hết sức. Trảm Thần quyết xuất hiện, ở trước mặt Tô Minh hóa thành cây cung vô hình, như trường đao chém xuống lao hướng đồng nhan.

Lực tất trúng, lực phản chấn, khi cùng nhau đụng chạm với lôi đồng nhanh thì bùng phát. Tô Minh lùi ra sau, mắt sáng ngời. Mặc dù Tô Minh dốc hết sức nhưng thần thông khác nhau thì độ mạnh yếu cũng khác, Trảm quyết chỉ là thử độ mạnh yếu của lôi, kết quả khác nhau thì Tô Minh sẽ thi triển thần thông khác biệt. Nhưng Tô Minh không ngờ là trường đao của Trảm quyết va chạm với lôi đồng nhan thì lôi run lên, tan vỡ.

Tô Minh ngẩn ra, lôi hồng nhan và phấn nhan rít gào lao hướng hắn, mặt sau còn có nhiều khuôn mặt do long nhan, hạc nhan biến thành, xé gió lao tới.

Tô Minh lùi mấy bước, định ra tay thì bỗng tinh thần chấn động. Tô Minh cảm nhận trong người có biến đổi nào đó, thay đổi rất quái dị, đặc biệt tập trung ở gương mặt. Tô Minh cảm giác diện mạo của mình có điều thay đổi, thế giới trước mắt dường như biến ngày càng nhỏ, tâm hồn không tự chủ được có cảm giác yếu ớt.

Thiên Linh lão nhân nhìn Tô Minh, lão thấy rõ bộ dạng của hắn như con nít, đang mau chóng thoái hóa, thành trẻ mới sinh. Mặt Thiên Linh lão nhân lộ vẻ cay đắng.

“Đây là Ngũ Nhan Lôi, thiên địa sơ sinh, chúng sinh được sáng tạo ra, được giao ngũ nhan công bình cho mỗi một sinh mệnh, đó là từ khi sinh ra sinh mệnh cho đến cuối. Đánh nát chúng nó, cảm nhận ngũ nhan thì kiế nạn mới thật sự xuất hiện.” Giọng Thiên Linh lão nhân vang lên.

Tô Minh nhận ra diện mạo của mình xảy ra biến đổi trời long đất lở. Cảm nhận yếu ớt không khiến Tô Minh giật mình, trong mắt hắn lóe tia sáng lấp lánh.

Tô Minh cảm nhận được dấu hiệu đột phá sau khi thay đổi diện mạo thì biến mãnh liệt hơn.

Mắt Tô Minh lóe tia dứt khoát, lắc người, không chút do dự cất bước tới, đối diện lôi hồng nhan đến gần, cách không đánh ra một đấm. Ầm vang, lôi hồng nhan tan vỡ, kéo theo lôi phấn nhan cũng không chịu nổi một kích, vỡ vụn ra. Khuôn mặt Tô Minh lại thay đổi, từ sơ sinh biến thành thiếu niên, lại trở thành tráng niên. Tô Minh đánh một đấm vào long nhãn.

Lôi long nhan vỡ ra, hình dạng của Tô Minh lại thay đổi, lần này là trung niên, không giận đã có uy, như cực kỳ cao quý. Chính lúc này, Tô Minh cảm giác sắp đột phá tới đỉnh điểm, chỉ kém một chút nữa.

Mang theo khát vọng, cố chấp, Tô Minh giơ tay phải hư ấn vào hạc nhan cuối cùng.

*Ầm!*

Lôi hạc nhan tan vỡ, Tô Minh ngửa đầu gầm lên. Khí thế của Tô Minh như thường, nhưng hắn cảm nhận vô cùng mãnh liệt mình sắp lột xác. Cảm giác bùng phát kéo dài, bỗng nhiên Ngũ Nhan Lôi giáng xuống rồi lại tan vỡ trong chớp mắt ngưng tụ lại hết. Tốc độ ngưng tụ của chúng rất nhanh, chớp mắt thành hình, không phải tia chớp, vẫn là khuôn mặt nhưng năm gương mặt, mỗi một nhan lôi hóa thành một gương mặt duy nhất.

Năm khuôn mặt đều là Tô Minh.

Gồm Tô Minh sơ sinh, thiếu niên, thanh niên, trung niên và lão niên. Chúng nó vòng quanh một chỗ, hình thành bàn tay to chộp hướng Tô Minh.

Cảm giác nguy hiểm mãnh liệt hiện ra trong tinh thần Tô Minh, nguy cơ đến từ bàn tay to. Bàn tay to ngũ nhan ngưng tụ phát ra khí thế kinh người, vượt qua tia chớp đỏ rất nhiều.

Bàn tay to vô tận, quá trình duỗi ra phủ lên Tô Minh, phong tỏa các hướng, phủ lên bầu trời, trở thành lồng giam, khí thế ầm ầm chộp tới.

Mắt Tô Minh chớp lóe tia sáng, khi bàn tay to phong tỏa hết mọi hướng muốn bắt hắn thì hắn nhắm mắt lại. Tô Minh khép mắt, trên người nổi lên nhiều vầng sáng đen.

Đó là cực minh quang!

Cực minh quang vòng quanh Tô Minh, như mũi gai màu đen mọc đầy người, mặc kệ bàn tay to bắt lấy.

Tiếng nổ trầm đục vang vọng. Khi bàn tay to bắt giữ Tô Minh thì chợt khựng lại, nhiều tia sáng đen lọt qua kẽ tay, so tiếng rồng gầm rống trong bàn tay to.

| Tải iWin