TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cầu Ma
Chương 1411: Không phá thì không xây được

-Thời gian còn sớm, hãy để ta giới thiệu mình trước đi, cũng để tam hoàng tử biết rõ thân phận người giết ngươi.

Thanh niên mày kiếm, Điền Hà cười bước lên bậc thang, đi tới gần Tô Minh.

-Ta là Điền Hà, thất đệ tử môn hạ đệ nhị Đạo Điêu của Nhất Đạo tông, bây giờ là sát sử của Nhất Đạo tông, tu vi nhị trọng Đạo Thần, nói đến quê hương cùng nằm trong Cổ Táng quốc, cách hoàng đô không xa.

Thanh niên mày kiếm, Điền Hà vừa nói vừa tới gần Tô Minh.

-Giờ đã giới thiệu xong rồi, tam hoàng tử, ngươi có thể đi chết đi!

Thanh niên mày kiếm, Điền Hà giây trước còn cười tủm tỉm nhưng giây sau nụ cười biến thành dữ tợn, mắt chất chứa sát khí, hưng phấn. Thanh niên mày kiếm, Điền Hà vung tay lên chỉ hướng Tô Minh. Thiên địa chấn động, nguyên ngọn núi thứ ba xuất hiện nhiều khe nứt, ở trước mặt thanh niên mày kiếm, Điền Hà, hư vô biến ra từng bóng kiếm, khoảnh khắc đến trăm vạn cái ập hướng Tô Minh.

Trong mỗi một bóng kiếm ẩn chứa lực lượng khủng bố có thể xé rách thiên địa, rít gào lao đến. Tô Minh vẫn không mờ mắt nhưng đôi tay nâng lên ấn pháp quyết, tóc dài tung bay, quần áo phất phới. Ánh sáng nhu hòa bao phủ người Tô Minh thành tầng phòng hộ.

Tiếng nổ kinh thiên động địa vang vọng, trăm vạn bóng kiếm bao trùm Tô Minh, sau đó tiếng gầm rút càng mãnh liệt hơn. Những bóng kiếm tan vỡ thành đốm sáng tứ tán. Tô Minh vẫn khoanh chân ngồi, nhắm mắt, màn sáng phòng hộ ngoài người hắn ảm đạm nhiều nhưng không vỡ.

Thanh niên mày kiêm, Điên Hà cười nói:

-Hơi thú vị, không uổng là tam hoàng tử, trên người có mang theo pháp bảo phòng hộ

sao?

Mắt thanh niên mày kiếm, Điền Hà tràn ngập sát khí, cất bước tới gần, giơ tay phải, hai ngón chĩa thành mùi kiếm rạch hư vô. Có lửa trắng đốt cháy quanh ngón tay thanh niên mày kiếm, Điền Hà, hai ngón tay điểm vào màn sáng ngoài người Tô Minh.

Ngón tay chạm vào, màn sáng run rẩy, tiếng răng rắc vang lên, xuất hiện khe nứt.

Thanh niên mày kiếm, Điền Hà cười lạnh lên tiếng:

-Vỡ cho ta!

Màn sáng ngoài người Tô Minh vỡ nát.

Tiếng cười dài cuồng ngạo truyền ra, tay phải của thanh niên mày kiếm, Điền Hà không chút tạm dừng ngay khi màn sáng tan vỡ thì điểm vào trán Tô Minh.

-Tam hoàng tử, không tiễn!

Tiếng cười của thanh niên mày kiếm, Điền Hà vang vọng. Giờ phút này, tầng thứ bảy thiên ngoại thiên, người đàn ông trung niên mặc áo đạo bào màu xanh da trời, sư phụ của Tô Minh trong Thất Nguyệt tông, Hứa Trung Phàm làm vẻ mặt căng thẳng lo lắng nhất. Gã là sư phụ của Tô Minh, dù chỉ trên danh nghĩa, là gã tự quyết định nhưng giờ gã lo lắng rất chân thành. Mặc kệ bên trong có dính líu đến nỗi lo cho mình không, nhưng bây giờ gã thật sự lo cho Tô Minh.

-Tông lão!

Sư phụ của Tô Minh trong Thất Nguyệt tông, Hứa Trung Phàm lo âu, thấy tình hình ờ tầng thứ năm thiên ngoại thiên, những người có mặt nơi đây đều thấy Tô Minh và thanh niên mày kiếm kia.

Sư phụ của Tô Minh trong Thất Nguyệt tông, Hứa Trung Phàm nhìn Cổ Thái, đại trưởng lão mạch thứ nhất:

-Người này là nhị trọng Đạo Thần cảnh, việc này... Bất công!

Cổ Thái biểu tình bình tĩnh nhưng mắt lóe tia sáng, lạnh nhạt nói:

-Nhìn tiếp đi.

Trong tầng thứ năm thiên ngoại thiên, màn sáng ngoài người Tô Minh vỡ ra, ngón tay thanh niên mày kiếm, Điền Hà sắp đụng vào trán hắn thì Tô Minh vẫn nhắm mắt, không tránh né. Người Tô Minh có bóng chồng, một bóng người bay ra, thành cầu vồng va đụng vào ngón tay thanh niên mày kiếm, Điền Hà.

Tiếng nổ vang vọng, ngón tay thanh niên mày kiếm, Điền Hà khựng lại, lùi mấy bước, ngẩng đầu nhìn. Bóng người ngăn cản ngón tay thanh niên mày kiếm, Điền Hà văng ra, hóa thành hình dạng Tô Minh, mặt trắng bệch, thân hình hư ảo như tùy thời tan biến. Thân hình Tô Minh đờ một kích đó rất miễn cường.

Thanh niên mày kiếm, Điền Hà nhếch môi cười nói:

- Ảnh thân, khá lắm, khá lắm.

Thanh niên mày kiếm, Điền Hà bỗng biến mất, khi xuất hiện đã ở trước bản thể Tô Minh nhắm mắt tĩnh tọa. ảnh thân Tô Minh cũng biến mất, xuất hiện giữa thanh niên mày kiếm, Điền Hà và bản thể.

Tiếng nỏ kinh thiên động địa, sương mù xoay tít. Thanh niên mày kiếm, Điền Hà giơ tay phải chộp hướng hư không.

-Thiên chi kiếm!

Trên bầu trời tầng thứ năm thiên ngoại thiên bị phong ấn xuất hiện một khe nứt to lớn, khe hở vừa xuất hiện liền biến thành thanh kiếm bất quy tắc lao xuống đất, hướng tới Tô Minh.

vang tiếng nổ điếc tai từ bốn phương tám hướng, ảnh thân Tô Minh bị kiếm xuyên thủng, ở trước mặt Tô Minh bản thể hóa thành mảnh vỡ đen hút trở vào cơ thể hắn. Người Tô Minh lại xuất hiện bóng chồng, lần này không phải một ảnh thân mà là hai. Trong đó một là mùa đông trong tứ quý, Tô Minh cảm ngộ đông, thiên chi ảnh!

Hai ảnh thân Tô Minh xuất hiện lao hướng thanh niên mày kiếm, Điền Hà, khoảnh khắc đến gần. Ánh mắt thanh niên mày kiếm, Điền Hà lộ ra cuồng ngạo, chân phải giơ lên giẫm xuống đất. Bùm một tiếng, dưới chân thanh niên mày kiếm, Điền Hà xuất hiện nhiều khe nứt, vặn vẹo hóa thành từng thanh kiếm vọt hướng hai ảnh thân Tô Minh.

-Tài mọn, không biết lượng sức, tam hoàng tử, một kiếp này... Ngươi không qua được!

Thanh niên mày kiếm, Điền Hà giơ đôi tay lên trước ngực đẩy tới trước, tóc gã như bị cuồng phong ập vào mặt thổi bay ra sau gáy, núi dưới chân gã run rẩy, thế giới sau lưng vặn vẹo. Tầng thứ năm thiên ngoại thiên xung quanh thanh niên mày kiếm, Điền Hà phát ra tiếng nổ điếc tai, bốn phương tám hướng xuất hiện từng thanh kiếm vặn vẹo, nhìn như không giới hạn, cả hư không đều là kiếm quang.

-Nhất kiếm trảm đạo!

Khi thanh niên mày kiếm, Điền Hà ra tay thì hai ảnh thân của Tô Minh cũng bay ra, lắc người thành khói đen. Trong sương khói cuồn cuộn huyễn hóa ra một bàn tay to màu đen bắt hướng thanh niên mày kiếm, Điền Hà.

Cùng lúc dó, một ảnh thân khác của Tô Minh, đông, thiên chi ảnh khép mắt chợt mở ra, trong phút chốc thế giới của hắn đổ tuyết, bầu trời âm u, bão tuyết xuất hiện. Trên bầu trời như có một con mắt sắp mở ra, tầng thứ năm thiên ngoại thiên như có bóng ma bao phủ.

Thanh niên mày kiếm, Điền Hà cuồng cười:

-Thuật pháp không tệ, tiếc là... Quá yếu!

Hai tay của thanh niên mày kiếm, Điền Hà chợt tách ra, vài luồng kiếm quang bay ra va chạm với tay khói đen của Tô Minh, với bão tuyết rít gào, với bông tuyết trên trời, với đôi mắt sắp mở hoàn toàn mở cuộc chiến kinh trời.

Trong tiếng nổ, mắt trời vỡ, bông tuyết tan nát, Tô Minh đông, thiên chi ảnh triệt để vỡ vụn ra. Bàn tay khói đen thành bốn, năm mảnh, hóa thành từng sợi tơ bắn ra sau, nhập vào bản thể Tô Minh khoanh chân ngồi.

-Chậc chậc chậc, ngươi còn có thủ đoạn gì nữa hả tam hoàng tử? Thất Nguyệt tông có Thất Mệnh thuật, không tính bản mệnh của ngươi, chắc vẫn còn ba ảnh thân? Thời gian một nén nhang mới qua ba phần, nào nào nào, ta chơi với ngươi!

Thanh niên mày kiếm, Điền Hà lộ vẻ hưng phấn, khi gã đánh nhau với người ngoài sẽ không như vậy nhưng hôm nay đối diện Tô Minh, gã thích làm như vậy, thích cảm giác vui đùa thế này. Bởi vì trước mắt thanh niên mày kiếm, Điền Hà là hoàng tộc Cổ Táng quốc, là cao quý đến không thể có lòng bất kính, đó là tam hoàng tử. Cơ hội ngược sát hoàng tộc khiến thanh niên mày kiếm, Điền Hà chi cần tưởng tượng đã thấy hưng phấn rồi, vì vậy gã muốn kéo dài sự hưng phấn, gã muốn làm tam hoàng tử sợ hãi, gã muốn thấy nỗi kinh sợ. Trong dữ tợn và hưng phấn, thanh niên mày kiếm, Điền Hà bước tới một bước, giơ tay phải lên chém xuống.

-Tam hoàng tử, sao không đưa ba ảnh thân của ngươi cho Điền ta giết!

Thanh niên mày kiếm, Điền Hà dứt lời, người Tô Minh xuất hiện bóng chồng, ba ảnh thân cuối cùng lập tức xuất hiện, hóa thành ba ảnh thu, hạ, xuân lao hướng gã.

Thanh niên mày kiếm, Điền Hà cuồng cười, trên tầng thứ bây thiên ngoại thiên, mắt sư phụ của Tô Minh trong Thất Nguyệt tông, Hứa Trung Phàm tràn ngập sát khí nhìn chằm chằm thanh niên mày kiếm ớ tầng thứ năm thiên ngoại thiên. Đối diện bọn họ, Sâm Mộc đại đạo tôn cười tủm tỉm nhưng lòng có sự tức giận, gã không giận Điền Hà giết hay bắt giữ mà bực mình người này muốn giết thì dứt khoát chút, trêu đùa thế này lỡ như phức tạp...

Cổ Thái lạnh nhạt lặp lại:

-Đây là kiếp của hắn, nhìn tiếp đi.

Khi Cổ Thái thốt lời, trong tầng thứ năm thiên ngoại thiên quanh quẩn tiếng cười của thanh niên mày kiếm, Điền Hà. Thanh niên mày kiếm, Điền Hà khinh thường nhìn thân thể Tô Minh có bóng chồng, chóp lóe xuất hiện ba ảnh thân. Thanh niên mày kiếm, Điền Hà nhìn ba ảnh thân hóa thành bộ dạng Tô Minh, gã có sự hưng phấn lại giết chết tam hoàng tử.

Thanh niên mày kiếm, Điền Hà cười nói:

-Nên kết thúc trò chơi, thời gian nửa nén nhang sắp đến rồi.

Thanh niên mày kiếm, Điền Hà vẻ mặt khinh thường, giơ tay phải lên ấn xuống đất. Bùm một tiếng, mặt đất rung rinh, ngọn núi thứ ba như sắp sụp xuống, bốn phương tám hướng mười ba ngọn núi chấn động, từng khe nứt xuất hiện. Thanh niên mày kiếm, Điền Hà nhấc tay phải lên, các thanh kiếm ngưng tụ hóa thành kiếm to cỡ trăm mét quát xuống lao hướng Tô Minh.

Tiếng nổ quanh quẩn, kiếm to mang theo lực lượng vô thượng, ẩn chứa tu vi đinh nhị trọng Đạo Thần của thanh niên mày kiếm, Điền Hà chặt đứt thu ảnh, chém hạ thân, chặt nát xuân. Ba ảnh thân của Tô Minh vỡ ra nhập vào bản thể của Tô Minh, thanh kiếm đến gần đinh đầu sắp chém vào bản mệnh hắn.

-Chơi đùa đúng là nên kết thúc.

Tô Minh khoanh chân tĩnh tọa chợt mỡ mắt ra.

| Tải iWin