Diệp Quân Lâm làm sao có thể chứ!
Top 3 của bảng xếp hạng những tay kiếm hàng đầu chính là thiên tài trong những thiên tài!
Chỉ dựa vào một mình thôi, đã có thể thống trị một vùng rồi.
Thậm chí có thể thành lập tông phái, tạo nên hào môn thế gia rồi.
Diệp Thần nhìn Chí Oánh cười nói: “Không phải là bố không nhận cậu ta, chủ yếu là hiện tại thân phận của bố đã rất cao rồi. Đột nhiên lại lộ ra một đứa con trai, bắt buộc thân phận cũng phải phù hợp chứ!”
Ý của anh ta rất đơn giản, Diệp Quân Lâm không xứng.
“Diệp Quân Lâm à, đừng có quên vụ cá cược của anh và cậu bốn tháng sau đấy nhé “Tôi đã đưa ra cả bốn tiêu chí rồi, đạt được bất kỳ một cái nào trong số đó, thì tính là cậu thành công. Những nếu như cậu thất bại, cậu cũng nhớ những lời mình đã nói chứ? Cậu cũng không còn mặt mũi nào mà sống nữa, đành tự tử thôi!”
Diệp Minh Thiên lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Quân Lâm.
Lần này, ông ta không nể tình gì nữa.
Chỉ cần Diệp Quân Lâm thất bại.
Vậy thì anh chỉ còn đường chết thôi.
Tuyệt đối không còn cơ hội sống tiếp.
Lý Từ Nhiệm suýt nữa thì ngất đi….
Lẽ nào đứa bé sẽ phải chịu cảnh vừa sinh ra đã không có cha sao?
“Ừm, tôi biết rồi. Nhưng tôi sẽ không thất bại đâu: Diệp Quân Lâm cười cười.
“Được được được, vậy bốn tháng sau tôi chờ cậu ở cổng chính nhà họ Diệp, mong rằng cậu sẽ tới!”
“Đừng có chạy đấy!”
Diệp Minh Thiên cười to và nói.
Diệp Quân Lâm khi lâm trận sẽ bỏ chạy, không chỉ là Diệp Minh Thiên và Diệp Thần nghỉ ngờ.
Ngô Thị Lan, Trịnh Quốc Thắng và những người khác đều cảm thấy Diệp Quân Lâm sẽ bị dọa mà bỏ chạy.
Vào thời khắc quan trọng, sợ là sẽ bỏ rơi vợ con và mẹ ruột mà bỏ chạy mất.
Trước đây còn có đủ các lí do, có thể đối phó với khó khăn.
Những lần này gặp phải thế gia đứng đầu Lạc Việt cơ mà!
Đến cả bí mật mà Chí Oánh nắm giữ cũng chẳng có tác dụng gì.
“Bố à, con cảm thấy sác xuất Diệp Quân Lâm bỏ chạy là năm mươi phần trăm! Vốn dĩ cậu ta thấy chẳng có chuyện gì, nhưng không ngờ bố lại đích thân đến xeml”
Diệp Thần cười cười: Anh.ta cũng cảm thấy Diệp Quân Lâm sẽ bỏ chạy.
nh “Vậy chúng ta cùng chống mắt lên xemi “Đi thôi, chút nữa chúng ta còn phải đi gặp Chiến Thần Côn Luân cơ mài Sau đó, Diệp Minh Thiên đưa theo Diệp Thần rời đi.
Trịnh Nhã Uyên và Đoàn Hồng Thái nhìn chằm chằm Diệp Quân Lâm nói: “Tao nói cho mày biết! Mày không thể nào bỏ vợ bỏ con để một mình bỏ chạy thoát thân được đâu!”
“Đúng! Cho dù là có phải chết, mày cũng phải tự mình đối mặt! Tuyệt đối không thể nào vứt lại cho Từ Nhiệm một mớ hỗn độn!”
Mọi người nhao nhaáo ra lệnh.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Trấn Quốc
Chương 1453
Chương 1453