TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hi Du Hoa Tùng
Chương 563: Ước hội Lý Hương Quân

Lăng Ba nhất thời rên rỉ không thôi, vặn vẹo thí cổ trước mặt Lưu Phong.

Sau một trận hoan dâm, Lăng Ba lòng tràn đầy vui sướng nằm trong lòng ngực Lưu Phong. vẻ mặt nhộn nhạo: "Chủ công, Lăng Ba vĩnh viễn không muốn rời xa người."

Lưu Phong âm thầm cười trộm, lão tử cần nhất chính là hiệu quả này.

Đừng thấy nàng vẫn là xử nữ quỷ. Nhưng vừa lên trên giường thì thật vô cùng mạnh mẽ. Quan trọng nhất chính là có thể tu luyện khi kích tình, một chuyện tốt như vậy, Lưu Phong cũng rất thích chuyện xấu sảng khoái thế này.

Mới đầu Lưu Phong còn lo lắng cùng quỷ làm chuyện đó sẽ có ít tình thú. Dù sao, người và quỷ có bất đồng rất lớn. Nhưng hôm nay, lo lắng lúc trước đã hoàn toàn biến mất.

Dù Lăng Ba là nữ quỷ, nhưng nàng đã ngưng tụ thành linh thể, vì thế làm với linh thể so với người thật không có gì khác nhau. Hơn nữa, linh thể này so với nhục thể còn muốn thoải mái hơn. Nhất là linh thể của Lăng Ba thuần khiết như vậy càng tuyệt không tả nổi.

"Đúng rồi, ngươi không phải nói ngươi phát hiện một bí mật của ta sao? Hiện tại cũng nên nói đi?" Lưu Phong đột nhiên nhớ tới lời Lăng Ba nói mới nói.

Lăng Ba nháy mắt, cười cười ám muội: "Chủ công, ta phát hiện người tựa hồ có lòng ham muốn đối với sư tôn Nghê Thường?"

"Không có, tuyệt đối không có." Lưu Phong giả bộ đứng đắn thề thốt: "Lăng Ba, ta nói cho ngươi, lời thì không thể nói bậy. Ta đối với Tam sư tôn chỉ là kính trọng, tuyệt đối không có lòng ham muốn gì."

Lăng Ba khẽ cười một tiếng. Bĩu môi nói: "Chủ công. Người không lừa được ta đâu, ta đã chú ý được vài lần. Người mỗi lần nhìn thấy sư tôn Nghê Thường, ánh mắt đó không giống với bình thường. Hơn nữa. Hơn nữa người ba hôm trước còn chôm lấy nội khố của sư tôn Nghê Thường."

Lưu Phong nghe vậy, đầu to như cái đấu, trán đổ mồ hôi lạnh, nha đầu kia làm thế nào lại biết. Sự tình ba hôm trước, hắn nhớ rõ lúc ấy không ai trông thấy mà.

Lăng Ba cười nói: "Chủ công. Người thật háo sắc a, người nếu thực sự dám có chủ ý với với sư tôn người. Ta liền giúp người đem nàng tới tay?"

Lưu Phong nghe vậy, lập tức cười ha hả, ôm lấy Lăng Ba hung hăng hôn lấy hôn để chiếc miệng anh đào nhỏ nhắn của nàng, mặt mày hớn hở: "Lăng Ba. Ngươi thực sự nguyện ý giúp ta, nói thử xem giúp như thế nào?"

Lăng Ba liếc nhìn hắn, bộ dạng gian kế đã thành: "Ha ha. Người rốt cục đã thừa nhận? Chủ công a, người thật sự sắc a, cư nhiên ngay cả sư tôn của mình cũng muốn."

"Đừng có nói bậy, ta chẳng qua qua là muốn thử ngươi một chút. Chỉ có vậy thôi." Lưu Phong giờ mới biết mình mắc mưu. Vội vàng lên tiếng phủ nhận.

"Ngươi lại nói bậy. Xem ta như thế nào thu thập ngươi." Lưu Phong nói xong hung dữ ôm lấy Lăng Ba vào trong lòng, hai tay đè nhũ phong bão mãn xoa nắn một trận.

Lăng Ba vừa mới bị nguyên anh lực của Lưu Phong kích thích, đã sớm trở nên mẫn cảm dị thường, cả người run rẩy, rên rỉ nói: "Chủ công, Lăng Ba chịu không nổi, đừng"làm" nữa."

Lưu Phong cười hắc hắc nhưng không dừng tay, hơn nữa lại còn cắn nhẹ vào tai nàng, cố ý thổi vào bên trong một luồng nhiệt khí.

Lăng Ba nhất thời cả người mềm nhũn ra, mặt nóng bừng lên như lửa. Miệng anh đào nhỏ hơi hé, nhẹ hừ hừ vài tiếng, đưa tay ra sau bắt lấy bổng bổng của Lưu Phong: "Chủ công, Người ra không chịu được nữa, ta muốn người"làm"ta."

Lưu Phong nghe vậy, vội vàng thò ngón tay xuống hạ thể nữ quỷ khéo léo khiêu khích.

Lăng Ba nhất thời mắt mờ đi, thờ hổn hển, gắt gao ôm lấy Lưu Phong, vặn vẹo eo, mông, thân thể dính sát vào lồng ngực Lưu Phong.

Lưu Phong trong lòng vui vẻ. Không tiếp tục khiêu khích nữ quỷ, dướn lưng, trực tiếp đi vào.

Lăng Ba nhất thời kiều mỵ kêu rên từng đợt, cao triều nổi lên liên tục.

Sau bữa tối, Lý Hương Quân vài ngày không gặp đột nhiên chủ động tìm Lưu Phong. Nói là có sự tình trọng yếu gì đó bàn với hắn.

Lưu Phong vốn trong bụng đã biết chủ ý của Lý Hương Quân. Thấy nàng chủ động mời, tự nhiên đáp ứng phó ước.

Hai người đi vào hậu hoa viên, Lý Hương Quân dừng bước, nhìn Lưu Phong cười ám muôi: "Nữ tế ngoan, biết ta gọi ngươi đến để làm gì không?"

Lưu Phong cười hắc hắc, cố ý nói: "Để ta đoán xem. Xem mỹ nhân tỷ tỷ mặt như hoa đào, mắt long lanh xuân thủy, hay là nàng động tình, muốn theo ra làm việc nam nữ kia?"

"Ta phi." Lý Hương Quân nhìn hắn, nói: "Miệng chó không mọc được ngà voi, có dạng nói chuyện với mẹ vợ như ngươi không?"

Lưu phong không cho là đúng, mẹ vợ cái chó gì chứ, chẳng qua là sư tôn của Khuynh Quốc Khuynh Thành. Sau này mới nhận làm mẹ nuôi, chỉ vừa gặp mặt đã tự cho mình là mẹ vợ. Ngươi cứ nói thoải mái, dù sao ta cũng không thừa nhận.

Lưu Phong bĩu môi, hai mắt dán chặt vào Lý Hương Quân không ngừng xem xét, tay sen đùi ngọc, ngực tấn công mông phòng thủ, đường cong lả lướt hấp dẫn. Ánh mắt long lanh, đứng trong bụi hoa như là một hoa tiên tử, cử chỉ thướt tha, phong tình vạn chủng.

Đối diện với ánh mắt vô sỉ của Lưu Phong, Lý Hương Quân chỉ mỉm cười, thực không tức giận, nàng thậm chí còn hất váy vài cái, lộ ra chút xuân quang để Lưu Phong thấy.

"Hảo nữ tế, ngươi có thấy ta đẹp không?" Lý Hương Quân đột nhiên cười nói.

Lưu Phong cười hắc hắc, nói: "Dĩ nhiên đẹp, không ta sao có thể gọi nàng là mỹ nhân tỷ tỷ. Đúng rồi, nàng hôm nay gọi ta tới đây là vì chuyện gì?"

Lý Hương Quân mông khẽ đung đưa, bước sen nhẹ nhàng. Một nụ cười vũ mị thoáng hiện trên mặt nàng: "Ta hôm này tìm ngươi là vì hai sự tình."

"Sự tình thứ nhất, ta muốn hỏi ngươi, ngươi chuẩn bị gì rồi để cưới Khuynh Thành." Lý Hương Quân nghiêm nghị nói.

Cưới? Khuynh Quốc là tỷ tỷ, theo ta lâu như vậy còn chưa có danh phận gì? Thế nào có thể đến lượt Khuynh Thành trước. Lưu Phong không nói gì, ánh mắt cũng liếc tới lui không ngừng trên bộ ngực sữa của Lý Hương Quân.

Lý Hương Quân nhìn hắn, đưa tay kéo ngực xuống một chút. Lộ ra một rãnh sâu lấp lánh mờ ảo, ôn nhu nói: "Hảo nữ tế ngươi muốn xem, ta để cho ngươi xem. Chỉ là ngươi phải cho ta một câu trả lời hài lòng."

Lưu Phong cười ám muội: "Trả lời vấn đề của nàng không khó, chẳng qua, phải xem ngươi có thể làm ta vừa lòng không."

Lý Hương Quân hừ nhẹ một tiếng, hạnh mục trừng trừng nhìn hắn, giận dữ nói: "Ngươi xú tiểu tử này cũng tham quá? Thôi vậy, sợ ngươi rồi, tóm lại đều là người nhà, cho ngươi chiếm chút tiện nghi cũng không là gì." Nói xong, Lý Hương Quân kéo váy lên, lộ ra cái tam giác màu trắng kia.

Hồ ly phong tao nào, hồ ly tinh. Thấy tư thế kích thích của Lý Hương Quân. Lưu Phong chỉ cảm thấy tiểu phúc nhất thời dâng lên một cỗ nhiệt lưu. Dụ hoặc. Dụ hoặc trắng trợn. Cổ họng Lưu Phong theo bản năng nuốt vài ngụm nước miếng, hận không thể kéo Lý Hương Quân qua để dưới thân hảo hảo giày vò một trận.

"Mỹ nhân tỷ tỷ, ở đây gió lớn, cẩn thận chỗ đó gió thổi lạnh đấy. Để ta giúp nàng kéo váy xuống." Nói xong Lưu Phong đưa tay ra kéo váy Lý Hương Quân.

Lý Hương Quân tựa hồ đã sớm dự đoán được hành động của Lưu Phong, đưa mông một cái. Nhất thời khiến cho tay Lưu Phong đánh vào khoảng không

Lập tức nàng cười vũ mị một tiếng nói: "Xú tiểu tử, phải biết điểm dừng chứ, ta rốt cuộc là mẹ vợ ngươi. Sự tình đi quá xa tựa hồ có chút trái đạo đức."

Mẹ nó, ngươi cứ lải nhải nói ngươi là mẹ vợ. Thế ai vừa kéo váy lên dụ hoặc ta. Lưu Phong hừ một tiếng. Người ngươi hấp dẫn như vậy, cũng là ta định lực mạnh, tâm lí thuần khiết, nếu đổi lại là người khác, phỏng chừng sớm đem ngươi ra thịt rồi.

"Xú tiểu tử. Ta hỏi ngươi lần nữa, ngươi rốt cuộc chuẩn bị khi nào thì cưới Khuynh Thành." Lý Hương Quân nghiêm mặt nói: "Nếu ngươi cưới Khuynh Thành. Tương lai chúng ta trở lại nắm giữ Thánh giáo. Khuynh Thành là Thánh giáo chủ, ngươi liền là Thánh vương. Hay là sớm một chút quyết định danh phận đi."

Lưu Phong như trước không quan tâm, lạnh nhạt nói: "Lễ cưới đã định, dù sao sớm hay muộn cũng cưới. Chỉ là thời gian cụ thể, ta không thể xác định.

"
Đúng rồi, ngươi vội vã thúc dục ta như vậy, sẽ không có âm mưu gì chứ?" Lưu Phong cố ý hỏi.

"
Không có. Tuyệt đối không có âm mưu gì." Lý Hương Quân nghiêm túc nói: "Cùng ngươi ở chung mấy ngày nay, ta phát hiện ngươi trừ háo sắc một chút. Mọi phương diện khác đều có thể gọi là xuất sắc. Ta nghĩ ngươi tuyệt đối có tư cách trở thành phu quân Khuynh Thành. Cho nên muốn sớm dứt điểm sự tình của các ngươi. Như vậy ta cũng thỏa tâm nguyện. Thương thay cho tấm lòng của các bậc sư tôn trong thiên hạ.

"Nàng đối với Khuynh Thành thật là tốt a. Ta xem, cho dù mẫu thân nàng còn sống cũng kém thân tình so với ngươi."

Lý Hương Quân gật gật đầu: "Đó là đương nhiên. Ta không phải đã nói với ngươi rồi sao? Ta đa nhận Khuynh Thành là thân sinh khuê nữ của ta. Nếu không phải thấy tiểu tử ngươi tính là xuất sắc, ta thật không muốn gả nó đi."

"Nàng không xa được Khuynh Thành?" Lưu Phong tùy ý hỏi.

"Đương nhiên không xa được."

"Không quan hệ. Nếu không nàng cũng cùng cưới luôn đi. Về sau nàng và Khuynh Quốc Khuynh Thành không phải có thể thường xuyên ở cùng một chỗ sao?" Lưu Phong vô sỉ nói.

Lý Hương Quân nghe vậy, trên mặt hiện lên một phiến đỏ ửng, không vui nói: "Xú tiểu tử, ngươi quả nhiên muốn mẹ con chúng ta ba người ăn cả."

Ta hỏi ngươi, ngươi thật muốn cưới ta sao?" Lý Hương Quân gắt gao nhìn Lưu Phong, ngữ khí đột nhiên trở nên nên rất nghiêm túc.

Lưu Phong bị Lý Hương Quân nhìn thấy chột dạ, cân nhắc, đại ma nữ này sẽ không nghĩ ra một trò lừa đảo mới nào đó đối phó với mình chứ. Phải đề phòng a.

"
Nữ tế ngoan của ta, ngươi thành thật nói cho ta, trong lòng ngươi thật sự muốn cưới cả ta?" Lý Hương Quân thấy Lưu Phong không nói, lại chất vấn.

Lưu Phong không chút do dự lắc đầu, lại gật đầu. Một đôi mắt thuần khiết vô cùng: "
Mỹ nhân tỷ tỷ, kỳ thật vấn đề này rất khó trả lời."

Lý Hương Quân mỉm cười, đi tới, ngón tay trắng nõn điểm lên trán hắn một chút, nói: "
Ngươi a, có sắc tâm nhưng không có sắc đảm."

"
Ai nói thế. Ta chỉ là. Ta là một nam nhân thuần khiết." Lưu Phong không biết xấu hổ nói.

Lý Hương Quân cười quyến rũ, bộ ngực sữa nổi sóng: "
Nữ tế ngoan, ta biết ngươi muốn sờ. Hiện tại ta để cho ngươi sờ một chút. Chẳng qua ngươi phải nói cho ta. Sự tình ngươi cùng Khuynh Thành, trong lòng ngươi rốt cục nghĩ như thế nào?"

Lưu Phong duỗi tay ra, sau đó lại rụt về, mẹ nó, thực không có quen mỹ nhân tỷ tỷ mỡ đưa miệng mèo thế này.

"
Thế nào? Sợ à?" Lý Hương Quân cười lạc lạc, thị uy nhìn hắn, lập tức nhẹ giọng cười nói: "Ta giờ mới biết, nguyên lai cũng có sự tình khiến ngươi sợ. Có chuyện ta phải nói cho ngươi. Cao thủ của tòa án hắc ám thánh giáo đã tiến vào Phong thành, ngươi tốt nhất nên cẩn thận một chút."

Lưu Phong cười nói: "
Nàng rốt cục cũng nói thật."

Lý Hương Quân nao nao, hơi giật mình: "
Ngươi đã biết."

"
Đương nhiên biết. Người của tòa án hắc ám ngày đầu tiên tiến vào Phong thành ta đã biết." Lưu Phong lạnh nhạt nói: "Kỳ thật ngươi không nhất thiết phải làm vậy, Nói đến cuối thì ngươi cùng Khuynh Thành đều là người thân của Khuynh Quốc, ta không có khả năng bỏ mặc."

"
Thực xin lỗi. Ta làm như vậy chỉ là vì bảo hộ Khuynh Thành. Hy vọng ngươi sẽ không tức giận." Lý Hương Quân nói xin lỗi.

Lưu Phong thản nhiên cười nói: "
Ngươi không cần giải thích, kỳ thật ngươi làm như vậy ta rất thích. Ngươi có biết, con người ta tuy rất đứng đăn, nhưng cũng rất thích mỹ nữ. Hơn nữa là loại thục nữ như mỹ nhân tỷ tỷ."

Lý Hương Quân vừa thẹn vừa giận hỏi: "
Nói cho ta, ngươi thực rất muốn cùng ta lên giường sao?"

"
Không sai, rất muốn, phi thường muốn." Lưu Phong cũng không giấu diếm dục vọng của mình: "Ta nghĩ chỉ cần là một nam nhân bình thường, đối mặt với một thiên hạ vưu vật như mỹ nhân tỷ tỷ, đều sẽ sinh ý muốn như vậy." Lưu Phong nghĩ nếu có người có thể ở trước mặt Lý Hương Quân mà không động tâm, sinh lý hắn tuyệt đối có vấn đề.

Lý Hương Quân nghe vậy, có chút ngượng ngùng, hai gò má đỏ ửng. Mắt long lanh: "
Nữ tế ngoan, ngươi thực rất đáng yêu. Vốn ta đối với nam nhân rất bài xích, nhưng chẳng biết vì cái gì, cùng ngươi ở một chỗ, tâm tình luôn vui vẻ như vậy. Chỉ tiếc, ta lại là trưởng bối của Khuynh Quốc, Khuynh Thành. Quên đi. Trước tiên không nói với ngươi mấy cái này."

"
Sự tình của tòa án hắc ám ngưoi đều biết? Ngươi định làm sao bây giờ?" Lý Hương Quân lo lắn hỏi. Thế lực của tòa án hắc ám thật sự khiến nàng lo lắng.

"
Tòa án hắc ám không tính là gì. Ta đã âm thầm phái người tìm vị trí cụ thể của chúng, một khi tìm được cụ thể chúng ở đâu, ta sẽ phái Thần Thánh quân đoàn tiêu diệt bọn chúng." Lưu Phong cười thoải mái: "Mỹ nhân tỷ tỷ, kỳ thật nàng không cần đùa tâm tư với ta. Về công, chúng ta là đồng bọn hợp tác, về các nàng là người thân của Khuynh Quốc. Vẫn câu nói kia, ở trong Phong thành, không ai có thể động đến các ngươi."
 
 

| Tải iWin