Cái này xem như trấn trụ được một vài người.
Lý Lang chế nhạo nói: “Vậy anh nhìn lại mình xem, xứng làm huấn luyện viên sao?”
Diệp Chính phụ hoạ nói: “Bọn tôi tới tham gia tập huấn là để phát triển bản thân, chứ không phải làng nhàng mà xong! Cũng không phải con mèo con chó nào cũng có thể làm huấn luyện viên!”
Diệp Triệu cũng cười khẩy nói: “Không sai, anh còn muốn được tôn trọng? Anh có đủ thực lực để bọn tôi tôn trọng anh không!”
Diệp Quân Lâm thâm sâu cười nói: “Các cậu cảm thấy tôi không xứng làm huấn luyện viên?”
“Anh xứng sao? Nhìn dáng vẻ của anh cùng lắm mới chỉ ba mươi, ở tuổi anh cũng đòi làm huấn luyện viên? Có đủ thực lực không?”
“Có thể trước khi đến anh không nghe ngóng, chúng tôi là ai? Bọn tôi đến từ khắp nơi trên Côn Luân, là chiến đội mạnh nhất! Chính bởi không có đối thủ nên mới đến trại tập huấn tìm sự đột phá!”
Mọi người thi nhau kiêu ngạo bày tỏ ý kiến.
Dù gì chăng nữa mỗi người bọn họ đều có thực lực dũng mãnh! Tương lai cũng có khả năng làm người chỉ huy!
Bọn họ tuyệt đối không cho phép loại người này làm huấn luyện viên!
Dư Tiểu Cầm và Phương Kim Sơn nhìn đám gai góc này làm ồn ào mọi chuyện lên, trong thâm tâm rất thoải mái.
Sớm không quen mắt cái dáng vẻ lạnh lùng của Diệp Quân Lâm.
Ở nơi này, không xuất ra thực lực chân chính thì không được chào đón.
“Ha ha ha, các cậu cảm thấy tôi có thể đứng ở này, mà không xứng làm huấn’luyện viên của các cậu?”
Diệp Quân Lâm vui vẻ.
“Đương nhiên! Muốn làm huấn luyện viên của bọn tôi, có thể! Không phải nói Tứ đại Sát thần ở biên giới phía Nam, cũng phải trải qua tám trận chiến lớn để phân cấp bậc đấy sao?”
Lý Lang cười to nói.
Diệp Chính nhìn thoáng qua nói: “Cho anh †a một tiêu chuẩn cụ thể đi! Muốn làm huấn luyện viên của chúng tôi, tiêu chuẩn chỉ có một – là người có thứ hạng trên bảng quân đao!”
Tứ đại Sát thần mà bọn họ nói đều là thanh đao sắc bén trong bảng cao thủ.
“Đúng đúng đúng, nhất định phải là những thanh đao trong bảng cao thủ”
Lý Lang nhìn Diệp Quân Lâm hỏi: “Xin hỏi anh tại bảng xếp hạng quân đao đứng thứ hạng thấp hay cao?”
Dư Tiểu Cầm và Phương Kim Sơn vui vẻ.
Một trăm thành viên bảng quân đao bọn họ.
nằm rõ trong lòng bàn tay.
Trước mắt Diệp Quân Lâm không phải.
Diệp Quân Lâm läc đầu: “Tôi không ở trên bảng quân đao!”
Không chỉ là anh, mà lữ đoàn Côn Luân cũng không có ai ở trên bảng này.
Dù sao cũng vì che giấu bảo vệ.
Nghe vậy tất cả mọi người nở nụ cười.
Thế nhưng Diệp Quân Lâm lại nói tiếp: “Tôi tuy không ở trên bảng đó, nhưng so với bất cứ ai trên bảng quân đao cũng mạnh hơn Lời này vừa cất ra, toàn bộ quân doanh im lặng.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Trấn Quốc
Chương 1397
Chương 1397