TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bản Lĩnh Ngông Thần
Chương 315: Mục đích không thể nói cho người khác

“Tiểu Lý làm cái gì thế, người tôi phân công vậy mà đều dám trộm lười, không quét dọn thì đi mất người rồi? Xem tôi ngày mai xử lý cậu ta thế nào?”

Bên ngoài cánh cửa nhỏ, Mã Trạch vừa đung đưa chìa khóa, vừa tự nói với mình.

Khi đang muốn tra chìa khóa vào, đột nhiên bản thân cánh cửa nhỏ mở ra, từ bên trong thò ra một bàn tay, tốc độ cực kỳ nhanh, lập tức túm chặt cổ áo của anh ta.

Mã Trạch bây giờ có chiến lực đỉnh tiêm trong võ giả cửu phẩm, đối diện với cái túm của cái tay này, vậy mà không có bất kỳ cơ hội tránh né và phản kháng.

Có điều ngay sau đó thì Hồng Ngải ở một bên đã ra tay, lập tức nắm chặt cổ tay chìa ra từ trong căn phòng, sau đó bỗng hất ra ngoài.

Trong nháy mắt, Mã Trạch và Huyết Cốt lao vào trong phòng, mà ý thức chiến đấu của Hồng Ngải quả thật rất không tồi, ném người kia ra, cùng lúc thân hình đã đi theo, một chưởng đánh vào lồng ngực của đối phương.

Bụp!

Đối phương căn bản không kịp phản ứng, bị đánh một chưởng đau, cơ thể bay ra đập vào một cây cột bê tông của gara dưới lòng đất.

Thật ra Hồng Ngải rất mạnh, như những gì Phá Thiên phân tích, Hồng Ngải là Tiên Thiên võ giả đã hấp thụ tròn 500 hạt Long Mễ.

Nhà họ Hồng là một trong ba gia tộc lớn ở Kim Cảng, ngoài ông cụ nhà họ Hồng ra, con cháu về sau vậy mà không có một Tiên Thiên võ giả, mãi đến khi Hồng Ngải sinh ra, cho nên thời kỳ không có trong nhiều năm như vậy, ông cụ nhà họ Hồng luôn chưa từng từ bỏ thu thập Long Mễ, cũng xem là gián tiếp tạo ra Hồng Ngải, nếu không muốn thu thập 500 hạt Long Mễ, tuyệt đối không dễ.

Điều khiến Hồng Ngải thấy có hơi nực cười nhất là anh ta vừa trở thành Tiên Thiên võ giả, gia tộc vậy mà ở một đất nước nhỏ của nước ngoài, chỉ tốn 15 tỷ thì dễ dàng mua được 300 hạt Long Mễ, chỉ có thể nói tạo hóa trêu ngươi.

“Cậu... cậu là ai?”

Dựa vào cây cột, người trung niên mặc mày tái nhợt, trợn mắt há hốc mồm nhìn Hồng Ngải.

Ông ta trở thành Tiên Thiên võ giả đã mười năm rồi, vậy mà ở trong tay một thanh niên ngay cả một chiêu cũng không tiếp được, chỉ có thể nói Long Mễ đối phương hấp thụ, nhiều đến mức ông ta không thể tưởng tượng.

“Cần giữ người sống không?”

Hồng Ngải mở miệng, Huyết Cốt dã xuất hiện ở bên cạnh anh ta nói.

“Không cần, người của tổ chức Yêu Tà, đại nhân đã nói, ngoài 36 địa sát, những người khác đều không cần thiết tra hỏi, mà ông ta không địch lại được anh, tự nhiên không thể là một trong ba mươi sáu địa sát.”

Gật đầu, Hồng Ngải đang muốn động, người trung niên bị trọng thương không thể nhúc nhích vội xua tay.

“Không không! Đừng giết tôi, tôi sớm đã muốn rút khỏi tổ chức Yêu Tà rồi, xin các cậu tha cho tôi một mạng, hành động lần này, tôi thậm chí đều không biết phải đối phó ai, chỉ là túc trực mấy ngày ở phòng để dụng cụ linh tinh, chỉ như vậy, hơn nữa cô gái đó, tôi chưa từng chạm vào một cọng lông. Hơn nữa... hơn nữa tôi biết thuật thôi miên cao thâm, hai người trước đó đến phòng để dụng cụ linh tinh, đều bị tôi thôi miên rồi, không có xuất hiện bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào, tôi thật sự hữu dụng.”

“Khoan đã!”

Lúc này, giọng nói của Mã Trạch truyền đến, chỉ thấy trong lòng anh ta, người anh ta ôm vậy mà là Đồng Ý Yên.

“Huyết Cốt, cậu gọi điện cho đại nhân xin chỉ thị, bây giờ mấy người chúng ta đều còn chưa trở thành Tiên Thiên võ giả, đại nhân có lẽ muốn thu mấy người dùng trước.”

Do dự một lát, Huyết Cốt rút điện thoại ra.

Điều Mã Trạch nói là sự thật, bọn họ muốn trở thành Tiên Thiên võ giả, sớm đã có thể rồi, nhưng Sở Vĩnh Du đã nói, bốn đại thủ hộ bọn họ, số lượng Long Mễ hấp thụ ít nhất đều bắt buộc phải là 500 hạt, như vậy sau này mới có thể đi được càng xa, cho nên mới tạm thời gác lại.

Sau khi Huyết Cốt cúp máy, nhìn sang người trung niên nói.

“Tên của ông, ông có thể tạm thời sống tiếp rồi.”

“Siêu.”

Ngày hôm sau, Đồng Ý Yên dậy rất sớm, bữa sáng chưa ăn thì đi làm rồi, cũng vào nửa tiếng sau, Sở Vĩnh Du ra khỏi cửa, sau khi đi vào lần nữa, Đồng Thế Tân và Tư Phu đều ngây người.

Chỉ thấy Sở Vĩnh Du bế Đồng Ý Yên đi vào, Đồng Ý Yên hình như đã ngất, hoặc ngủ thiếp rồi.

“Ý Yên! Ý Yên! Con đừng dọa mẹ.”

Tư Phu lập tức rơi nước mắt tại chỗ, Đồng Thế Tân cũng lo lắng nói.

“Chuyện này... chuyện này là sao? Nửa tiếng trước không phải còn tốt đẹp đến công ty rồi sao? Thế nào nháy mắt một cái thì biến thành như này.”

Sở Vĩnh Du cười nói.

“Ba mẹ, không sao, Ý Yên gần đây ở công ty khả năng quá vất vả nên ngất đi, nghỉ ngơi thì sẽ không sao nữa, ba mẹ giúp con chăm sóc một chút, con tiếp mấy vị khách, đúng rồi, thuận tiện xem thử Hữu Hữu đã tỉnh chưa?”

Hai ông bà già tự nhiên đồng ý, theo Sở Vĩnh Du đi thẳng đến phòng ngủ chính ở lầu ba.

Đợi sau khi Sở Vĩnh Du xuống lầu lần nữa, mở cửa ra, Mã Trạch, Huyết Cốt dẫn Thiên Uy, còn cả Hồng Ngải và người trung niên tên Siêu bị trọng thương kia đi vào.

“Mang dép lê, tôi vừa lau nhà xong.”

Một câu của Sở Vĩnh Du, Mã Trạch và Huyết Cốt lập tức bắt đầu xỏ dép lê, nhất là Huyết Cốt, còn đeo bao vào bốn chân cho Thiên Uy.

Còn Hồng Ngải, mặt mày rất cổ quái, người có thể sống trong căn nhà như này, còn cần tự mình lau nhà sao? Đặc biệt, anh còn là một Tiên Thiên võ giả cực kỳ khủng bố, quá khó tin rồi.

Sau khi mọi người đều ngồi xuống ở phòng khách, Sở Vĩnh Du nhìn người trung niên tên Siêu.

“Vợ tôi là bị ông thôi miên sao?”

Siêu gật đầu.

“Phải, tôi thề, tôi...”

“Không cần ông nói, tôi có thể cảm nhận được.”

Trong mắt Sở Vĩnh Du tia lạnh lẽo dao động, tối qua cô vợ Đồng Ý Yên sau khi quay về, anh cũng là sau khi lại gần mới phát hiện được sự khác thường, đó chính là mùi trên người vợ không đúng.

Thật ra nước hoa vẫn là mùi nước hoa trước kia, nhưng mùi hương cơ thể của một người là không thể thay đổi và che đậy, đương nhiên, người bình thường chắc chắn không ngửi được, nhưng Sở Vĩnh Du sao có thể bị lừa.

Người phụ nữ trở về đó, bất luận diện mạo, vóc dáng, chiều cao... tất cả mọi thứ đều giống y hệt với cô vợ Đồng Ý Yên, thật sự tựa như một khuôn đúc ra, ngoài anh ra, cho dù ba mẹ vợ và người quen, thậm chí Hữu Hữu đều không thể cảm giác được một tí ti khác thường, bởi vì từng cử chỉ và lời nói đó, đều giống y hệt với Đồng Ý Yên.

Người này so với người trước kia ở thành phố Ninh thì Sở Vĩnh Du thấy lợi hại hơn rất rất nhiều, căn bản không phải là cùng một đẳng cấp.

“Nói cho tôi biết, người diễn thế thành vợ tôi là ai trong 36 địa sát?”

Có thể mô phỏng tinh tế như vậy, đã không phải là người bình thường hoặc Tiên Thiên võ giả bình thường có thể làm được rồi, tuyệt đối là người tu luyện một loại công pháp nào đó võ giả đạt đến mức độ cực kỳ cao thâm mới có thể làm được, cho nên tất nhiên là người nào đó trong 36 địa sát của Yêu Tà.

“Là... là địa sát số 35, giỏi ngụy trang, chúng tôi trước nay đều chưa có ai từng thấy diện mạo thật, thậm chí ngay cả địa sát số 35 là nam hay nữ, đều không biết, nếu như không phải là nhiệm vụ phối hợp lần này, tôi cũng không tiếp xúc được tới địa sát số 35.”

Nhiệm vụ cụ thể là gì, Siêu đoán chắc cũng sẽ không biết, Sở Vĩnh Du không có định đánh rắn động cỏ, chỉ muốn xem xem địa sát số 35 này rốt cuộc muốn làm cái gì, ít nhất ở dưới mí mắt của anh, không thể gây ra bất cứ sóng gió gì, cho nên mới tạm thời không có vạch trần.

Phóng thích sát khí, cả người Siêu co rúm lại, sợ hãi vô cùng, đến nhanh, đi cũng nhanh, cùng lúc bên tai vang lên giọng nói của Sở Vĩnh Du.

“Bắt đầu từ hôm nay, ông làm việc cho tôi, tôi ở trên người ông hạ ít thứ, một khi ông có bất kỳ hành vi phản bội, loại cảm giác vừa rồi đó, sẽ xuất hiện với cường độ gấp mấy chục lần, đầu của ông sẽ lập tức nổ tung mà chết.”

Siêu gật như dã tỏi, loại cảm giác vừa rồi, ông ta tuyệt đối không muốn nếm thử nữa, giống như bản thân ở trong địa ngục, xung quanh đều là núi xác biển máu.

Sát Khí Ấn hạ xuống, sờ đầu của Thiên Uy, Sở Vĩnh Du nhìn ra ngoài cửa sổ.

“Địa sát số 35? Tôi ngược lại muốn xem xem, mục đích của ngươi rốt cuộc là gì?”

| Tải iWin