TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hi Du Hoa Tùng
Chương 676: Quyết định của Phỉ Nhi

Vài tên thủ vệ chung quanh nhất thời rời đi.

Lúc này, điện vũ trung truyền ra một giọng nói già nua mà có phần bạo liệt: "Ko cần sợ, là ta, thủ hộ thần đại nhân, tên phế vật này ko chịu được phân thân của ta "

.

Phù Tang đế đô, trong mật thất của nhất xử quý tộc phủ.

Nam nữ che mặt bị thủ lĩnh đánh trọng thương tại thần xã đã phục nguyên. Trước mặt bọn họ là nữ nhân đã hơn trăm năm tuổi, sắc mặt âm trầm, lạnh lùng nhìn hai người: "Vô Hoa, Phỉ Nhi, ta nói rồi, cứu người phải tính kế lâu dài, các người lại ko nghe, nếu vi sư ko ra tay kịp thời, các người bây giờ đã chết"

"Sư tôn, việc này ko thể trách sư muội, tất cả đều là chủ ý của ta" Người vừa lên tiếng chính là nam tử trẻ tuổi, được lão bà kia gọi bằng Vô Hoa.

"Sư tôn, việc này ko liên quan đến sư huynh, là do ta quá nóng lòng" Lần này đến lượi Phỉ Nhi lên tiếng, cũng chính là nữ tử che mặt ngày trước đã tấn công vào thần xã.

"Được rồi, các người đừng nói nữa, cũng may là hữu kinh vô hiểm, tánh mạng được bảo toàn. Bất quá từ hôm nay trở đi, các người phải từ bỏ ý niệm cứu Nhị vương tử trong đầu" Lão bà trầm giọng nói.

"Ko được!"

Phỉ Nhi lắc đầu: "Sư tôn, Nhị vương tử nhất định phải cứu, nếu ko, liên minh giữa Cao Lệ và Phù Tang chắc chắn sẽ bị hủy, đến lúc đó, đại quân của Hoa Hạ sẽ dẫm đạp lên đất nước của chúng ta"

"Phỉ Nhi, những lời của ngươi, vi sư làm sao ko rõ. Chỉ là sức mạnh của thần xã ngươi đã thấy qua. Chúng ta căn bản là ko đủ sức cứu Nhị vương tử" Lão bà thở dài một tiếng.

Vô Hoa kinh hãi hỏi: "Sư tôn, chẳng lẽ ngay cả người cũng ko địch lại sao?"

Lão bà nghe vậy, sắc mặt có chút buồn bả, yên lặng một hồi rồi nói: "Ko thể "

"Thế lực của thần xã như thế nào lại trở nên cường đại như vậy, chẳng lẽ thật sự có thủ hộ thần?" Phỉ Nhi có chút khó hiểu hỏi, sư tôn nàng tuy là nữ lưu chi bối, như tu vi đạt mức thông thiên triệt địa, trước kia chưa bao giờ nghe người nói ko thể.

Vô Hoa cũng có chút khó hiểu hỏi: "Sư tôn, chẳng phải trước kia người đánh lui được hắn sao?"

Lão bà giải thích: "Ko dối gạt các ngươi, ngày trước ta cũng dùng toàn lực mới có thể bức lui hắn, hơn nữa lúc đó là tiên phát chế nhân, chiếm được tiên cơ. Nếu vi sư đoán ko sai, tên kia chỉ là một phân thân, nếu là bản thể thực sự."

Nói đến đây, lão bà lặng lẽ thở dài "Phỉ Nhi, Vô Hoa, từ bỏ đi. Trước kia chúng ta đều khinh thường sức mạnh của hoàng gia thần xã. Nếu ta đoán đúng, kẻ nắm giữ sức mạnh kia đã thuộc hàng cao thủ bậc nhất, ko ai là đối thủ của hắn"

"Nhưng làm sao ta có thể trơ mắt đứng nhìn quốc gia bị nô dịch, dân chúng của mình phải chịu khổ."Phỉ Nhi công chúa ko cam lòng nói.

Lão bà lạnh nhạt trả lời: "Yên tâm đi, hoàng gia thần xã tồn tại, Phù Tang cũng được mà Cao Lệ cũng được, tuyệt đối sẽ ko bị đại quân của Hoa Hạ công khắc"

"Thật sao?" Phỉ Nhi hoài nghi, lần trước Hoa Hạ đế quốc viễn chinh thất bại, cơ hồ đã quy động lực lượng toàn quốc, hơn nữa còn có cả Lưu Phong, Phỉ Nhi luôn có cảm giác sợ hãi về hắn cùng Thần Thánh quân đoàn, lực chiến đấu quả thật rất mạnh mẽ, ngay cả Liễu Sanh Nhất Lang hãn tương như vậy cũng dễ dàng bị đánh bại.

Vô Hoa đối với Lưu Phong ko có ấn tượng gì nên gật đầu nói: "Sư tôn, lời người nói làm ta an tâm"

Phỉ Nhi lập tức nói lên suy nghĩ trong đầu: "Sư tôn, sư huynh, Hoa Hạ tiên phong quan Lưu Phong các người có biết ko? Thần Thánh quân đoàn của hắn đã đánh là thắng, đã công chắc chắn vỡ. Từ lúc thành lập đến giờ, kinh nghiệm chinh chiến hơn trăm trận, ko một lần bại, Liễu Sanh tướng quân các người có biết ko? Ngay cả hắn là một người văn võ song toàn, túc trí đa mưu, lại anh dũng thiện chiến cũng phải quy hàng Lưu Phong, ta khuyên các người đừng xem nhẹ hắn. Hơn nữa, theo ta biết, hoàng gia thần xã chính là mục tiêu của Lưu Phong."

Vô Hoa kinh hãi nói: "Sư muội, lời ngươi nói là thật sao? Vậy lực lượng của tiểu tử Lưu Phong kia có thể đánh bại được sức mạnh thần bí của thần xã?"

Phỉ Nhi cẩn thận suy nghĩ, một hồi sau gật đầu nói: "Ta ko dám chắc, nhưng trực giác cho ta biết, lực lượng của Lưu Phong tuyệt đối ko đc coi thường"

"Ko thể nào, ta ko tin" Vô Hoa khó có thể tin được.

Lão bà nhìn Phỉ Nhi một chút, rồi lại liếc nhìn Vô Hoa, lạnh nhạt nói: "Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, Vô Hoa, có lẽ sư muội ngươi nói đúng, về Lưu Phong ta cũng có nghe qua, quả thật là nhân trung chi long, ko nên xem thường. Chúng ta bây giờ cũng ko thể làm được gì."

Vô Hoa liếc mắt nhìn Phỉ Nhi đầy thâm ý, lạnh lùng nói: "Sư muội, ngươi tựa hồ rất tôn sùng tên tiểu tử đó" Về chuyện này, Vô Hoa đã suy nghĩ kỹ rồi mới hỏi, hôm nay ko phải lần đầu tiên Phỉ Nhi nhắc đến Lưu Phong, mà mỗi lần nói đến, trong mắt nàng đều có một chút biểu hiện khác thường, tuy hắn ko biết là gì, nhưng hắn dám chắc Lưu Phong và Phỉ Nhi có quan hệ với nhau.

"Ko liên quan đến ngươi"

"Ngươi."

Vô Hoa đang muốn nói cái gì thì bị sư tôn chặn lời: "Vô Hoa, ngươi ra ngoài đi, ta có chuyện muốn nói với Phỉ Nhi"

Vô Hoa nghe vậy, vội vàng cung kính lui ra ngoài.

"Phỉ Nhi, nói cho ta biết, nguyên âm chi thân của ngươi có đúng là do Lưu Phong phá?" Vô Hoa rời đi, lão bà đột nhiên hỏi.

Phỉ Nhi nghe được những lời này, thân thể run mạnh lên, nhất thời ko biết nên nói cái gì.

"Phỉ Nhi, ngươi ko nói gì, như thế là đã thừa nhận "Lão bà thở dài một tiếng rồi lại nói: " Kỳ thật lần gặp mặt trước, ta đã phát hiện ra nguyên âm của ngươi đã bị phá, chỉ là ngươi đã cố ý muốn giấu. Trải qua mấy ngày quan sát, ta đoán chắc người phá nguyên âm của ngươi chính là Lưu Phong"

Phỉ Nhi do dự một hồi, buồn bả nói: "Ko sai, là tên ác tặc đó, ta làm vậy vì cứu Tam ca."

Lão bà lạnh nhạt nói: "Ta vốn hy vọng ngươi và Vô Hoa sẽ kết thành song tu đạo lữ, các người sở tu một pháp môn, một âm một dương, nếu hỗ trợ nhau, tương lai nhất định sẽ được thành công lớn, bây giờ. A. đáng tiếc."

"Sư tôn, xin lỗi người, tất cả đều do ta ko tốt, ta đã phụ ơn bồi dưỡng của người."Sắc mặt Phỉ Nhi ảm đạm, hiện rõ vẻ đau khổ.

"Đứa nhỏ này, ngươi có lỗi gì mà phải xin lỗi. Ngươi đường đường là một công chúa, lại bị tên ác tặc cường chiếm thân thể, thật sự rất đáng hận" Đôi mắt bà hiện lên tia sát ý, giọng căm hận nói: "Có cơ hội, vi sư nhất định sẽ báo thù cho ngươi"

Phỉ Nhi vội vàng nói: "Sư tôn, vạn vạn bất khả, tên ác tặc kia tu vi tuyệt đối ko thấp hơn người, chuyện của ta để tự ta giải quyết, ngàn vạn lần ko nên nhờ đến lão nhân gia"

"Sư tôn, có chuyện ta muốn nói."Phỉ Nhi đột nhiên trở nên ấp a ấp úng, tựa hồ như có cái gì đó khó nói.

"Nói đi, giữa ta và ngươi còn cố kỵ cái gì?" Lão bà mỉm cười.

"Sư tôn, ta muốn đi tìm Lưu Phong hỗ trợ, đến hắn đích thân ra mặt cứu Nhị vương tử" Phỉ Nhi cắn răng nói.

"Sao có thể được. Lưu Phong chính là hầu gia của Hoa Hạ đế quốc, sao có thể trợ giúp chúng ta. Hơn nữa hắn cũng biết Nhị vương tử có tác dụng liên minh hai nước, hắn ko ngu mà làm vậy" Lão bà biết được kế này tuyệt đối ko thành.

Phỉ Nhi trầm giọng nói: "Sư tôn, chuyện của ta tự ta giải quyết, chỉ hy vọng người ko nên xem hắn là dịch, hết thảy đợi ta cứu Nhị vương tử thành công hãy nói"

Lão bà do dự một hồi, sau đó thở dài nói: "Được rồi"

"Sư muội, chờ một chút, ta ko cho phép ngươi đi tìm tên tiểu tử kia, hắn là địch nhân của chúng ta, ngươi biết ko? Sao lại có thể đi tìm hắn hỗ trợ. Ngươi ko thể đi" Vô Hoa biết Phỉ Nhi muốn đi tìm Lưu Phong, trong lòng khẩn trượng, vội vàng ngăn cản nàng.

Phỉ Nhi lạnh nhạt nói: "Sư huynh, đây là cơ hội của ta, hy vọng ngươi tránh ra"

"Ko được, tên Lưu Phong này là một tên ác ma, mười phần độc ác, từ tiểu hài tử đến lão bà cũng ko tha. tất cả đều bị gian sát."Vô Hoa gần đây nghe được lời đồn về Lưu Phong ngoài chợ, có người nói hắn là đại ác ma, nhưng cũng có người nói rằng hắn chính là một chủ công nhân từ, tóm lại ko đồng nhất, Vô Hoa lại tin tưởng vào truyền thuyết ác ma.

Phỉ Nhi nghe vậy, trong lòng âm thầm bật cười, Lưu Phong là người như thế nào, trong lòng nàng biết rõ, còn chuyện ác ma, dâm ma kia chính là do một tay nàng tạo ra.

"Được rồi, sư huynh, tin đồ của giang hồ ko nên tin, ngươi tránh ra. Thời gian của chúng ta ko còn nhiều, ta phải đi đến Trường Thanh thỉnh cầu hắn trợ giúp" Phỉ Nhi nhíu mày nói.

"Sư muội, ngươi thật sự có quan hệ ko minh bạch với tên tiểu tử đó, đúng ko? "Vô Hoa đem tất cả suy nghĩ trong lòng nói ra.

Phỉ Nhi nghe vậy, sắc mặt biến đổi, lạnh lùng nói: "Ý ngươi là gì? Hơn nữa đây là chuyện riêng của ta, ko cần ngươi quản"

"Sư muội, ngươi."Vô Hoa sắc mặt biến đổi, cuối cùng thay bằng khuôn mặt tươi cười: "Sư muôi, tâm ý của ta đối với nguoi, chẳng lẽ ngươi ko biết sao? Mặc dù ngươi là công chúa, nhưng gia tộc ta cũng là thế gia Phù Tang tối cổ lão, nói về địa vị thân phận, ta ko kém so với ngươi."

"Đủ rồi, tâm tư của ngươi ta biết, ko cần nhiều lời, ta và Nhị vương tử của các ngươi đã có hôn ước từ trước, chúng ta ko có khả năng đó được" Phỉ Nhi lãnh thanh trả lời.

"Sư muội, Nhị vương tử có rất nhiều đàn bà, các người mới ko có khả năng thành "

Phỉ Nhi nhíu mày hừ một cái rồi nói: "Sư huynh, mời tránh ra, đừng làm chậm trễ đại sự của ta, hơn nữa ta cũng nói rõ cho ngươi biết, bất kể như thế nào, ngươi và ta cũng ko thể nào thành được"

"Tại sao? "Vô Hoa lần đầu tiên biểu lộ tâm tình với Phỉ Nhi, ko nghĩ rằng sẽ bị cự tuyệt mãnh liệt, trong lòng vô cùng thống khổ.

"Bởi vì Lưu Phong sao?" Hắn cư nhiên biến Lưu Phong thành tình địch, mặc dù Phỉ Nhi cái gì cũng ko thừa nhận, nhưng bằng trực giác của mình, hắn biết rằng Lưu Phong chính là nguyên nhân.

Phỉ Nhi tính mở miệng nói cái gì thì sư tôn của bọn họ đột nhiên xuất hiện, quát Vô Hoa một tiếng: "Vô Hoa, lui ra, ko được làm chậm trễ đại sự của sư muội ngươi"

"Sư tôn, ngay cả người cũng."Vô Hoa khó có thể tin.

"Lui ra!" Lão bà cũng ko giải thích cái gì, uy nghiêm nói một tiếng.

Mặc dù ngàn vạn lần ko cam lòng nhưng Vô Hoa cũng ko dám làm trái ý của sư tôn, vội vàng thối lui.

Phỉ Nhi nhìn sư tôn bằng ánh mắt cảm kích, sau đó lập tức phi thân rời đi.

.

Hôm nay, Khuynh Quốc lại phái người đưa tin tới, nói rằng lão hoàng đế đã xem qua thư bút của Lưu Phong, đã đáp ứng những gì trong thư nói, Bách Dã và Trường Thanh đều giao cho Lưu Phong, dĩ nhiên Lưu Phong cũng đem ba phần thu ích nộp vào quốc khố.

Mặt khác, đại quân của lão hoàng đến đến hẹn cũng ko xuất phát. Căn cứ vào thế cục hiện giờ, kinh đô sắp gặp phải một cơn lốc chánh trì thật lớn.

Có lẽ vì nguyên nhân này nên lão hoàng đế ko suất lĩnh đại binh viễn chinh.

Ở điểm này, Lưu Phong cũng ko quan tâm, bởi vì lão hoàng đế ko đến cũng tốt, thuận tiện cho mình, thành trì Phù Tang và Cao Lệ chung quanh Bách Dã ko phải là ít, để để cho hắn chiết đằng

"Tiểu tình nhân, lão tương hảo của ngươi tới! "Đột nhiên, âm thanh của Bạch Khiết vang lên trong đầu Lưu Phong.

"Sau này, khả bất năng giá dạng tẩu thần, ko phù hợp với thân phận cao thủ của ngươi "Bạch Khiết hí hước nói: "Nha đầu kia tựa hồ như chủ động tìm đến ngươi. Xem ra diễm phúc của ngươi ko nhỏ a "

Lưu Phong cũng ko quan tâm đến lời Bạch Khiết, vội vàng ngẩng đầu lên, quả thật tẩu thần rất lợi hại, cư nhiên một điểm cảm giác cũng ko có.

Một hắc y nữ tử xuất hiện trước mặt hắn, mỹ mâu như băng, lạnh lùng nhìn Lưu Phong, mặc dù còn cách một khoảng, nhưng Lưu Phong vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt lãnh khốc của nàng.

| Tải iWin