TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hi Du Hoa Tùng
Chương 288: Kích tình lên cao

"Được rồi, thuận tiện nói cho các ngươi một tiếng, nếu các ngươi không muốn chết thì mau rời xa Trung Nghĩa Hầu, đi theo tên Hầu gia rác rưởi kia chỉ có đường chết mà thôi." Thực ra nhiều lúc Lưu Phong cũng không muốn làm điều xấu, không muốn giết người, cho nên hắn nhiều lần bỏ qua cho địch nhân, lần này cũng không ngoại lệ. Oan có đầu, nợ có chủ, người đáng chết chính là Địch Nguyên Xuân. Đương nhiên trước khi hắn quyết định giết chết thì phải nắm bắt rõ ràng thông tin của Địch Nguyên Xuân. Tại kinh đô gây nên nháo sự với Hầu tước cũng không phải là chuyện tốt.

 

Mặc dù Lưu Phong bây giờ không e ngại chuyện gì, nhưng dù sao thì hắn cũng còn nhiều việc để làm. Có nhiều chuyện không thể chỉ dựa vào võ công là có thể giải quyết được.

"Cám ơn." Đầu lĩnh cao thủ tựa hồ hiểu được một chút gì đó, xoay người sang hành lễ với Lưu Phong, sau đó nói với thuộc hạ: "Các vị, vị công tử này nói đúng, chúng ta mau thanh tỉnh lại. Đi theo Hầu gia sớm muôn cũng không có kết quả tốt. Bây giờ ta không muốn quay lại Hầu tước phủ nữa. Nếu muốn theo ta thì cứ theo, nếu không muốn thì ta cũng không miễn cưỡng."

 

Nói xong liền quay người rời khỏi.

 

Một lát sau, có ba người đi theo hắn, ba người khác thì quay về Hầu tước phủ.

 

Lưu Phong nhìn theo ba người đi về Hầu tước phủ, khẽ thở dài một hơi. Chim vì miếng ăn mà chết, người vì tiền mà vong. Xem ra những người này vẫn còn coi trọng tiền tài hơn tính mạng.

 

Đêm nay trăng thanh gió mát, Lưu Phong giấu mình trên mái hiên ở Tước phủ của Kim Vận phu nhân.

 

Lưu Phong tìm đến Kim Vận phu nhân muốn thương nghị một chút. Hắn muốn từ nàng tìm hiểu về Địch gia. Nếu như giết chết Địch Nguyên Xuân thì sẽ có hậu quả như thế nào."Thúc thúc thì có thể chịu, thẩm thẩm không thể nhẫn nữa rồi". Hành vi của Địch Nguyên Xuân đã làm hắn không thể nhẫn nhịn thêm nữa.

 

Đang muốn đẩy cửa tiến vào thì từ trong phòng truyền ra tiếng thở dốc, còn có tiếng rên rỉ nữa.

 

Lưu Phong kinh hãi, thanh âm này hắn không hề xa lạ, chính là thanh âm của nữ nhân trong cơn hứng tình

 

Mẹ kiếp, chẳng lẽ lão bà có tiểu bạch kiểm khác? Lưu Phong sắc mặt biến đổi, quyết định xem đến cùng là có chuyện gì.

 

Kiếp trước trên TV, hắn thường thấy cảnh này. Theo đúng cảnh trên phim thì đầu tiên Lưu Phong đưa tay, thấm nước bọt, sau đó đục thủng một lỗ nhỏ trên cửa sổ. Bất quá không thành công. Mẹ kiếp, cửa sổ này làm bằng kính à.

 

Đến đây thì đạo diễn bảo phải đi vào, không đục cửa sổ nữa, mà phải đẩy cửa tiến vào. Lưu Phong chân đạp Thất tinh, nhảy vào bên trong, nép mình vào tủ quần áo.

 

Lúc này thanh âm nữ nhân rên rĩ đã trở nên rõ ràng.

 

Lưu Phong một bụng tức tối, khẽ ló đầu ra nhìn, đã thấy trên giường một thân ngọc thể đang uốn éo vặn vẹo, song thủ không ngừng tự vuốt ve thân thể của mình.

 

Áo ngực màu trắng đã bị tuột xuống một nửa, hai vú trắng muốt không ngừng run rẩy, phập phồng. Nữ nhân trên giường rên rỉ, một tay vuốt ve ngực mình, một tay chà xát dưới vùng không gian giữa hai chân. Khắp phòng nhất thời tràn ngập xuân quang rạng ngời.

 

Lưu Phong lúc này mới nhìn thấy rõ ràng, đây không có nam nhân nào cả, mà là Kim Vận phu nhân một mình tự giải quyết.

 

Không hổ là đang ở độ tuổi sung mãn. Lưu Phong âm thầm bội phục Kim Vận phu nhân, dục vọng của nàng quá mạnh mẽ. Hai ngày trước hắn vừa giúp nàng thoải mái xong, bây giờ đã lại như thế này rồi.

 

"Công tử. Phong nhi."

 

Đột nhiên nghe Kim Vận phu nhân gọi tên mình, Lưu Phong bỗng giật mình, thầm nghĩ giờ đây mình đã là Nguyên Anh kỳ, sao lại có thể phát hiện ra mình được?

 

Ngay lúc này thì Kim Vận phu nhân khẽ tách hai chân ra, tốc độ của bàn tay không ngừng tăng lên, miệng cũng la lớn hơn, không ngừng gọi tên Lưu Phong, vẻ mặt cực kỳ hưng phấn.

 

Lưu Phong nhất thời hiểu được chuyện gì xảy ra. Thì ra là Kim Vận phu nhân vừa thủ dâm, vừa tưởng tượng đến hắn.

 

Đã như vậy thì còn chờ gì nữa. Lưu Phong ám muội nở nụ cười, cởi quần áo, đi đến cạnh giường, thấp giọng nói: "Phu nhân, ta đã tới."

 

Kim Vận phu nhân giờ phút này ý loạn tình mê, cặp mắt nhắm hờ, cũng không nghe thấy Lưu Phong nói, vẫn như trước, vuốt ve thân thể mình không ngừng, bộ dáng dường như sắp đạt đến cực đỉnh khoái lạc.

 

Lưu Phong đến gần, nhìn cận cảnh thân thể trần truồng của nàng, không nhịn được cảm thán. Mặc dù là đã gần bốn mươi nhưng vóc người của nàng rất hoàn mỹ, ngực lớn nhưng săn chắc, hai núm vú vẫn còn đỏ ửng, thật làm cho người ta ngạc nhiên. Eo thon, bụng phẳng, không hề có một chút mỡ. Mông trắng mượt mà, chính là cực phẩm. Cặp chân dài trắng như ngọc, thon thả, thật gợi cảm. Một nội khố hình tam giác cố ôm lấy đóa hoa thần bí mê người.

 

Lưu Phong trong chớp mắt lửa dục bùng lên, khẽ đưa tay sờ vào vú nàng, nhè nhẹ cảm thụ cảm giác mềm mại, mát rượt trong tay.

 

Kim Vận phu nhân bất giác mở mắt, đang muốn gọi người, ai ngờ thấy trước mắt chính là nam nhân trong mộng của mình, không khỏi cảm thấy thẹn thùng xấu hổ.

 

"Công tử, người đến đây lúc nào?" Kim Vận phu nhân muốn biết Lưu Phong tột cùng có chứng kiến được hành vi thủ dâm của mình hay không.

 

Lưu Phong cười hắc hắc, cũng không đáp lại. Hắn hé miệng, tham lam ngậm lấy núm vú đang vươn cao của nàng, từ từ nhấm nháp.

 

Kim Vận phu nhân nhất thời một trận mê loạn, hai tay gắt gao ôm lấy Lưu Phong, dùng thân thể của mình chà xát vào thân thể hắn.

 

Lưu Phong một bên nhấm nháp hạt anh đào, một bên đưa tay lần xuống đóa hoa thần bí bên dưới, giờ phút này đóa hoa đã thẫm đẫm nước sương.

 

Hảo, nước nhiều quá!

 

"Công tử, ta sắp." Kim Vận phu nhân khẽ uốn cong người, thân thủ nắm lấy bổng bổng của hắn, đưa vào vùng không gian giữa hai chân mình.

 

Lưu Phong đứng dậy, cởi nội khố nàng ra, nắm lấy hai chân nàng, nhìn rõ đóa hoa thần bí, cúi đầu nhấm nháp địa phương tuyệt mật này.

 

Lúc này Kim Vận phu nhân toàn thân mềm nhũn, cả người tràn ngập kích thích, đạt đến cao trào.

 

Lưu Phong thấy vậy cũng ngừng lại, ngẩng đầu lên, tách hai chân nàng ra, bổng bổng từ từ đâm vào.

 

Ngoài cửa sổ, ánh trăng đã lẫn vào trong mây, đêm tối đen như mực. Trong phòng lúc này đã là canh ba, Lưu Phong vẫn âm thầm chuyển động trên người Kim Vận phu nhân, toàn thân đẫm mồ hôi. Hôm nay hắn đã ba lần đưa cường nữ này lên đỉnh thần tiên. Ba lần cao trào, Kim Vận phu nhân đương nhiên là chưa thỏa mãn, hai chân gắt gao quắp chặt lấy hông hắn, vẻ mặt dâm tà, hận không thể nhét cả người hắn vào người mình. (pó tay_PNT)

 

Rốt cuộc sau nửa canh giờ nữa, Kim Vận phu nhân bắt đầu lên đỉnh lần thứ tư.

 

Tinh lực cạn kiệt, Lưu Phong từ trên người nàng lăn xuống giường, khe khẽ rên lên hừ hừ.

Kim Vận phu nhân cũng bởi vì cực độ kích thích mà thân thể rã rời, hai mắt nhắm lại, hai tay ôm lấy đùi hắn, lẳng lặng nằm hưởng thụ hương vị sau quan hệ.

 

Một lúc lâu, Kim Vận phu nhân mở mắt, trìu mến nhìn Lưu Phong.

 

Lưu Phong mỉm cười nhìn nàng, khẽ nói: "Phu nhân, ngươi thật lợi hại, nói không chừng một ngày nào đó ta sẽ bị nàng làm cho kiệt sức mà chết." Nói xong tay hắn khẽ nghịch nghịch hai đầu v* của nàng, tay trái nhẹ nhàng vuốt ve nhụy hoa ướt át bên dưới. Sau khi quan hệ thì việc vuốt ve rất quan trọng. Lưu Phong mặc dù có chút mệt mỏi nhưng vẫn phải thực hiện công đoạn vuốt ve này.

 

Kim Vận phu nhân sắc mặt hồng hồng, bàn tay nhỏ nhắn không chịu yếu thế, nắm lấy bổng bổng, cả giận nói: "Đáng ghét, ngươi mạnh như vậy, ta mới là người bị ngươi làm cho kiệt sức."

 

Lưu Phong cười hắc hắc, nhẹ nhàng dùng tay đâm sâu vào trong đóa hoa, tay trái khẽ xoa xoa núm vú. Kim Vận phu nhân nhất thời lại uốn éo thân hình, hai tay ôm chặt lấy Lưu Phong, nhẹ giọng rên rỉ.

 

Ánh mắt Lưu Phong hiện ra tiếu ý, cố ý bình thản nói: "Phu nhân, nước của ngươi ra thật nhiều. haha ngươi không cần thẹn thùng, ta rất thích nữ nhân như vậy."

 

Kim Vận phu nhân nghe Lưu Phong nói, hai mắt nhắm tịt lại, không dám nhìn hắn.

 

Nằm một chút, hai người lau chùi qua thân thể một chút, mặc quần áo ngủ vào, ôm nhau đàm đạo.

 

Lưu Phong mỉm cười, nhìn Kim Vận phu nhân, vuốt ve mái tóc nàng: "Phu nhân, sau này mà nhớ ta thì cho người đến tìm ta, không nên tự sướng một mình."

 

Kim Vận phu nhân khẽ rúc vào lòng hắn, do dự một chút, thấp giọng nói: "Công tử, ngươi cho rằng ta là dâm nữ, vô sỉ sao?"

 

Lưu Phong khẽ cười một tiếng nói: "Phu nhân, ta không nói vậy. Ta thích ngươi như vậy. thích nước nhiều."

 

Nghe đến nước nhiều, Kim Vận phu nhân nhất thời tức giận nói: "Đáng ghét, ngươi đúng là đại sắc ma. Được rồi, đêm khuya đến tìm ta có chuyện gì?"

 

Lưu Phong cười hì hì, vỗ vỗ vào mông nàng nói: "Ngươi quả nhiên là thông minh, ta có chuyện muốn hỏi ngươi."

 

"Là chuyện gì?" Nữ nhân sau khi được thỏa mãn thì thường rất cao hứng, hai tay ôm lấy cổ hắn, khẽ nói: "Ngươi nói gì ta cũng sẽ đáp ứng hết."

 

Me kiếp, ta không phải là tiểu bạch kiểm. Lưu Phong đem chuyện Trung Nghĩa Hầu Địch Nguyên Xuân nói cho Kim Vận phu nhân nghe, muốn nàng giúp hắn đưa ra chủ ý.

 

Kim Vận phu nhân trầm tư một chút, nói: "Công tử, Địch Nguyên Xuân là loại người không thể động vào."

 

Lưu Phong lại không đồng ý như vậy: "Hắn chỉ là một Hầu tước, có gì mà không thể động vào?"

 

"Ta nói ngươi không thể động vào Địch Nguyên Xuân không phải vì quyền thế của hắn mà là vì nguyên nhân khác." Kim Vận phu nhân giải thích.

 

"Có nguyên nhân gì?" Ta không thể giáo huấn tên rác rưởi đó sao?" Lưu Phong có chút giật mình.

| Tải iWin