Lúc này, Ngô Siêu cảm thấy gần kề cái chết, ánh mắt đó, đại biểu Sở Vĩnh Du bất cứ lúc nào cũng có khả năng trực tiếp vặn gãy cổ của anh ta.
Mà hai người trung niên kia, càng không dám nhúc nhích, đại nhân đều bị khống chế chặt rồi, bọn họ muốn làm cái gì? Có thể làm gì?
Rất đột ngột, chạy tới quỳ xuống, anh ta đã hoàn toàn từ bỏ thân phận thiếu chủ của nhà họ Ngô, đứng ra vì em trai mà.
“Anh Sở, cầu xin anh tha cho em trai tôi một mạng, nể tình nó ít tuổi không biết gì, cầu xin anh.”
Cho dù là Ngu Thư Di, cũng có hơi sững sờ, nhưng đồng thời cùng không dám lên tiếng, cô sao có thể không hiểu Sở Vĩnh Du chứ, một khi nổi giận, ai cũng không thể ngăn cản.
Quả nhiên, đối với hành vi của Ngô Tiêu Tiêu, Sở Vĩnh Du hoàn toàn không quan tâm, chỉ nhìn chằm chằm Ngô Siêu, tay phải từ từ dùng sức.
“Vĩnh Du! Dừng tay!”
Đột nhiên, một giọng nói trong trẻo vang lên, Ngu Thư Di và những người khác đều thở phào nhẹ nhõm, bởi vì người duy nhất có thể ngăn được Sở Vĩnh Du, xuất hiện rồi.
Đồng Ý Yên sải bước đi tới, Sở Vĩnh Du đã buông tay ra, Ngô Siêu ngồi sụp trên sàn, không ngừng há miệng hít thở.
“Nhặt tiền lên.”
Lần này, Ngô Siêu nhặt được cái mạng từ quỷ môn quan trở về, nào dám tiếp tục tâm tư khoe mẽ và làm càn kia, vội vàng đi tới nhặt hai cọc tiền lên, sau đó hai tay cung cung kính kính đưa tới tay Ngu Thư Di.
“Xin lỗi, tôi sai rồi, thật sự xin lỗi.”
Ngu Thư Di cầm lấy tiền, Sở Vĩnh Du xua tay.
“Cút.”
Hành vi vừa rồi tại sao lại xuất hiện, là vì Sở Vĩnh Du từ trong mắt Ngô Siêu nhìn thấy tâm tư trả thù, cho nên anh bắt buộc phải làm như vậy, muốn khiến Ngô Siêu nhớ sâu sắc chuyện này.
Sau khi Ngô Siêu dẫn hai người trung niên chuồn mất, Sở Vĩnh Du nhìn sang Ngô Tiêu Tiêu và Ngô Đồng như làm sai chuyện, lạnh giọng nói.
“Quay về nói với em trai của hai người, nếu như cậu ta còn rơi vào tay tôi lần nữa, hai người biết là kết cục gì rồi đấy, liệu có gây ảnh hưởng tới nhà họ Ngô các người hay không, Sở Vĩnh Du tôi cũng không dám bảo đảm.”
“Được được, anh Sở, chúng tôi bây giờ trở về.”
Người tức giận nhất chính là Ngô Đồng, hôm nay là ngày vui của anh ta, đều bị đứa em trai này phá hỏng rồi, thậm chí rất có khả năng, ấn tượng của anh ta ở trong lòng Sở Vĩnh Du sẽ giảm xuống, anh ta sao có thể không hận.
Ngô Tiêu Tiêu rời đi, Ngô Đồng lại không thể đi, chỉ có thể buồn bực cùng Sở Vĩnh Du, Đồng Ý Yên quay lại phòng bao, mà một bên khác, Ngô Siêu lại không về nhà, mà tới Thiên Vị Thực Phủ đối diện, gặp ông chủ Vương.
“Cậu Ngô, xong việc rồi sao?”
Dáng vẻ nịnh nọt của ông chủ Vương, nếu như bị người khác nhìn thấy, tuyệt đối sẽ rất kinh ngạc, bởi vì người này nói thế nào cũng là nhân vật cấp nguyên lão trong giới nhà hàng ở Tỉnh Thành, gần như chưa từng thấy nịnh bợ ai.
Mà Ngô Siêu thì sao, tức tới mức ngồi phịch trên sô pha.
“Xảy ra rắc rối, nhà hàng đó có cao thủ che chở, có điều ông yên tâm, tôi không phải là đối thủ, nhưng đợi anh Sa tới, ngày chết của tên đó cũng không còn xa, chuyện lần này tôi sẽ giải thích với anh Sa.”
Ông chủ quen biết Ngô Siêu, nguyên nhân chính là anh Sa này.
Liên minh người dị năng, chế độ phân chia cấp bậc rất nghiêm ngặt, chia thành người dị năng từ cấp 1-9, mỗi một cấp, thực lực đều tuyệt đối không phải tăng lên một bậc, Ngô Siêu mới đạt tới người dị năng cấp 7, mà anh Sa đó, là người dị năng cấp 8 rất mạnh mẽ, thực lực vô cùng khủng bố.
Lúc ông chủ Vương còn trẻ lăn lộn mãi ở nước ngoài, làm thuê cho người khác, lúc đó trong một cơ hội tình cờ đã quen biết với anh Sa, hai người tuổi tác tương đương, lại hợp tính, trong năm năm ở cùng nhau đã có tình bạn rất sâu đậm.
Chuyện lần này cũng là Ngô Siêu đáp ứng yêu cầu của anh Sa, hôm qua tới thăm ông chủ Vương, hôm nay bèn được ủy thác chuyện của Thiên Hi Các, kết quả đã thua.
Nghe thấy lời này, ông chủ Vương tưởng Ngô Siêu đang đùn đẩy, ông ta mới đầu tưởng rằng Ngô Siêu là cậu ba của nhà họ Ngô, đặc biệt theo ông ta thấy quan hệ của Ngô Tiêu Tiêu và Ngu Thư Di chắc bình thường, Ngô Siêu nhúng tay vào, Ngô Tiêu Tiêu chắc sẽ nể mặt, bây giờ dường như...
“Ha ha, vậy cũng làm phiền cậu Ngô rồi, khoan đã, ý của cậu, lão Sa cũng sắp tới Tỉnh Thành?”
Ngô Siêu gật đầu.
“Đúng, anh Sa và một người khác sắp tới đây, giúp tôi làm chút việc ở Tỉnh Hương, yên tâm đi, đợi bọn anh Sa tới, những chuyện này của ông tuyệt đối là chuyện nhỏ.”
Điểm này, Ngô Siêu có lòng tin tuyệt đối, người dị năng cấp 8 trong liên minh, Tiên Thiên võ giả cũng không phải đối thủ, bởi vì từng có lời đồn, chuyện một người dị năng cấp 8 giết chết Tiên Thiên võ giả của nước R, cho nên Sở Vĩnh Du cỏn con, cho dù anh là Tiên Thiên võ giả, cũng không đáng lo.
Đợi đấy Sở Vĩnh Du, không tới mấy ngày nữa thôi, tới lúc đó khi ông đây giẫm anh ở dưới chân thì anh ta sẽ biết cái gì gọi là hối hận.
Đang suy nghĩ, điện thoại liền rung dữ dội, liếc nhìn, rất khó coi, vậy mà là ba anh ta gọi tới.
“Ba.”
“Thằng ranh, lập tức cút về nhà cho ba, nếu không, mãi mãi cũng đừng trở về nữa.”
40 phút sau, Ngô Siêu về tới nhà, trong phòng khách, anh cả Ngô Tiêu Tiêu và ba anh ta Ngô Thái Phong đều ngồi trên sô pha, sắc mặt dường như có hơi khó coi.
“Ba, gấp gáp gọi con về là có chuyện gì thế?’
Nhìn thấy dáng vẻ giống như cái gì cũng chưa từng xảy ra của Ngô Siêu, Ngô Thái Phong lập tức đứng dậy, tay phải chỉ ra.
“Mày... cái thứ việc thành thì ít việc bại thì nhiều! Mày trở về làm cái gì? Trở về đã gây chuyện thị phi à? Mày không muốn gia tộc sống tốt phải không?”
Ngô Siêu nghi hoặc.
“Ba, con thật sự nghe không hiểu ba đang nói gì, con lần này trở về là liên minh có động tác lớn đối với nước R, đợi mọi việc hoàn thành, đừng nói đệ nhất hào môn ở Tỉnh Thành, nhà họ Ngô chúng ta thậm chí có thể ở trong các hào hôn của cả nước R chiếm một chỗ.”
“Nhổ vào!”
Ngô Thái Phong, nhân vật lớn thật sự dẫn dắt tập đoàn Quân Đạt đi tới huy hoàng, cũng là một ông trùm giẫm chân một cái thì Tỉnh Thành cũng phải rúng động, lúc này lại thật sự có xúc động muốn mắng chửi.
“Bớt nói về liên minh gì đó của mày với ba đi, ba hỏi mày, mày tại sao muốn đi trêu chọc Sở Vĩnh Du kia? Đầu óc của mày không có vấn đề chứ? Anh cả của mày nói với mày mấy lần rồi, Sở Vĩnh Du bây giờ ở Tỉnh Thành, chính là sự tồn tại giống như thần, gia tộc địa vị cao hoặc nhân vật lớn, có ai không biết Sở Vĩnh Du, mày bây giờ lại dám đối đầu với cậu ta? Mày biết không? Mày muốn làm nhà họ Ngô chúng ta sụp đổ, chỉ là chuyện trong vài phút thôi.”
Ngô Siêu cười lạnh.
“Ba, mọi người ếch ngồi đáy giếng quá rồi, con bây giờ cũng hiểu Sở Vĩnh Du tại sao được mọi người xưng tụng là thần rồi, anh ta chẳng qua chỉ là một võ giả có chút lợi hại mà thôi.”
Đánh bốp vào đùi, Ngô Thái Phong tức tới mức ngồi phịch trên sô pha.
“Võ giả có chút lợi hại? Mày... mày thật sự là hết thuốc chữ rồi, trong nước R này, nắm đấm của mày có thể đánh gục được tất cả mọi người không? Quy tắc trong này, ba thấy mày ở nước ngoài nên đã quên hết sạch rồi, Sở Vĩnh Du nếu như thật sự đơn giản như vậy, tất cả mọi người đều sẽ sợ cậu ta sao?”
Nói đến đây, Ngô Thái Phong dường như hơi bình tĩnh lại.
“Ba đã chuẩn bị một phần lễ lớn, mày và anh cả của mày đích thân tới nhà Sở Vĩnh Du.”
“Dập đầu xin lỗi nhận sai với Sở Vĩnh Du.”
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bản Lĩnh Ngông Thần
Chương 380: Quyết định của nhà họ ngô
Chương 380: Quyết định của nhà họ ngô