TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hi Du Hoa Tùng
Chương 847: Chấm dứt

"Ha hả, yên tâm, ta là người thành thật, tuyệt đối sẽ không nhìn lén." Lưu Phong trùm chăn lên đầu, nhưng lại phóng thần thức ra ngoài. Tình cảnh trong phòng hiện ra rõ ràng trong đầu hắn.

Lúc này, chỉ thấy Tình nhi nhẹ nhàng cởi yếm đào màu đỏ có đường viền hoa văn, bộ ngực cao vút đầy đặn lập tức nhảy ra, trên đỉnh là hai điểm đỏ sẫm cao cao nhô lên, trông thật mê người, Lưu Phong hận không thể lập tức liền đưa miệng tới mà cắn mấy cái.

"Thật là đẹp!"

Ngay cả Tình nhi cũng có chút hài lòng với thân thể của mình, không kìm nổi mà tự khen, trên khuôn mặt thanh tú lập tức hiện lên một màu đỏ bừng.

Nghĩ đến bộ ngực này sắp sửa được ma trảo của tướng công hầu hạ, trong lòng Tình nhi lại xôn xao.

"Không được nhìn lén!" Tình nhi theo bản năng quay lại phía sau nhìn qua Lưu Phong, thấy hắn vẫn thành thật trùm chăn qua đầu, trong lòng yên tâm không ít, đồng thời lại cũng có chút mất mát.

"Hắn đúng là thành thật!" (đúng là rất thành thật)

Sau khi khẽ tự nhủ, Tình nhi đưa tay về phía hạ thân, nhẹ nhàng nâng đồn bộ, tay nàng vẫn giữ ở cạp nội khố cũng màu đỏ đường viền hoa, nhẹ nhàng kéo xuống dưới.

Nhìn quần lót đã trở nên ướt sũng, Tình nhi có chút ngượng ngùng. Đó là lúc trước trong phòng nhỏ ở đại sảnh, bởi vì do Lưu Phong vuốt ve khiêu khích mà sinh ra cảm hứng.

"Đợi lát nữa không biết chỗ ấy có ra nhiều hơn như vậy không nhỉ?"

Nghĩ đến đây, Tình nhi cảm thấy được hạ thân mình vừa nóng vừa ẩm, nước chảy ra đã muốn tới tận đùi.

Trong lòng xao động, Tình nhi vội vàng đưa tay ném quần lót đến bên cạnh đống y phục.

.

"Lão công đến giờ tốt rồi. Chàng có thể ra được rồi!" Tình nhi cởi hết quần áo, lấy chăn trùm kín mình.

Lưu Phong cười hắc hắc, bởi vì nóng lòng muốn xem thân thể Tình nhi nên hắn nhấc chăn ra, hai tay đã muốn ôm nữ nhân trần trụi vào trong ngực.

"Tình nhi! Nàng thật là đẹp." Những lời này, Lưu Phong đã nói với rất nhiều nữ nhân. Sự thật chứng minh. Vào lúc vui vẻ trên giường. Ca ngợi nữ nhân không nghi ngờ chính là liều xuân dược cực mạnh.

Quả nhiên, nghe thấy nam nhân ca ngợi, thân mình Tình nhi càng nóng bỏng, nhẹ nhàng tựa vào trong lòng nam nhân, vẻ mặt rạng ngời hạnh phúc.

Lưu Phong cúi đầu, nhìn người ngọc đang tựa đầu vào trong lòng mình, hai mắt khép hờ, hàng mi cong dài, làn môi đỏ thắm. Nhất thời làm sao còn nhẫn nại được, lập tức ghé miệng hôn cặp môi đào của nàng.

Tình nhi động tình cực kỳ, hai tay ôm cổ Lưu Phong, hai người lập tức như hòa vào nhau thành một thể, trong lúc nhất thời, trời đất như chao đảo. Niềm hạnh phúc lớn lao không ngừng trào dâng trong lòng hai người.

Ôm mỹ nữ trong ngực. Lưu Phong chỉ cảm thấy mùi thơm tỏa vào mũi, thân thể mềm mại không xương của Tình nhi cựa quậy trong lòng hắn. Môi sớm dính chặt vào nhau, cùng nhau hưởng mật ngọt.

Đồng thời, tay hai người cũng không rảnh. Bàn tay Lưu Phong đã sớm đặt lên đào tiên cao vút tùy ý xoa bóp, lập tức liền khiến cho Tình nhi hơi thở dồn dập, hai gò má ửng đỏ.

Tình nhi tuy rằng vẫn còn giữ một xíu rụt rè, đôi tay nhỏ bé cũng không nhàn rỗi, nhẹ nhàng vuốt ve ngực nam nhân, nhưng lại chậm rãi dời xuống.

Lưu Phong một bên tiếp tục mút cái lưỡi thơm tho của Tình nhi, một bên dùng kỹ xảo dịu dàng xoa nắn bộ ngực bão mãn của nữ nhân, hai điểm đỏ sẫm do hắn tác động nhanh chóng bành trướng đầy vẻ mê hoặc nói không nên lời.

Thân mình Tình nhi được Lưu Phong vuốt ve, xuất hiện từng cơn run rẩy, không bao lâu sau cũng đã hoàn toàn xụi lơ ở trong lòng hắn.

Lưu Phong đưa miệng lướt trên thân Tình nhi, dọc theo cái cổ trắng nõn, từ vành tai xuống phía dưới, lập tức hôn ở hai nụ hoa đã sớm đỏ hồng.

Trong lòng Tình nhi lập tức chấn động, từ miệng anh đào nhỏ nhắn thậm chí phát ra những tiếng rên rỉ.

Lưu Phong biết thời cơ đã đến, một bên hôn nụ hoa, một bên đưa bàn tay chậm rãi dời về phía hạ thân nữ nhân, dọc theo cái bụng bằng phẳng, đầu ngón tay thăm dò chung quanh, cuối cùng xâm nhập vào giữa cặp chân ngọc của nàng.

Nơi riêng tư bị sờ làm thân mình Tình nhi lập tức cong lên, xuất hiện một đợt co thắt rất nhỏ, dù sao nàng đã lâu không được hưởng thụ tình ái.

Dần dần, Tình nhi đã hoàn toàn chìm đắm trong sự âu yếm của Lưu Phong, đồn bộ trắng ngần nhẹ nhàng lắc lư, một đôi tay nhỏ bé cũng lớn mật hướng về phía hạ thân của tình lang.

Bổng bổng bị nắm làm Lưu Phong thở nhẹ một tiếng, nói không nên lời cảm thấy thực thoải mái cùng kích thích. Một bên miệng tiếp tục mút nụ hoa của Tình nhi, một bên vuốt ve giữa hai chân của nàng, đầu ngón tay cũng cố ý du ngoạn nơi huyệt động của Tình nhi.

Mặc dù Tình nhi đã bốn mươi, nhưng cảm giác vẫn như lần đầu tiên bị kích thích.

Thân thể ở trong lòng Lưu Phong không ngừng uốn éo, tiếng rên rỉ cũng càng phát ra nhiều hơn.

Lưu Phong dường như cũng có chút chịu không nổi hưng phấn, liền nhẹ nhàng đặt Tình nhi ở dưới thân, một bàn tay thâm nhập hạ thân Tình nhi làm sao phải cho như cơn lũ tràn ra.

Lưu Phong nhẹ nhàng vỗ về chốn thâm cung ướt át của Tình nhi, khiến nữ nhân xôn xao không thôi.

"Tướng công, thiếp muốn."

Dục vọng mãnh liệt rốt cục đã lấn át sự rụt rè của Tình nhi, hạ thân tê dại cùng trống rỗng làm nàng tự mình mở miệng cầu xin.

Lưu Phong hắc hắc cười dâm một tiếng, tách hai chân Tình nhi, . đem thân thể của chính mình đi vào huyệt động của nàng.

Tình nhi ôm chặt cổ Lưu Phong, cất giọng nỉ non dịu dàng bên tai hắn: "Tướng công. mau một chút. thiếp muốn."

Lưu Phong nghe được trong lòng không khỏi rung động, liền làm cho thằng nhỏ to lớn thêm.

Tình nhi trên mặt ửng hồng như áng mây, thân hình mềm mại xinh đẹp ở dưới thân Lưu Phong dường như vặn vẹo, trong miệng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ làm cho huyết mạch người ta muốn nổ tung.

Lưu Phong một bên mạnh mẽ xoa xoa bộ ngực căng tròn, một bên mạnh mẽ xông tới. thân hình xinh đẹp của Tình nhi giống như linh xà không ngừng vặn vẹo.

"Á! Không được rồi!" Rất nhanh, theo một tiếng cao vút rên rỉ, Lưu Phong đưa tình nhi lên tới đỉnh điểm của khoái cảm, làm nàng đạt tới thỏa mãn đã mong chờ.

"Thoải mái không?" Lưu Phong mỉm cười hỏi, rõ ràng muốn thêm lần thứ hai, hắn biết đối với khuê phòng oán phụ như Tình nhi, nếu không xông trận ba bốn lần căn bản là không có khả năng hoàn toàn thỏa mãn.

Tình nhi gật gật đầu.

Lưu Phong cười cười mờ ám, đột nhiên theo người của nàng trượt xuống phía dưới, dúi đầu vào giữa hai chân nữ nhân, lập tức nàng liền vặn vẹo cặp mông trắng bóng rên rỉ không thôi, giống như được lên trời vậy.

.

Yến vương càng nghĩ càng giận, sự tình trước mắt thực là hết rắc rối này đến rắc rối kia làm cho người ta tức giận, đầu tiên là việc bệ hạ muốn làm Tế Thiên tháp, sau đó lại là thân phận mình bại lộ. Không một việc nào khiến Vương bớt lo cả.

Tức giận rất nhiều, nhưng Vương không hề cố kỵ gì, lặng lẽ đi tới Đông cung. Hôm nay Vương muốn chấm dứt với Thái tử phi. Chính xác mà nói, Yến vương muốn có công đạo cho mình.

"Cuối cùng thì ngươi cũng đến, đáng tiếc là đã muộn!" Thái tử phi dường như đã sớm dự đoán được Yến vương sẽ đến, lạnh lùng cười khẩy.

"Điền nhi, vì sao phải làm như vậy?" Yến vương mặt mày xanh mét, oán hận hỏi.

Thái tử phi tao nhã cất bước, chậm rãi đi tới yến vương, cười lạnh một tiếng, nói: "Chính ta phải hỏi ngươi, vì sao ta không được làm như vậy?"

"Cho ta một lí do là ta không nên làm như vậy?"

Thái tử phi hừ một tiếng nói: "Không ngờ ngươi lại đến chất vấn ta. Buồn cười thật, thật sự là buồn cười. Ngươi nghĩ không ra lý do phải không? Ta cũng vậy, ta cũng nghĩ không ra lý do."

"Nói thật cho ngươi biết, ta đã cùng Lưu Phong đạt thành thỏa thuận. Sau này, chúng ta sẽ cùng tiến cùng lui." Thái tử phi đơn giản liền nói rõ ràng.

"Ngươi cam tâm chịu phụ thộc vào nam nhân?" Yến vương giận dữ phản cười, nói: "Điềm nhi, ngươi là dạng nữ nhân gì, so với người khác ta hiểu ngươi hơn cả. Ta biết, ngươi tuyệt đối sẽ không cam tâm phụ thuộc vào nam nhân nào cả. Bởi vì nam nhân đã mang cho ngươi quá nhiều thương tâm. Ngươi không hề tín nhiệm nam nhân đúng không?"

Thái tử phi bị nói trúng tâm tư, sắc mặt có chút âm trầm: "Thì sao nào? Điều này cũng không gây trở ngại ta cùng Phong nhi hợp tác."

"Phong nhi? Gọi thật thân mật quá nhỉ." Yến vương cười lạnh một tiếng, nói: "Lưu Phong đối với ngươi tưởng tượng tốt như vậy là lừa gạt. Điềm nhi, ta xin khuyên ngươi một câu, không nên đùa với lửa, nếu không tương lai ngươi sẽ hối hận. Nếu ngươi nguyện ý, ta có thể giúp ngươi. Chỉ cần ngươi quay đầu lại, ta thậm chí nguyện ý giúp ngươi làm nữ hoàng "

"Phì!"

Thái tử phi khẽ gắt một tiếng, cười nói: "Yến vương, không nghĩ tới ngươi hiện giờ cũng càng ngày càng dối trá. Quyền lợi dục vọng của ngươi, căn bản là không thua ta. Ngươi gạt người làm chuyện ma quỷ, sẽ không ai tin tưởng đâu."

Yến vương trầm giọng nói: "Ngươi cho là thủ đoạn này của ngươi có thể lừa được Lưu Phong? Nhưng hắn là một người thông minh"

"Ta tin tưởng vào chính mình!" Thái tử phi tràn đầy tự tin nói.

Yến vương đột nhiên cười lạnh một tiếng nói: "Tin tưởng? Ngươi sẽ không dùng mỹ nhân kế hay gì đó chứ? Đừng có cái ý nghĩ điên khùng này nữa, nữ nhân bên người Lưu Phong tùy tiện đem ra một người cũng đều không thua ngươi."

"Thì đã sao, đúng là ta thực sự tin tưởng chính mình." Thái tử phi cười nói: "Hơn nữa, ta không phải là nhất định sẽ chinh phục Lưu Phong. Ta đã nghĩ kĩ rồi, nếu ta xác định không thể chinh phục hắn, ta cam tâm tình nguyện bị hắn chinh phục. Tuy rằng ta hận nam nhân, nhưng ta biết Lưu Phong cùng các ngươi bất đồng."

| Tải iWin