Mắt thấy những bước heo của Chu Tam tiến lại, Vương Đông Đông sợ đến nỗi vội vàng lui về phía sau. Lưu Phong cảm thấy sự biểu diễn vụng về kém cỏi của Chu Tam cũng nên kết thúc, vội bước lên phía trước ngăn cản Chu Cao Phi, cười nói: "Chu Tam công tử, ngươi không cảm thấy làm như vậy sẽ xúc phạm đến giai nhân sao?" Chu Cao Phi đứng ở giữa chừng, liếc Lưu Phong giận dữ, lập tức lại vỗ vỗ vào đầu, bộ dạng tựa hồ chợt hiểu ra: "Đúng vậy, thế nào mà ta lại quên vụ này, nữ thần thì không thể tùy ý bất kính được. !" Ngừng lại một chút, Tam đầu heo lại quay lại nói với Vương Đông Đông: "Đông Đông, tại hạ một tấm lòng trung, xin nàng suy xét cho thật kỹ. Chỉ cần nàng đáp ứng gả cho ta, ta nhất định đảm bảo vinh hoa phú quý một thân nàng. Có lẽ tương lai còn có cơ hội làm Vương phi, Hoàng." Chữ Hoàng vừa ra khỏi miệng, Tam đầu heo tự cảm thấy mình đã lỡ lời, vội vàng dừng lại câu chuyện. Thật đau buồn, Chu Tam này tuyệt đối là nỗi đau của Yến vương. Cũng không biết nếu những lời vừa rồi đó của hắn mà bị hai ca ca của hắn nghe được, sẽ có cảm tưởng thế nào nhỉ. Vương Đông Đông sắc mặt có chút bình tĩnh lại, gật đầu đạo: "Ý tốt của Chu Tam công tử ta xin tâm lĩnh, chỉ là chuyện cảm tình nam nữ là không thể miễn cưỡng được." Tam đầu heo nghe vậy, có chút nóng mặt, đây là cự tuyệt ta sao? Không khí có chút căng thẳng, Lưu Phong cười hắc hắc, vỗ vỗ vai Chu Tam, thấp giọng nói: "Cách mạng chưa thành công, đồng chí vẫn cần cố gắng, không từ bỏ, không buông rơi, ngươi vẫn có cơ hội." "Không từ bỏ, không buông rơi?" Tam đầu heo lẩm nhẩm vài câu, tựa hồ có chút hiểu được. Lưu Phong nhìn bộ dạng ngơ ngẩn của Tam đầu heo, lại thêm câu nói kia, không khỏi nhớ tới một người rất quen tên là Hứa Tam Đa ở kiếp trước. Có điều, tên Hứa Tam Đa đó là khôn giả ngu, mà Chu Tam thì lại là ngu xuẩn thực sự. "Chu Tam công tử, trong nhà ta vẫn có một số việc, không tiện ở đây lâu, hôm nay tạm biệt tại đây." Vương Đông Đông thấy Tam đầu heo còn đang sững sờ, vội vàng nhân cơ hội đề xuất rời đi. Chu Tam ngẩng đầu lên, thấy Vương Đông Đông đề xuất rời đi. Hắn cũng không ngăn cản nhiều hơn nữa, gật đầu, nói: "Đông Đông, câu chuyện nói với nàng hôm nay, xin nàng suy nghĩ kỹ lại, hôm nay không phiền nàng nữa." Vương Đông Đông vội vàng nói: "Không cần đâu, Chu Tam công tử ngươi lắm công nhiều việc, sao dám làm phiền đại giá của ngươi, có Lưu đại ca giúp đỡ bên cạnh ta là được rồi." Đều nói lòng của nữ nhân như kim đáy biển, lúc đầu địa vị của Lưu Phong ở trong lòng Vương Đông Đông còn không bằng Chu Tam bây giờ. Nhưng lần này không nhiều ngày lắm, Lưu Phong ở trong mắt Vương Đông Đông đã trở thành bình phong chắn gió rồi. Mặc dù bên trong đó có chút thành phần đùa bỡn, nhưng Vương Đông Đông không thừa nhận không được, cái nhìn của nàng đối Lưu Phong đã có biến chuyển rất lớn. Chu Cao Phi gật đầu cười cười, đưa mắt nhìn Vương Đông Đông và Lưu Phong rời đi, trong mắt bắn ra một tia quang mang hung ác. Đêm tối như mực, sau khi Lưu Phong kết thúc tọa thiền thì đêm đã khuya, trong lòng đột nhiên cảm thấy trống trải, trên giường vẫn còn lại đồ lót mà Liễu Thanh Nghi đã thay ra. Cầm lấy món đồ trên ngực có hoa văn màu đen đó, Lưu Phong lập tức nghĩ đến thân thể mềm mại kiều diễm đến tận xương của Liễu Thanh Nghi, mùi hương của bộ ngực nhè nhẹ tiến vào trong mũi hắn, trong lòng không khỏi dấy lên một trận rung động. Không tự kìm hãm được đặt áo con ở mũi hít một hơi thật sâu, nhất thời một luồng hương nữ tính bay thẳng vào lòng làm cho người ta huyết mạch căng phồng, trong nháy mắt làm nổi lên dục vọng sâu nhất trong lòng nam nhân. Nhất thời, đầy đầu Lưu Phong đều là thân thể trần trụi của Liễu Thanh Nghi, chậm rãi nhắm mắt lại, xuyên thấu qua mặt áo kia, trong lòng Lưu Phong xuất hiện hình ảnh Liễu Thanh Nghi mềm mại rên rỉ chuyển động ở dưới khố mình. "Công tử gia, ngươi vẫn chưa ngủ sao?" Đúng lúc này, một thanh âm nữ nhân ngọt ngào vang lên cắt đứt dâm ý của Lưu Phong. "Thanh Nghi, ngươi vẫn chưa ngủ à, ta vừa mới kết thúc tọa thiền, ngươi vào đây chứ?" Lưu Phong vội vàng đem áo ngực đặt lại chỗ cũ. Rất nhanh, Liễu Thanh Nghi mặc một chiếc áo ngủ bằng tơ màu đen, vừa ngáp vừa đi đến, con mắt còn có chút mơ hồ. Mơ hồ thì mơ hồ, nhưng không ảnh hưởng chút nào đến thân hình nhỏ nhắn xinh đẹp đó, bộ ngực trắng nõn đang chuyển động theo nàng, rung lên rung lên, phảng phất đang mời gọi Lưu Phong giống như quá khứ. Lưu Phong nuốt một ngụm nước miếng, đứng dậy đi nhanh tới đón, mau chóng kéo riết lấy nàng, Liễu Thanh Nghi này mới tỉnh táo lại, ánh mắt đáng yêu lóe ra vẻ hút hồn, nàng thuận thế nương theo tiến vào ngực nam nhân. Một đôi thỏ ngọc nhất thời khoan vào trong ngực Lưu Phong, khiến cho Lưu Phong ham muốn không dừng. "Công tử gia, đã trễ thế này ngươi thế nào mà vẫn chưa ngủ." Liễu Thanh Nghi cố ý đem thân thể khêu gợi đó vuốt ve cọ xát trong lòng nam nhân, làm cho lửa dục của Lưu Phong bốc lên. Lưu Phong hai tay vén áo ngủ, đặt trên bờ mông đầy đặn, nắn nhẹ một chút, hỏi: "Nàng không phải cũng không có ngủ sao?" Liễu Thanh Nghi cười cười, nói: "Thanh Nghi ngủ rồi, ta vừa mới là muốn đi tiểu, kết quả nghe được trong phòng ngươi có động tĩnh mới hỏi ngươi đó." "Thanh Nghi, nàng tới thật đúng lúc. !" Nhìn thân thể nóng bỏng của Liễu Thanh Nghi, lửa dục không tên trong cơ thể Lưu Phong nhất thời thiêu đốt hừng hực, một tay ôm eo nhỏ mềm mại của nàng, một đùa bỡn không ngừng bộ mông đầy đặn của nữ nhân, chui vào một chỗ mềm mại trơn nhẵn. Liễu Thanh Nghi õng ẹo thân thể nói hờn yêu: "Công tử gia, lại muốn động tâm tư không đứng đắn rồi." Lưu Phong cười cười vô sỉ: "Chẳng lẽ nàng không động sao?" "Đương nhiên không có. !" "Nhưng thân thể nàng đã kinh động tâm tư đó rồi." "Không có. !" "Sao lại không có?" Lưu Phong giơ tay phải lên, quay về Liễu Thanh Nghi cười nói: "Bên dưới cũng ướt rồi." "Đáng ghét. !" Tựa hồ phát hiện sự cần thiết cấp bách tình dục của nam nhân, Liễu Thanh Nghi cười một tiếng đáng yêu, ngón út trắng dí vào chóp mũi nam nhân, nói như hờn như oán: "Công tử gia, ngươi thật sự là một con sư tử dũng mãnh, nếu ai làm nữ nhân của ngươi, thì chờ bị ngươi bỡn cợt chết mất. Được rồi, trước tiên ngươi chờ ta một chút, ta đi giải thoát, rất nhanh sẽ trở quay lại." Nói xong liền vặn vẹo bộ mông mê đắm chết người chạy ra ngoài. "Chờ một chút. đừng đi, giải cái gì giải." Nghe thấy Liễu Thanh Nghi đi tiểu, Lưu Phong đột nhiên nhớ tới kiếp trước tại ký túc xá đại học đã xem suối phun trong phim AV. Nếu lời của Liễu Thanh Nghi là nguyện ý, hắn cũng muốn cả suối phun. Đáng tiếc hắn đã muộn một bước, Liễu Thanh Nghi đã đi tiểu mất rồi. Một lát sau, Liễu Thanh Nghi quay lại, Lưu Phong chỉ cảm thấy một làn gió thơm bay vào mũi, không đợi Lưu Phong kịp có phản ứng, Liễu Thanh Nghi đã tiến vào trong lòng Lưu Phong, đôi môi đỏ mọng nóng như lửa dán lên khuôn mặt nam nhân chính là một trận hôn dữ dội. Lưu Phong đầu tiên là một trận ngạc nhiên, lập tức đã nhớ lại sự nghiên cứu của chuyên gia kiếp trước, người nữ vào nửa đêm tỉnh lại, tính dục thông thường đều sẽ biểu hiện rất thịnh vượng. Bởi vì, đang ngủ các nàng rất có thể sẽ có xuân mộng. Lưu Phong nhẹ nhàng ôm lấy nàng, vén mái tóc của nàng lên mỉm cười, môi cắn vào một cái nụ màu đỏ. Liễu Thanh Nghi hừ cái mũi nhỏ phát ra mùi thơm nhè nhẹ, thân thể khẽ run, la khe khẽ lên một tiếng: "Công tử gia, dùng sức một chút." Sự thật chứng minh, Liễu Thanh Nghi trong giấc ngủ lúc trước rất có thể đã có xuân mộng, chọc ngoáy vài phút, hạ thể của nàng đã ướt đẫm một khoảnh. "Thanh Nghi, chúng ta lên giường đi. !" Liễu Thanh Nghi khẽ ưm một tiếng, hai tay bám vào cổ Lưu Phong, mặc cho Lưu Phong ôm nàng vào giường. Liễu Thanh Nghi cảm giác được thân thể nóng hừng hực của Lưu Phong, dán chặt ở phía sau mình, tràn ngập khí tức cường tráng thân thể của nam nhân đó, khiến cho nàng run lên một chặp, hạ thể thậm chí xuất hiện một đợt co rút rất nhỏ. "Thanh Nghi, thân thể của nàng đang run rẩy." Lưu Phong vuốt bàn tay nóng rực tới trên tiểu phúc của Liễu Thanh Nghi, nàng chỉ cảm thấy cả người co thắt một chút, tình dục giống như núi lửa bộc phát long trời lở đất lan tràn tới toàn thân. Rốt cục, Liễu Thanh Nghi không nhịn được đã hé ra bờ môi đang mím chặt, rên rỉ một tiếng quên cả bản thân. Bộ mông đầy đặn trở nên giãy dụa không tự kìm hãm được, cọ xát vào cây bổng theo đó đã sớm đứng thẳng của công tử gia. Tình dục của Liễu Thanh Nghi đã hoàn toàn bị dẫn dắt ra, nàng rên rỉ như rơi lên đỉnh đám mây, kêu thất thanh, hưởng thụ kích thích thoải mái đó, từng lượt cảm giác mất hồn làm cho nàng hoàn toàn bị mê man vào trong nhục dục. Trong phòng phát tán ra hơi thở mãnh liệt, Liễu Thanh Nghi đột nhiên hét lên một tiếng thất thanh, sau đó cả người đột nhiên chồm lên, cơ bắp toàn thân đột nhiên căng thẳng, bắp đùi trắng nõn đột nhiên quắp chặt vào người nam nhân, bờ mông đầy đặn căng tròn trắng như tuyết rung lên từng đợt sóng xác thịt mê người, từng cơn sóng tột đỉnh long trời lở đất không cách đè nén vọt tới. Cùng lúc đó, trên vai Lưu Phong lưu lại liễu một cái dấu máu thật sâu. Biểu hiện sau khi nữ nhân đã lên đỉnh, mặc kệ là cổ đại hay là hiện đại đều là một đời không thay đổi. "A." Liễu Thanh Nghi sau mấy lần lên đỉnh điểm cả người nhũn ra, từ đầu tới chân cũng không còn một tia nhỏ khí lực, nàng thở gấp ôi ôi, khắp người đổ mồ hôi đầm đìa, cơ hồ đã dùng hết một điểm cực nhỏ lực lượng cuối cùng đó, cuộn người chui vào trong lòng nam nhân, nhắm mắt lại, hưởng thụ sự chu đáo sau lúc kích tình đó. Rất nhanh, nam nhân và nữ người sau khi kích tình thỏa mãn ngủ đi trầm lắng xuống. Bất quá, sự kích tình của bọn họ lại đánh thức một nữ nhân khác trong Di Hồng viện. Bạch Vũ ngồi ở trên giường giận hừ hừ, trên người quấn chăn, trong lòng oán giận Lưu Phong. Đã quyết định, đối với sự rên rỉ của Lưu Phong và Liễu Thanh Nghi lại một lần nữa đưa ra kháng nghị. Khi tia nắng đầu tiên của mặt trời chiếu vào cửa sổ, Lưu Phong mở mắt, sau mỗi lần hoan ái, Lưu Phong đều có vẻ rất hưng phấn, rất tinh thần, hôm nay cũng không ngoại lệ. Liễu Thanh Nghi như cũ giống như một con mèo nhỏ cuộn tròn lại rúc vào trong lòng Lưu Phong, hai tay nàng ôm chặt lấy cánh tay nam nhân, vẻ mặt tươi tắn dán vào trên ngực nam nhân, nét mặt tràn đầy vẻ hạnh phúc và thỏa mãn. Liễu Thanh Nghi bây giờ ngủ rất sâu, đêm qua nàng hoan ái có vẻ rất điên cuồng, sau khi điên cuồng tóm lại là cần phải ngủ để bổ sung. Lưu Phong lần đầu tiên yên lặng nhìn thân thể mềm mại của Liễu Thanh Nghi như vậy, mặc dù hắn sớm đã hôn qua mỗi một bộ phận trên người nàng một lần, nhưng giờ phút này lẳng lặng quan sát, lại vẫn có một kiểu phong vị khác.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hi Du Hoa Tùng
Chương 184: Suối phun?
Chương 184: Suối phun?