“Thứ hai, các anh bị tình nghỉ có liên quan đến việc vi phạm luật thị trường, có hành vi cạnh tranh không chính đáng!”
“Điều quan trọng nhất là những món đồ trong hội đấu giá là của ông Viên Sơn Hà, lẽ ra phải giao cho người thừa kế mà ông Viên Sơn Hà đã chỉ định để xử lý, các anh không có quyền tiền hành đấu giá những món đồ này!”
Vừa liệt ra máy tội danh là Vệ Khoan đã hoảng rồi.
Bọn họ biết bởi vì họ đã đổi giá của Diệp Quân Lâm thành đô la mỹ nên mới dẫn tới tai họa này.
Lúc này, Phó Học Kiệm cầm tờ đơn chỉ tiết của hội đấu giá rồi cười lạnh nói: “Trên đây viết rõ ràng, đơn vị giá là nhân dân tệ, vì sao đột nhiên các anh lại đổi nói thành đô la mỹ vậy?”
“Hả2”
Gương mặt Vệ Khoan biến sắc.
Đơn chỉ tiết của những món đồ đấu giá không phải là đã bị xử lý rồi sao?
Cảnh sát lầy đâu ra vậy?
Bọn họ nào biết Diệp Quân Lâm đã đoán ra từ lâu rồi, cái này là anh đưa cho Phó Học Kiệm.
“Vừa nãy chúng tôi đã điều tra ra, khi còn sống Viên Sơn Hà đã chỉ định người thừa kế là quản gia của ông ấy, ông Thu Minh Lượng. Bây giờ ông Thu Minh Lượng đồng ý tặng những món vật báu này cho anh Diệp vô điều kiện!
Cho nên lập tức trả lại hai mươi tỷ cho anh Diệp!”
“Từ giờ trở đi nhóm người Vệ Khoan có tội danh khả nghi liên đến tội lừa đảo, bắt về điều tra! Qũy Thành Đạt tạm ngừng kinh doanh để điều trai”
“Ngoài ra tập đoàn Tam Hưng bị nghỉ ngờ vi phạm quy định thị trường, bị phạt mười triệu tệ, tạm cách chức người phụ trách để kiểm điểm!”
Phó Học Kiệm nghiêm nghị nói.
“Âm!”
Vệ Khoan và Dư Huy sắp ngắt rồi.
Không ngờ lại tặng không những món đồ đó cho Diệp Quân Lâm.
Lại còn liên lụy cả quỹ Thành Đạt nữa ư?
Dư Huy không thể chấp nhận được kết quả này!
Bởi vì có rất nhiều truyền thông vẫn đang ở hiện trường, cho nên những chuyện này nhanh chóng được công bó.
Tô Hàng thậm chí là cả tỉnh Giang Nam đều biết chuyện.
Phác Thiên Tín tất nhiên cũng nhận được tin.
Tập đoàn Tam Hưng lại chịu thiệt ở Tô Hàng ư?
Phạt tiền là chuyện nhỏ, nhưng thể diện là chuyện lớn!
Phác Thiên Tín lập tức liên lạc với Dư Huy.
“Dư Huy, cậu xem chuyện tốt mà cậu làm đi! Chẳng phải tôi đã bảo cho cậu cơ hội cuối cùng sao? Chút chuyện nhỏ này mà cũng làm không xong!”
Phác Thiên Tín tức giận nói.
“Ông Phác, tôi…”
Dư Huy sắp khóc rồi.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Trấn Quốc
Chương 556
Chương 556