TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Chương 1100: Lựa chọn bất đắc dĩ.

Nhưng nếu như không phải làĐạo tổ mà nói, vậy ở trong Viêm Hoàng đại vũ trụ này, người nào lại cóthực lực như vậy? Người nào có thể ở trong lúc vô thanh vô tức để chomột phương tiểu thế giới biến mất ở dưới mắt chính mình?

Bất quá Nhiên Đăng dù sao cũng là Nhiên Đăng, dù gì cũng là tu luyện giảxuất hiện từ thời kỳ Hồng hoang, thời gian tu luyện rất dài, kiến thứcuyên bác, rất nhiều thức còn là có thể hiểu rõ, rất nhanh liền nghĩ đếnmấu chốt trong đó.

- Ẩn giới, chửng lẽ một phương tiểu thế giới này thế nhưng biến thành ẩn giới?

Nếu như là ẩn giới mà nói, hết thảy cái này đều có thể giải quyết dễdàng rồi, ẩn giới mặc dù chưa chắc là thế giới của một phương siêu cấpcường đại, một cái vị diện không gian cao đẳng cực kỳ lợi hại, nhưng vôluận là ẩn giới cường đại hay là ẩn giới nhỏ yếu cũng có một năng lựcđặc thù cực kỳ cường đại, đó chính là ẩn giấu, một khi ẩn giới ẩn giấutự thân, như vậy cho dù là Đại đạo Thánh Nhân cho tới cấp bậc Thiên Quâncũng là không thể tìm được.

Càng huống chi chính mình hiện tại chỉ là cảnh giới Ngụy Thánh mà thôi,khoảng cách đến cảnh giới Đại đạo Thánh Nhân còn kém quá xa.

- Nhiên Đăng, ngươi thi triển biện pháp gì cư nhiên đem một phương tiểu thế giới kia ẩn giấu đi?

So sánh với Nhiên Đăng học thức uyên bác, Trọng Ảnh liền là thua kémnhiều, mặc dù Trọng Ảnh cũng có tu vi cảnh giới không kém Nhiên Đăng baonhiêu, nhưng thời gian Trọng Ảnh tu luyện kém xa so với Nhiên Đăng, đemso sánh thì cũng là biết được ít chuyện hơn, hắn mặc dù là một trong Matôn của Ma giới, nhưng đối với những chuyện này không biết được quánhiều, bởi vì lúc này hắn đem một phương tiểu thế giới này biến mất đãđổ lỗi lên trên đầu của Nhiên Đăng, bởi vì nếu như Nhiên Đăng sớm cóchuẩn bị mà nói, muốn để cho một phương tiểu thế giới ở trước mặt mìnhbiến mất vô thanh vô tức, đó vẫn là có thể làm được.

- Ta khuyên ngươi vẫn là không nên làm như vậy mới tốt, lão đại HuyếtDiệu của ta sắp tới rồi, nếu như ngươi không chịu buông tha cho kiện đồvật kia mà nói, như vậy Phật giới sẽ nhấc lên một mảnh tinh phong huyếtvũ, Trọng Ảnh ta bảo đảm sẽ đích thân tiến vào Phật giới, để cho Phậtgiới ngươi không được sống yên ổn.

- Buồn cười, nếu như kiện đồ vật kia để cho Ma giới các ngươi chiếmđược, Phật giới ta mới thật là vĩnh viễn không có ngày yên tĩnh.

Nhiên Đăng mặc dù không phủ nhận nhưng cũng không thừa nhận, hắn nếu đãnói ra như vậy, đó liền chứng minh gia hỏa này không biết chân tướng sựtình, không biết một phương thế giới kia là ẩn giới, nói như vậy TrọngẢnh cũng không biết tình huống của một phương tiểu thế giới kia, như thếcũng là an toàn hơn rồi, mặc dù mình cũng không thể biết được mộtphương tiểu thế giới kia, như vậy, kiện đồ vật đó cũng sẽ không rơi vàotrong tay của Ma giới, đây chính là hắn muốn nhìn thấy.

- Ngươi.... Nhiên Đăng, ngươi, ngươi sẽ phải hối hận!

Trọng Ảnh tức giận nhìn Nhiên Đăng mà nói.

- Hừ, ngã Phật từ bi, bổn tọa làm việc không hối hận!

Nhiên Đăng cầm tràng hạt trong tay, nói ra một tiếng phật hiệu, lạnh lùng nhìn Trọng Ảnh mà nói.

- Sưu!

Một đoàn mây máu từ phía chân trời phiêu đãng tới, tốc độ cực nhanh,trong chớp mắt liền đi tới trên đỉnh đầu của hai người, tiếp theo mâymáu kia co rút lại, hóa thành một vị nam tử có bộ dáng thư sinh, sắc mặtcủa nam tử kia của chút tái nhợt, bộ dạng không có huyết sắc thoạt nhìnhết sức yếu ớt, một bộ bệnh hoạn, thật giống như trói gà không chặt,phảng phất một trận gió đều có thể thổi bay người này. Người này chínhlà Đại ma tôn Huyết Diệu hiện tại của Ma giới, Huyết Diệu này thoạt nhìnmặc dù là một bộ dáng thư sinh bệnh hoạn, nhưng tu vi cực kỳ khủng bố,thực lực chân chính đã đạt đến tầng thứ Đại đạo Thánh Nhân, kinh khủngvô cùng.

- Đại ma tôn Huyết Diệu?

Nhiên Đăng tự nhiên biết người này là ai, ánh mắt hết sức cảnh giác.

- A nha, Nhiên Đăng phật tổ, không có ý tứ, lão Tôn ta đây đến chậm một bước!

Lúc này kim quang vụt đến.

- Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không?

Trọng Ảnh cùng Huyết Diệu vừa thấy được người tới, trong lòng nhất thờigiật mình, Đấu Chiến Thắng Phật Tề Thiên Đại Thánh này mặc dù thời giantu luyện xa xa không bằng Nhiên Đăng cổ phật, nhưng tư chất của hắn rấtcao, tốc độ tu luyện cực nhanh, hơn nữa thân có đại công đức, cộng thêmthiên phú chiến đấu cực kỳ mạnh, cho nên thực lực hiện tại của Đấu ChiếnThắng Phật Tôn Ngộ Không so với Nhiên Đăng cổ phật mạnh hơn rất nhiều,phải khó dây dưa hơn nhiều lắm.

- Ơ, đây không phải là Đại ma tôn Huyết Diệu sao, làm soa lại mang tiểuđệ của ngươi đến nơi này tìm uy phong? Hay là muốn đánh nhau phải không,lão Tôn ta đây nhưng là thích đánh nhau nhất.

Tề Thiên Đại Thánh một tay cầm trường côn Định Hải Thần Châm, hai mắt chớp chớp, nhìn hai người một cái, một bộ dáng hưng phấn.

Đối với Huyết Diệu mà nói lại là cười khổ không thôi, nếu như đổi lại làngười khác mà nói, mình còn có nắm chắc, cho dù là Như Lai đích thântới cũng sẽ không cảm thấy khó giải quyết như thế, mà đối mặt với Tônhầu tử này thật sự là khó có thể đối phó, hắn thật sự là quá khó chơirồi, ở nhiều năm trước hầu tử này sở dĩ có thể bị Như Lai chế trụ, đó làbởi vì hầu tử này khinh thường, nếu không ban đầu tu vi của hầu tử mặcdù không sánh bằng Như Lai nhưng Như Lai cũng tuyệt đối không thể nàobắt được hầu tử này, hôm nay đã trải qua nhiều năm như vậy, tu vi củahầu tử đã sớm tăng mạnh, đạt đến một cái cảnh giới không thể tưởng tượngđược, chính mình chống lại hắn cũng là thắng bại khó liệu, hơn nữa hầutử này có thiên phú chiến đấu kinh người, thuộc về loại chiến đấu cuồngtrời sinh, một khi giao thủ, chính mình liền không chiếm được chỗ tốt.

Đã như vậy, vậy lần này chỉ có thể bỏ qua, kiện đồ vật kia đối với đámngười Như Lai căn bản không có chỗ dùng, cho nên Huyết Diệu cũng khônglo lắng, đợi thời cơ đến, vật kia tự nhiên là có thể thu vào tay.

Nghĩ tới đây, Huyết DIệu vung tay lên:

- Trọng Ảnh, chúng ta đi!

- Nhưng là... Nhưng là... Lão đại, kiện.... Kiện đồ vật kia còn ở trong tay Nhiên Đăng?

Trọng Ảnh nói.

- Đi, lời của ta cũng không nghe sao?

Huyết Diệu hừ lạnh một tiếng.

- Không dám!

Thấy Huyết Diệu như vậy, trong lòng của Trọng Ảnh sợ hết hồn, vội nói.

Hai người rất nhanh hóa thành một đạo sao băng biến mất ở phía trước.

- Hô...

Nhìn thấy bọn họ rời đi, Nhiên Đăng thở ra một hơi.

Mà Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không lại không có một chút cảm giác vui mừng, ngược lại để lộ ra lo lắng nồng đậm.

- Đại Thánh, làm sao vậy, không được đánh một trận liền không thoải mái sao?

Nhiên Đăng cũng biết tính cách của hầu tử này, đó là thích làm ầm ĩ,thích đánh nhau nhất, hôm nay không đánh được cũng là ngoài ý liệu củaNhiên Đăng, dựa theo trước kia là bất chấp tất cả, trước đánh xong rồinói.

Tôn Ngộ Không nhìn xung quanh một chút, nói:

- Nơi này không phải là chỗ nói chuyện, chúng ta trước tiên rời đi nơi này thôi.

| Tải iWin