TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn
Chương 296: Giao Long Nộ chân chính

Ầm!

Tiếng yêu thể khổng lồ nện lên trên mặt đất phát ra từ trong rừng.

Tiếp đó chính là tiếng kêu rên thảm thiết thê lương liên miên của con Dực Xà Vương kia, tựa như lôi âm cuồn cuộn vang vọng Bất Hủ tông, thật lâu không tiêu tan.

Trên quảng trường, Nam Cung Vấn Thiên vốn đáng đối phó với Ác Linh kỵ sĩ thì sững người, bởi vì hắn có thể nghe được tiếng của Dực Xà Vương. Hắn có chút hiếu kỳ, sao đột nhiên Dực Xà Vương lại phát ra tiếng kêu thê thảm, nó gặp phải cái gì? Nam Cung Vấn Thiên tung ra một quyền đánh bay bọn Ác Linh kỵ sĩ, sau đó lập tức quay đầu nhìn lại phía chủ điện.

Bởi vì động tĩnh ban nãy là truyền lại từ sau chủ điện. Thế nhưng chủ điện chặn quá nhiều thứ cho nên hắn không thể thấy được chuyện phát sinh phía sau chủ điện. Nhưng hắn kết luận, thủ hộ giả chân chính sau lưng Bất Hủ tông nhất định đã xuất hiện.

Hơn nữa lại đả thương nặng Dực Xà Vương trong thời gian ngắn như thế.

Vì sao hắn nhận định là trọng thương?

Hắn là chủ nhân nên rất rõ cảm xúc biến hóa trong thanh âm của Dực Xà Vương. Hắn nghe được trong tiếng kêu của Dực Xà Vương là loại thống khổ tê tâm liệt phế. Loại thống khổ này giống như có người đột nhiên cầm đao đâm lên bắp đùi của ngươi, sau đó dùng đao liên tục khoét xuống tựa như muốn xé toang bắp đùi của ngươi ra.

Nam Cung Vấn Thiên cảm giác có chút không ổn, lập tức quay sang nói với Nam Hào: "Nam Hào, đừng đợi ở đó, mau đi xem thử Đại Kim đã xảy ra chuyện gì."

Nam Hào gật đầu thu kiếm.

Trực tiếp lướt qua chủ điện, nhảy lên một nhánh cây, chạy ra phía sau.

Ngay lúc Nam Hào chạy đi được mấy chục mét, hắn ngây ngẩn cả người, trợn mắt đứng sững trên ngọn cây.

Một con giao long màu đen cắn Dực Xà Vương, vị trí cắn chính là bên cánh thịt còn lại.

Sau đó tựa như nhai món sườn, theo đó cánh thịt bị cắn đứt.

Tiếng kêu kịch liệt thảm thiết lại lần nữa vang tận mây xanh!

Tiếng gầm nhấc lên khiến Nam Hào không thể đứng vững trên ngọn cây.

"Giao long! Làm sao lại có giao long?"

Lúc hắn cảm thán, giao long màu đen đã cắn lấy cổ của Dực Xà Vương, miệng vừa ngậm lại thì Dực Xà Vương không còn động tĩnh nữa, vùng vẫy vài lần tựa như muốn nói cho Nam Hào chạy mau.

Nam Hào thấy thế, mồ hôi lạnh toát ra.

Cất bước muốn chạy trở lại chủ điện, nhưng ngay lúc đó giao long đã nhào lại. Không cho hắn một chút thời gian để phản ứng, trực tiếp đụng đầu lên người hắn.

Oanh!

Nam Hào bay ngược lại, tựa như thiên thạch ập lên vách tường trên chủ điện, không kịp phản ứng gì đã biến thành bánh thịt, chết đến mức không thể chết thêm.

Sau khi giết Nam Hào, giao long vọt lên không trung, uốn lượn bò lên trên mái hiên chủ điện. Đầu, chân trước khoác lên trên chủ điện, đuôi giơ cao gần trăm mét. Tuy không khổng lồ như Dực Xà Vương nhưng ai lại dám xem nhẹ?

Tiếp đó, giao long miệng nói tiếng người: "Tiểu tử, người mạo phạm Bất Hủ tông đâu?"

Tuy chỉ là một câu hỏi ngắn gọn nhưng vẫn như cũ khiến Bất Hủ tông như ở trong lôi vân, Ôn Bình thì không sao nhưng luyện thể cảnh thì lại cảm thấy như lôi điện vang vọng bên tai.

Ôn Bình trả lời: "Ở chỗ cũ."

Giao long lập tức cúi đầu, đầu giao quan sát quảng trường, hai con ngươi nhìn lên người Nam Cung Vấn Thiên đang giật mình đứng tại chỗ.

Tọa kỵ của Nam Hào dù gì cũng là nửa bước Thần Huyền, giao long nhìn cũng chưa từng nhìn nó, thế nhưng nó lại chạy trốn nhanh như một cơn gió.

Tiếp đó, Ôn Bình đi dọc theo quảng trường, ngồi trên bàn đá xem một màn này từ xa, Ác Linh kỵ sĩ và chó săn cũng rất tự nhiên lui trở về.

Trong chủ điện, trong lúc bọn người Bích Nguyệt Phiêu Linh có hơi bối rối thì Dương Nhạc Nhạc thì thầm một câu: "Rảnh chơi hay sao lại đi gây chuyện với tông chủ, chẳng phải muốn chết sao?"

Bây giờ, bọn người Bích Nguyệt Phiêu Linh và Hoa Tử Tuần mới hiểu được, khó trách mọi người của Bất Hủ tông lại không lo lắng chút gì.

Hóa ra thủ hộ giả chân chính lại là một con giao long!

Có giao long thủ hộ, xác thật không có gì phải sợ
.
Lúc này Nam Cung Vấn Thiên giật mình ở kia, căn bản không thể tin được một màn diễn ra trước mắt.

"Giao long!"

Loại địa phương này làm sao lại có giao long?

Vùng đất man di này lại ẩn giấu giao!

Hắn xem như đã hiểu tại sao Dực Xà Vương lại đột nhiên kêu thảm, cũng biết Nam Hào nhất định không trở lại được nữa. Con giao long trước mắt này, xét khí thế quả thật hắn không phân biệt được, thế nhưng hắn lại không phải là người dễ dàng bị hù sợ. Tôn chỉ của hắn là thà chết trên chiến trường còn hơn làm kẻ hèn nhát.

"Lão tử không phải không gặp qua giao long!"

Nói xong, mạch môn của Nam Cung Vấn Thiên run lên bần bật.

Lần này, khí thế cả người Nam Cung Vấn Thiên hoàn toàn khác biệt. Bây giờ hắn tựa như một thùng thuốc nổ được châm ngòi.

"Hôm nay lão tử muốn chém giao long!"

Nói thật, Dực Xà Vương trong mắt hắn căn bản không coi là mạnh, giao long có thể giết nó, hắn tuyệt không bất ngờ.

Chủng tộc khác biệt, huyết mạch khác biệt.

Cho dù là cùng một cảnh giới thì dực xà cũng không đấu lại giao long.

Giao long lại lần nữa mở miệng nói tiếng người: "Người phạm Bất Hủ tông, chết!"

"Vậy phải xem ai chết trước! Hôm nay lão tử muốn sử dụng Huyền cấp mạch thuật chém ngươi!"

Nói xong, mạch môn của Nam Cung vấn thiên tựa như thùng nước bị thủng một lỗ, hỏa diễm điên cuồng tuôn tràn ra khỏi mạch môn. Huyền cấp mạch thuật, vừa mới khởi thế đã khiến cho khí thế của Nam Cung Vấn Thiên tăng lên thêm vài lần. Cộng thêm hỏa diễm tràn lan mạnh mẽ, càng làm cho Ôn Bình không nhịn được phải để Ác Linh kỵ sĩ chặn trước mặt.

Ôn Bình nhìn xem một màn này, tự lẩm bẩm một tiếng: "Đây chính là uy lực của Huyền cấp mạch thuật sao? Khí thế thật mạnh a... Đáng tiếc, chẳng có tác dụng."

Bởi vì giao long là chướng ngại cuối cùng mà hệ thống thiết kế bố trí, là thủ hộ giả chân chính của tông môn, mà Ác Linh kỵ sĩ lại chỉ là thủ hộ giả của Ôn Bình mà thôi.

Rốt cục giao long mạnh cỡ nào, hắn thân là túc chủ cũng không biết.

Đột nhiên, Nam Cung Vấn Thiên tức giận truyền lại, "Chết đi!"

Hỏa trụ xoay tròn bất ngờ toát ra khỏi mặt đất, xông thẳng đến chỗ giao long ở trên chủ điện khiến cho Lục Dã thân là nửa bước Thần Huyền trông thấy không khỏi hãi hùng khiếp vía.

Phốc!

Một tiếng động không giống như bình thường truyền lại.

Giao long trên chủ điện đột nhiên phun ra một luồng nước tựa như cơn hồng thủy, xông thẳng đến phía hỏa trụ xoay tròn.

Nam Cung Vấn Thiên thấy thế, hờ hững cười một tiếng: "Muốn sử dụng nước để dập tắc hỏa diễm hình thành từ mạch khí thiêu đốt?"

Đây là Huyền cấp mạch thuật chứ không phải loại hỏa diễm bình thường.

Cả hai mặc dù đều là hỏa diễm nhưng bản chất lại khác biệt.

Dị mạch mạch thuật —— chỉ cần có mạch khí thì hỏa liền không bị dập tắc, thủy khắc hỏa cẳn bản không thể thực hiện được.

Thế nhưng sau một khác, nụ cười trên mặt hắn tắt ngấm.

Giao long sau khi phun một ngụm nước xong lại ngừng, tiếp đó nó bống nhiên phát ra một tiếng long ngâm, sóng âm ập thẳng lên trên luồng nước, khuấy động lên vô số bọt nước.

Gợn nước pha sóng âm ập thẳng vào trong cột lửa, thẳng thừng dập tan nó, tiếp tục lao lên người người Nam Cung Vấn Thiên.

Từng đợt lại từng đợt đánh cho Nam Cung Vấn Thiên lui ra trăm thước, cả người đâm phải một gốc cây đại thụ mới ngừng lại được, thế nhưng cả người đã uể oải không thành nhân dạng.

Mạch môn chẳng biết lúc nào đã thu lại.

Hai lỗ tai không biết từ bao giờ đã rỉ ra máu tươi chảy dọc xuống hai bên.

Sau đó lại nghe tiếng giao long truyền lại lần nữa: "Chỉ như thế... Đã yếu như thế sao phải đến nhiễu mộng đẹp của ta!"

Sau một khắc, giao long bay lên, thân thể to lớn rơi xuống quảng trường, đi đến chỗ Nam Cung Vấn Thiên đã bị Giao Long Nộ chấn cho không chút phản kháng!

Trong hai mắt Nam Cung Vấn Thiên bỗng nhiên toát lên vẻ sợ hãi, sau đó vội vàng hô lớn với Ôn Bình: "Người của Thương Ngô thành còn ở trong tay ta... Còn cả người Bất Hủ tông các ngươi nữa... Bọn họ vận lương bị người của ta bắt... Thả ta, ta có thể thả bọn họ... Ôn tông chủ, tha ta một mạng đi!"

Mời đọc truyện đã hoàn thành.

| Tải iWin